Cập nhật thông tin chi tiết về Xem Tướng Mạo Con Người Qua Ca Dao mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Ăn uống nhồm nhoàn là người thô tục
Ăn uống nhồm nhoàm là phàm phu tục tử
Không người danh tướng cũng con học hành
Bàn tay ngang lại lắm lông
Là người nhục dục ắt không phải vừa
Bước chân thình thịch, cúi đầu
Bôn ba đây đó, dãi dầu nắng mưa
Người khôn xem lấy đôi hàng tóc mai
Có đâu mặt rỗ đá mài không trơn
Cái sọ trọc như không có tóc
Kém công danh lao lực về sau
Chẳng tham nhà ngói rung rinh
Tham vì một nỗi anh xinh miệng cười
Miệng cười em đáng mấy mươi
Chân đi đáng nén miệng cười đáng trăm
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Bóng trăng ngả lộn bóng tre
Chàng ơi, đứng lại mà nghe em thề.
Vườn đào, vườn lựu, vườn lê
Con ong vô hút nhụy, con bướm xê ra ngoài.
Tâm tình em ở, gương nào soi cho bằng?
Những người lông bụng chớ chơi bạn cùng
Chữ tốt xem tay, người hay xem khoáy
Phải chịu thiệt thòi trong việc làm ăn
Con lợn mắt trắng thì nuôi
Những người mắt trắng đánh rồi đuổi đi
Cua thâm càng nàng thâm môi
Áo em hai vạt trải ra anh nằm.
Dái tai như hột châu thòng
Có thành, có quách, dày, hồng sắc tươi
Thiệt người phú quý thảnh thơi
Phong lưu tao nhã trên đời chẳng sai
Đàn bà chân thẳng ống đồng
Khó con mà lại sát chồng, nguy nan
Lương duyên vất vả, cuộc đời truân chuyên
Đàn bà không biết nuôi heo là đàn bà nhác
Đàn ông không biết buộc lạt là đàn ông hư
Đàn bà lanh lãnh tiếng đồng
Một là sát chồng, hai là hại con
Đàn ông tốt tóc thì mang nặng đầu
Đít teo bụng ỏng, cho không chẳng cầu
Làm ăn chẳng được lại hay nỏ mồm
Tánh tình nóng nảy, dạt dào ái ân
Đàn ông gối dụm, chân chàn
Chẳng cô gái đẹp cũng nàng nết na
Đàn bà ít tóc: dở dang duyên tình
Đàn ông không râu bất nghì
Đàn bà không vú lấy gì nuôi con
Văn chương cũng dở, công hầu đừng mong
Đàn ông miệng rộng thì sang
Đàn bà miệng rộng tan hoang cửa nhà
Đàn ông rộng miệng thì tài
Đàn bà rộng miệng, điếc tai xóm giềng
Người khôn con mắt dịu hiền
Người dại con mắt láo liên nhìn trời!
Đàn bà trán dựng lâu đài soi gương
Đàn bà tuổi tý thì hai đời chồng.
Đi đứng khoan thai, chẳng ai sánh bằng
Dữ như tê giác, ác như bà một mắt
Mặt rỗ hoa hòe mà ăn nói có duyên
Giọng nói răm rắp tiếng dư
Trai thì can đảm, gái ư gan lỳ
Cuộc đời cam chịu lắm phần lao đao
Hai môi không giữ kín răng
Là người yểu tướng, nói năng hỗn hào
Hàm rộng, miệng cọp: anh hùng
Hàm rắn, miệng chuột: bất trung vô nghì
Kẻ nào trống giữa bàn chưn
Hổng không đụng đất thì đừng chơi xa
Khao khao giọng thổ tiếng đồng,
Quăn quăn tóc trán là dòng khôn ngoan.
Mắt đỏ hoe, phải liệu mà chơi
Bạc tiền chồng chất một bên chẳng còn
Lỗ mũi mỏng, đầu cong, nhọn hoắc
Ắc lòng tham, hiểm độc gian phi
Nếu không tu thiện, hậu thì khó toan
Ăn nhai nửa miệng: Khô khan chai lười
Má bánh bầu xem lâu muốn chửi
Mặt chữ điền tiền rưỡi muốn mua
Má hồng, trán bóng có duyên
Lương tâm dẫu tốt, đừng hòng tuổi cao
Má miếng bầu coi lâu càng thắm
Mặt chữ điền xấu lắm ai ơi
Má miếng bầu coi lâu muốn chửi
Mặt chữ điền tiền rưỡi chẳng mua
Tai to mặt ngắn: chịu lời đắng cay
Mắt dài, mày ngắn: bất bình
Mày dài mắt ngắn: đệ huynh vẹn toàn
Mặt đỏ như lửa, thấy bụng chửa cũng sợ
Mặt khó đăm đăm, tát nước đầm không cạn
Mắt ngước, chân bước nhẹ nhàng
Tướng đi khang nhã, rõ ràng hiền nhân
Mắt trắng, môi thâm, da thiết bì
Người nhiêu lông bụng: vô nghì chớ thân
Mắt tròn dưới mí láng sưng
Là tên tửu bác, Không ngừng chơi đêm
Tình trong chưa thắm, ngoại tình đã giao
Trai thì chung thủy, gái là đào hoa
Miệng rộng, môi mỏng, liếc ngang
Con gái như thế chẳng màng làm chi
Môi dày, miệng rộng cân phân
Nhơn trung sâu rộng, tánh chơn khoan hòa
Môi mỏng hay hớt, môi trớt hay thừa
Môi mỏng nói điều sai ngoa
Mai sau sinh nở con ra hoang đàng
Móng tay mỏng, nhọn: cơ cầu
Tâm tư hiểm độc, hay xâu của người
Mụt ruồi màng tang cả làng ăn thép.
Mụt ruồi bên mép, ăn thép cả làng,
Ngồi khòm đầu gối quá tai
Là người cực khổ chẳng sai chút nào
Ngón tay bàn móng, kẽ thưa
Dù làm cho cố cũng chưa có giàu
Ngón tay thon thỏn búp măng
Tánh tình khoan nhã, thơ văn đủ mùi
Đây người dưng đó cũng người dưng,
Cớ chi nước mắt rưng rưng nhỏ hoài
Chậm lên con mắt, chậm hoài không khô.
Tóc quăn, môi lớn, lao đao tháng ngày
Người hiền tại mạo trắng gạo tại cơm
Người khôn con mắt đen sì
Người dại con mắt nửa chì nửa than
Người mồ hôi nhờn lại khét
Đời phần nhiều lao lực về sau
Có trắng gạo mới ngon cơm
Nhất lé nhì lùn tam hô tứ sún
Nhìn hoa thì dễ Nhìn rễ thì khó
Nhơn trung sâu tợ như đào
Thung dung trần thế, ai nào dám đương
Những cô chưa nói đã cười
Chưa đi đã chạy là người vô duyên
Những người béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày
Những người chép miệng thở dài
Chỉ là sầu khổ bằng ai bao giờ
Những người con mắt lá răm
Lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền
Những người mặt nạc, đóm dày
(Như) Mo nang trôi sấp, biết ngày nào khôn
Những người mặt nặng như mo
Chân đi bậm bịch, có cho chẳng màng (thèm)
Những người râu mép ngoảnh ra
Mép dày môi mỏng, ấy là tinh khôn
Những người tai mỏng mà mềm
Là phường xấc láo, lại thêm gian tà
Những người tai ngửa ra sau
Tướng hèn mà lại cứng đầu, chậm nghe
Những người thành thật môi dày
Lại thêm ít nói lòng đầy nghĩa nhân
Những người thắt đáy lưng ong
Vừa khéo chiều chồng, lại khéo nuôi con.
Những người béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày
Những người mặt nạc đóm dầy
Mo nang trôi sấp, biết ngày nào khôn.
Những người ti hí mắt lươn
Trai thì trộm cướp, gái buôn chồng người
Những người, lẩm bẩm một mình
Giàu sang chẳng được, lại sinh kém tài
Quân tử lắm lông chân, tiểu nhân nhiều lông rốn
Ra đi chân bước nhẹ nhàng
Là người hiếu khách, rõ ràng yên vui
Răng cao, miệng nhỏ: điêu ngoa
Răng thấp môi kín: thương cha nhớ chồng
Răng đều, khít, kín, tốt , cân phân
Nhỏ, dài, thẳng, chắc, trắng ngần dưới trên
Đủ băm sáu cái nắm quyền tướng khanh
Răng thưa, da trắng: gái hay
Răng thưa, mặt sẫm: đổi thay chuyện tình
Râu rìa, lông ngực đôi bên
Chẳng phường phản bạn, cũng tên nịnh thần
Tai dài như Phật, quả thật sống lâu
Tai quặp về trước bủm tròn
Không cháu tể tướng cũng con anh tài
Tay chiêu, móc niêu chả rồi
Thông minh, học giỏi, anh tài
Ngón (tay) nhỏ mà dài tựa đọt hành non
Thực tốc hành trì: quý nhân chi tướng
Tiếng nói rít qua kẽ răng
Là người nham hiểm sánh bằng hổ lang
Vuông tròn sắc mặt là trai anh hùng
Tóc mai dài xuống mang tai
Là người khó tánh ít ai vừa lòng
Tóc thưa, dài, mướt, trắng da
Ở hàng lầu các, dung hòa phu nhân
Tốt tóc nặng đầu, tốt râu nặng cằm
Gan dạ , chịu đựng, khôn lanh đủ điều
Tánh tình nhu nhược, còn là long đong
Trai thâm môi gái lồi mắt
Trán cao có cái đầu vuông
Văn chương, khoa bảng có nhường ai đâu
Trán cao, mắt sáng phân minh
Là người học rộng, công danh tuyệt vời
Trán cao, miệng rộng, mũi dài
Có khoa ăn nói, ít ai sánh bằng
Trên rừng thì hổ lang dưới làng thì mặt rỗ
Tướng đi chân bước hai hàng
Nàng thì rộng lượng, còn chàng tiểu tâm
Vai ngang, mặt lớn, tiếng to
Nhiều chồng mà lúc về già vẫ không
Người có dạ xấu mới ăn lời dèm pha
Voi chéo ngà, đàn bà một mắt
Xoáy trâu: không giàu cũng sướng
Xoáy ngựa hiện tượng: là tướng điêu ngoa
Tướng Mạo Con Người Qua Ca Dao, Tục Ngữ
Tướng mạo con người qua ca dao, tục ngữ
Người xưa đã có những câu ví von rất thú vị về tướng mạo con người qua ca dao, tục ngữ. Vũ Thị Hương Mai sưu tầm, giới thiệu để bạn đọc trang Đặng Xuân Xuyến cùng đọc và suy ngẫm:
2. Ăn uống khoan thai là người thanh cao
Ăn uống nhồm nhoàn là người thô tục
Ăn uống nhồm nhoàm là phàm phu tục tử
4. Bàn tay ngang lại lắm lông
Là người nhục dục ắt không phải vừa
6. Bước chân thình thịch, cúi đầu
Bôn ba đây đó, dãi dầu nắng mưa
8. Cái sọ trọc như không có tóc
Kém công danh lao lực về sau
10. Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
Bóng trăng ngả lộn bóng tre
Chàng ơi, đứng lại mà nghe em thề.
Vườn đào, vườn lựu, vườn lê
Con ong vô hút nhụy, con bướm xê ra ngoài.
Tâm tình em ở, gương nào soi cho bằng?
12. Chữ tốt xem tay, người hay xem khoáy
14. Con lợn mắt trắng thì nuôi
Những người mắt trắng đánh rồi đuổi đi
16. Cực chi da diết diết da
Áo em hai vạt trải ra anh nằm.
18. Dái tai như hột châu thòng
Có thành, có quách, dày, hồng sắc tươi
Thiệt người phú quý thảnh thơi
Phong lưu tao nhã trên đời chẳng sai
20. Đàn bà chưa nói đã cười
Lương duyên vất vả, cuộc đời truân chuyên
22. Đàn bà lanh lãnh tiếng đồng
Một là sát chồng, hai là hại con
24. Đàn bà vú lép, to hông
Đít teo bụng ỏng, cho không chẳng cầu
26. Đàn ông gân trán nổi cao
Tánh tình nóng nảy, dạt dào ái ân
28. Đàn ông ít tóc: an nhàn
Đàn bà ít tóc: dở dang duyên tình
30. Đàn ông mà kém bộ râu
Văn chương cũng dở, công hầu đừng mong
32. Đàn ông rộng miệng thì tài
Đàn bà rộng miệng, điếc tai xóm giềng
Người khôn con mắt dịu hiền
Người dại con mắt láo liên nhìn trời!
34. Đàn ông tuổi tý thì tài,
Đàn bà tuổi tý thì hai đời chồng.
36. Dữ như tê giác, ác như bà một mắt
38. Giọng nói răm rắp tiếng dư
Trai thì can đảm, gái ư gan lỳ
40. Hai môi không giữ kín răng
Là người yểu tướng, nói năng hỗn hào
42. Kẻ nào trống giữa bàn chưn
Hổng không đụng đất thì đừng chơi xa
44. Lờ đờ như người say rượu
Mắt đỏ hoe, phải liệu mà chơi
46. Lỗ mũi mỏng, đầu cong, nhọn hoắc
Ắc lòng tham, hiểm độc gian phi
Nếu không tu thiện, hậu thì khó toan
48. Má bánh bầu xem lâu muốn chửi
Mặt chữ điền tiền rưỡi muốn mua
50. Má miếng bầu coi lâu càng thắm
Mặt chữ điền xấu lắm ai ơi
52. Mặt dài tuy nhỏ: vui chơi
Tai to mặt ngắn: chịu lời đắng cay
54. Mặt đỏ như lửa, thấy bụng chửa cũng sợ
56. Mắt ngước, chân bước nhẹ nhàng
Tướng đi khang nhã, rõ ràng hiền nhân
58. Mắt tròn dưới mí láng sưng
Là tên tửu bác, Không ngừng chơi đêm
60. Miệng mà môi dưới trề ra
Trai thì chung thủy, gái là đào hoa
62. Miệng tu hú, ăn lở rú lở rí
64. Môi mỏng hay hớt, môi trớt hay thừa
66. Móng tay mỏng, nhọn: cơ cầu
Tâm tư hiểm độc, hay xâu của người
68. Ngồi khòm đầu gối quá tai
Là người cực khổ chẳng sai chút nào
70. Ngón tay thon thỏn búp măng
Tánh tình khoan nhã, thơ văn đủ mùi
Đây người dưng đó cũng người dưng,
Cớ chi nước mắt rưng rưng nhỏ hoài
Chậm lên con mắt, chậm hoài không khô.
72. Người hiền tại mạo trắng gạo tại cơm
74. Người mồ hôi nhờn lại khét
Đời phần nhiều lao lực về sau
76. Nhất lé nhì lùn tam hô tứ sún
78. Nhơn trung sâu tợ như đào
Thung dung trần thế, ai nào dám đương
80. Những người béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày
82. Những người con mắt lá răm
Lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền
84. Những người mặt nặng như mo
Chân đi bậm bịch, có cho chẳng màng (thèm)
86. Những người tai mỏng mà mềm
Là phường xấc láo, lại thêm gian tà
88. Những người thành thật môi dày
Lại thêm ít nói lòng đầy nghĩa nhân
90. Những người ti hí mắt lươn
Trai thì trộm cướp, gái buôn chồng người
92. Quân tử lắm lông chân, tiểu nhân nhiều lông rốn
94. Răng cao, miệng nhỏ: điêu ngoa
Răng thấp môi kín: thương cha nhớ chồng
96. Răng thưa, da trắng: gái hay
Răng thưa, mặt sẫm: đổi thay chuyện tình
98. Tai quặp về trước bủm tròn
Không cháu tể tướng cũng con anh tài
100. Thông minh, học giỏi, anh tài
Ngón (tay) nhỏ mà dài tựa đọt hành non
102. Tiếng nói rít qua kẽ răng
Là người nham hiểm sánh bằng hổ lang
104. Tóc mai dài xuống mang tai
Là người khó tánh ít ai vừa lòng
106. Tốt tóc nặng đầu, tốt râu nặng cằm
108. Trai mà nói giọng đàn bà
Tánh tình nhu nhược, còn là long đong
110. Trán cao có cái đầu vuông
Văn chương, khoa bảng có nhường ai đâu
112. Trán cao, miệng rộng, mũi dài
Có khoa ăn nói, ít ai sánh bằng
114. Tướng đi chân bước hai hàng
Nàng thì rộng lượng, còn chàng tiểu tâm
116. Vật có thúi mới sinh dòi
Người có dạ xấu mới ăn lời dèm pha
118. Xoáy trâu: không giàu cũng sướng
Xoáy ngựa hiện tượng: là tướng điêu ngoa
VŨ THỊ HƯƠNG MAI sưu tầm và giới thiệu
…………………………………………………………………………
– Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 19.07.2019.
– Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.
– Vui lòng ghi rõ nguồn chúng tôi khi trích đăng lại.
Ca Dao Về Tướng Người Và Tướng Vật
TƯỚNG NGƯỜI VÀ TƯỚNG VẬT ANTHROPOSCOPY
Tướng là dáng dấp của người, để lộ ra bên ngoài, qua tánh tình, cử chỉ, diện mạo, khiến người có kinh nghiệm, xem tướng cũng biết được người sang hèn, lành dữ, phúc hậu hay xảo trá, hào phó ng hay bần tiện, khôn ngoan hay dại dột, thọ hay chết yểu… để rồi lựa cách giao thiệp với họ.
Còn có câu “nhân hiền tại mạo”, có nghĩa là xem sắc mặt cũng biết được người hiền lành, tử tế. Vì sắc mặt và dáng dấp con người ảnh hưởng khá nhiều đến tâm tính của họ. Có kẻ khi nóng giận thì quát tháo, đấm đá vợ con, gây cho gia đình đổ vỡ. Nhưng lại có người ráng kiềm chế sự nóng giận lại, để rồi nói năng từ tốn, cử chỉ vui vẻ, hài hoà thì tự nhiên cái nóng nó tiêu tan, tinh thần trở lại sáng suốt, cư xử phải lối.
Phải chăng, vì những lý lẽ nêu trên mà môn tướng số hiện diện?
Nói về tướng số, chúng ta không thể quên được các “lốc cốc tử” sau đây:
Bá Nhạc là một người chuyên môn nuôi và xem tướng ngựa. Một buổi chiều kia, khi ghé qua chợ ngựa, bỗng thấy một con ngựa quý mà chẳng ai mua, cũng chẳng có ai trả giá hay để ý trong suốt buổi chợ. Ông nhìn ngựa rồi bỏ đi, đi được ít bước, ông quay lại nhìn ngựa một lần nữa, thế là mọi người đổ sô lại dành mua, trả giá đòi mua ngựa. Nên có câu: “giá tăng nhất cố”, có nghĩa “giá tăng do một cái ngó lại”. Cuối cùng, chính Bá Nhạc đã mua được con ngựa “Long Tôn” này. Thì ra ngựa khi vào tay Bá Nhạc, đã trổ tài chạy ngàn dậm mà chủ cũ không biết, lại bắt nó kéo xe, có câu:
“Ngựa Long Tôn gặp chàng Bá Nhạc
Ngọc Kim Sơn gặp đuợc Biện Hoà
Nước non kia hẳn chẳng già
Nhân duyên kia định cũng đà có nơi.
Ngọc Biện Hòa là một loại ngọc qúy, mà Biện Hoà đã dâng vua, khi ngọc còn nằm trong một tảng đá ở Kim Sơn mang về. Vua cho thợ ngọc coi thì họ tâu rằng ngọc qúy thường không nằm trong loại đá tầm thường. Sở Lệ Vương cho là Biện Hòa có tội khi quân, trả đá lại và hành tội chặt một chân. Tiếp đến, con là Sở Võ Vương nối ngôi, Biện Hòa lại dâng đá, thợ ngọc lại tâu ngọc quý không có trong đá. Võ Vương giận giữ, sai chặt nốt chân kia.
Khi Sở Văn Vương lên ngôi, Biện Hòa không đi được nữa, bèn ôm đá ngồi khóc dưới chân núi Kim Sơn suốt ba ngày ba đêm, máu hòa nước mắt, có người thương tình, nói:
– Anh đã hai lần dâng ngọc, hai lần bị chặt chân thì nên thôi đi, lại còn mong được thưởng hay sao?”
Biện Hoà trả lời:
– Tôi không ham được thưởng, chỉ giận rằng quả thực là ngọc quý mà bảo là đá, lòng tôi ngay mà bảo tôi lừa. Xấu tốt, phải trái, điên đảo không được rõ ràng, nên tôi buồn lòng mà khóc đấy thôi.
Lời than này đã đến tai Văn Vương; vua sai người đến lấy đá và cho người bổ ra coi, thì rõ ràng trong viên đá có viên ngọc sáng ngời, không một tỳ vết.
Vua rất mừng bèn đặt tên là Ngọc Biện Hoà, còn thương tình cho Biện Hoà ăn lộc đại phu suốt đời.
Xem tướng người, ta lại thấy thân mẫu của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm là Từ Thục phu nhân, Bà người họ Nhữ, con gái của thượng thư Nhữ Văn Lan, quê làng Yên Tử Hạ, huyện Tiên Minh, tỉnh Hải Hưng. Sinh thời bà được phong làm Từ Thục phu nhân. Bà nổi tiếng thông minh và tinh thông về thuật số.
Vào đời Hồng Đức (1470-1497), bà đã đoán được vận mệnh nhà Lê chỉ khoảng bốn chục năm nữa là suy tàn.
Bà chủ ý phò vua giúp nước, nên dù lớn tuổi, bà vẫn đợi tìm gặp được người vừa ý mới kết hôn. Đợi cả hai chục năm, bà mới gặp Văn Định là thân phụ của Nguyễn Bỉnh Khiêm, người có tướng hạ sinh quý tử, bà mới kết nghĩa trăm năm.
Con bà là Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585), tự là Hạnh Phủ, hiệu Bạch Vân Cư Sĩ, người làng Trung Am, huyện Vĩnh Lại, tỉnh Hải Dương, đỗ trạng nguyên năm 1535 vào đời Nhà Mạc.
Giỏi về văn học, ông còn là một nhà tiên tri đại tài, đã lưu lại cuốn “Bạch Vân Quốc Ngữ Thi”, với nhiều lời tiên tri về hậu vận nước ta, mà người đời sau còn lưu truyền, gọi là “Sấm Trạng Trình”.
Vì không là thầy tướng, nên người viết không giám bàn về nguồn gốc của tướng số, chỉ biết đọc tục ngữ ca dao, trong đó có nhiều câu đề cập đến diện mạo người và vật. Tiếng anh có câu “A good face is a letter of recommendation” (gương mặt hiền lành là một lá thư để tiến cử). Rồi người ta còn nói “luạ tốt xem biên, người hiền xem tướng”, Ciceron đã nói “gương mặt là cái gương của tâm hồn”.
TƯỚNG NGƯỜI
1. Chim sa cá nhẩy chớ nuôi (chơi),
Những người lông bụng chớ chơi bạn cùng.
Người nào thấy chim đang bay mà ngã vào chỗ mình đang ngồi hay đứng; cá nhẩy vào thuyền đang bơi thì chớ bắt chúng về nuôi, hay chơi, sợ xui xẻo. Còn người nào có lông bụng thì lòng dạ tiểu nhân, chớ làm bạn với họ.
2. Đàn bà sang sảng tiếng đồng,
Chẳng vất vả về đường chồng cũng vất vả về đường con.
Sang sảng: Giòn giã, mạnh mẽ, âm thanh chói như tiếng chuông.
Vất vả: Cực nhọc, chật vật, khổ cực.
Đàn bà mà tiếng nói giòn giã như tiếng của đồng chạm nhau thì sẻ cực khổ chẳng về chồng, cũng cực về con. Chẳng hạn sát chồng, tức chồng chết sớm, hoặc sau không sanh con. Nếu có, con cũng bất hạnh, như tàn tật, ngu đần v.v…
3. Âm hộ vô mao cất đầu không nổi.
Âm hộ: Cửa mình, mặt ngoài bộ phận sinh dục của người đàn bà.
Vô: là không.
Mao: Lông.
Những người dị đoan cho rằng người đàn ông nào lấy phải đàn bà mà phần ngoài của bộ phận sinh dục không có lông thì làm ăn không khá nổi!
4. Đàn bà con mắt lá răm,
Lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền.
Mắt lá dăm: Mắt có hình dạng như chiếc lá rau răm.
Lông mày lá liễu: lông mày cong, nhỏ như lá cây liễu.
Bà hay cô nào mà có cặp mắt nhỏ dài như lá răm, lông mày như lá liễu là những khuôn mặt đẹp và sang.
5. Đàn ông rộng miệng thì sang,
Đàn bà rộng miệng tan hoang cửa nhà.
Sang: Người đẹp đẽ, có danh vọng.
Riêng về cái miệng, đàn ông mà miệng nhỏ như đàn bà, không những không có oai, mà không khá được. Nói chung: người đàn ông xưa giữ vai trò giao thiệp ngoài đời, hoặc trên chính trường, nên miệng rộng, ăn to nói lớn khiến người đối diện phải kính nể.
Ngược lại, Nữ giới đảm trách việc nội trợ, nếu lắm mồm lắm miệng, nói nhiều, chỉ làm cho gia đình xáo trộn, đôi khi còn đi đến tan nhà nát cửa.
6. Đàn ông không râu bất nghì,
Đàn bà không vú lấy gì nuôi con.
Nghì: Nghĩa, ngãi, nhân.
Đàn ông không có râu được đoán là người bất nghĩa, người vô ơn bạc bẽo, không nghĩa nhân gì cả. Còn quý bà mà không có nhũ hoa, xẹp lép thì lấy sữa đâu mà nuôi con. Đó là quan niệm xưa, chứ ngày nay đa số quý bà nuôi con bằng sữa bò, sữa bột.
7. Dầy môi ăn vụng đã xong,
Mỏng môi hay hớt, cong môi hay hờn.
Ăn vụng: Ăn lén không cho ai thấy.
Nói hớt: Đem chuyện riêng tư của người ta, đi nói với người khác, nhằm bôi nhọ người ta.
Hờn: Giận, nhưng ngoài mặt thì lạnh lùng, khiến đối tượng phải dỗ dành, chiều chuộng.
Thầy tướng còn đoán rằng: Người có cặp môi dầy thì hay ăn lén, môi mỏng hay lau chau hay dành nói, khi mà người đối diện mới mở miệng ra chưa kịp thốt lời. Còn môi cong thi hay giận mát, giận trong lòng mà không để lộ ra ngoài,
8. Trai bạc mắt, gái thâm môi,
Những người lông bụng chớ chơi bạn cùng.
Bạc mắt: Mắt trắng (nhiều lòng trắng).
Thâm môi: Môi ngả mầu đen tím.
Trai mắt trắng dã, gái môi thâm xì, người có lông bụng đều là những người có tướng xấu, không nên bạn thân với họ.
9. Những người béo trục béo tròn,
Ăn vụng như chớp, đánh con tối ngày.
Những người béo tốt, mập mạp thì lại hay ăn, lại còn ăn lén nữa và thường có tính xấu là hay đánh con.
10.Những người mặt nạc đóm dầy,
Mo mang trời đất biết ngày nào khôn.
Mặt nạc: Mặt đầy thịt, thịt lum lên.
Những người mặt mập ú những thịt là tướng của người ngu, dù có được học hỏi hay được chỉ vẽ hoài cũng chẳng giỏi giang được.
11. Những người phinh phính mặt mo,
Chân đi chữ bát thì cho không màng.
Phinh phính mặt mo: Mặt béo, đầy lên như cái mo cau. Chân đi chữ bát: Chân đi khuỳnh khoàng (hai hàng) thì cho không cũng không ai lấy. Do đó, những trự này có cơ hội ế dài.
12. Những người mặt mũi lem nhem,
Bởi chưng kiếp trước đĩa đèn không lau.
Lem nhem: Tèm lem dơ dáy.
Kiếp: Khoảng thòi gian từ lúc sinh ra đến lúc chết. Ta gọi lả một kiếp người.
13. Những người mặt trắng phau phau.
Bởi chưng kiếp trước hay lau đĩa đèn.
Bởi chưng: Bởi vì.
Hai câu ca dao trên theo cùng thuyết luân hồi của nhà Phật, kiếp trước không chịu khó lau chùi đĩa đèn trên bàn thờ Phật – Đèn cũng tượng trưng cho ánh sáng, nên kiếp này mặt mũi lem nhem dơ dáy. Trái lại, kiếp này mặt mũi sạch sẽ sáng láng, trắng trẻo là do kiếp trước siêng năng hay lău chùi đĩa đèn. Cho nên đạo Phật khuyên chúng sinh {Phật Tử) ngay trong kiếp nầy ăn ở hiền lành, nhân hậu thì kiếp sau cũng sẽ gặp được nhiều phước báu.
14. Nhân hiền tại mạo.
Có trắng gạo mới ngon cơm.
Nhân hiền tại mạo: Người hiền lành tử tế được xét đoán nơi sắc mặt, dáng dấp; cũng do các nét trên, đã ảnh hưởng rất
15. Từ xưa cho đến đời nay,
Những người mắt nhướng thì hay trông trời.
Mắt nhướng: Đôi mắt luôn nhướng lên nhìn trời.
16. Tôi đã biết vợ tôi rồi,
Quăn quăn tóc trước là người hay ghen.
Người đàn bà mà tóc phía trước quăn, thầy tướng đã đoán hay ghen, nên anh chồng của nàng đừng có léng phéng, kẻo có phen ăn cơm nguội, nằm nhà ngoài đấy.
17. Xem tướng biết mặt anh hào,
Xuy ra nét ở khác nào tiểu nhân.
Anh hào: Bậc tài trí hơn người.
Tiểu nhân: Kẻ hay ghen ghét, thù vặt, hại người.
Xem diện mạo bên ngoài, thấy anh chàng này như người tài trí, thông thái. Nhưng xét kỹ thì cách ăn ở, đối xử với mọi người rất hẹp hòi nhỏ mọn, tầm thường. Ở trường hợp này, cái tướng bên ngoài dã không ảnh hưởng gì đến tính nết bên trong; mặt ngoài rõ ràng là người tài trí, mà tâm tính (bên trong), tính nết của kẻ tầm thường. Do đó, tướng số chưa chắc đã chính xác, bởi có những người mặt mũi xấu xí, nhưng có trái tim và tấm lòng nhân hậu, thí dụ như anh gù nhà thờ Đức Bà (Pháp), hay anh Trương Chi đã đi vào huyền sử.
Tóm lại, tướng bề ngoài chưa chắc đã phản ánh tính tình (cái tâm) bên trong. Nên mới có câu “thức lâu mới biết đêm dài, ở lâu mới biết rằng người có nhân (hay không nhân).
TƯỚNG SỐ Chính Phong Nguyễn Hoàng
Post ngày: 12/08/18
Nguồn:
Tâm Tình Con Gái Miền Tây Qua Ca Dao Và Thi Ca
Người xứ khác chưa tới miền Tây Nam bộ lần nào, đều mường tượng vùng này chắc chỉ toàn ruộng lúa…”cò bay thẳng cánh”. Thực ra không phải vậy, có những vùng đất cao ráo như vùng Cái Bè, An Hửu…người ta lên mương làm vườn trồng cây ăn trái, vùng đất cồn như Bến Tre cũng vậy; đây là vùng đất giồng.
Con gái đất giồng trắng trẻo, nhưng sống có phần khép kín, vì vùng làm vườn nhà cửa xóm giềng cách nhau một đổi, chứ không sát nhau như chốn phố phường.
Cây oằn là bởi trái sai Thiếp buồn là bởi vì ai nói lời Nói lời mà bỡn thiếp chơi Làm thiếp tưởng thật nói lời nghiệt cay…
Trăm năm dù có sau này Tính thiếp vẫn thế khó thay, ơi chàng Tính trời thời thiếp đã mang: Thiếp ghét thói xấu chẳng màng lợi danh
Mai sau dù có không thành Chàng đừng quên thiếp, sao đành chàng ơi Giấy nay chữ đã viết rồi Thời gian như cánh chim trời lướt bay Rượu đào chẳng nhấp mà cay Bùa yêu chẳng uống mà say suốt đời
Vùng làm ruộng trong Đồng Tháp Mười, như mấy huyện mới thành lập của Tiền Giang thì tôi chưa có dịp vô. Chứ trước đây độ 20 năm, vào Mỹ An, huyện Tháp Mười hay về Tân Hiệp, Kiên Giang mới thấy vùng đất chuyên làm ruộng. Ở đây cứ cách 1 cây số là 1 con kinh xẻ trên đồng như bàn cờ, nhà cất day mặt ra kinh, sau nhà là ruộng kéo dài đụng bờ kinh bên kia.
Bên hông hay trước nhà, cặp theo bờ kinh thường có lảnh rau thơm, cho nên cô gái ngồi lặt rau mới thấy anh chàng xóm khác đang rảo qua mà hổng dám…vô nhà
Thò tay bứt ngọn rau ngò / Thương anh đứt ruột giả đò ngó lơ…!
Dân xứ ruộng vì cùng làm trên một cánh đồng, nên nam nữ quen mặt nhau hết. Mà hồi trước đâu có máy gặt máy phóng như bây giờ, cắt lúa xong cộ lên gò rồi cho trâu đạp, phụ nữ xóc rơm vê lúa rần rần sáng đêm. Cho nên các cô muốn lấy chồng gần gần thôi, sợ cảnh nhớ nhà…
Chiều chiều chim vịt kêu chiều / Trông về quê mẹ chín chiều ruột đau / Chiều chiều ra đứng ngõ sau / Muốn chồng em thấy ruột đau chín chiều…
nên than với mẹ rằng
Má ơi đừng gã con xa / Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu…
Ý là hổng muốn về làm dâu trên miền Đông, vùng Biên Hòa – Bình Dương, vì chỉ trên đó mới có chim có vượn, chớ vùng đồng bằng đào đâu ra?
Nhưng bà má cũng tâm lý lắm, đáp lại rằng:
Má không muốn gã con gần / Con qua xúc gạo ngày mấy lần…chết sao !
Đây là nói dân trong đồng thôi nghen, hồi trước dân miệt đồng thiệt thà lắm! Con trai cũng khờ, muốn “cua” em mà cũng hổng dám nói thẳng, phải khen…vòng vòng
Trời xanh bông trắng nhụy hùynh / Đội ơn bà ngoại đẻ má, má đẻ mình dễ thương…
Nhưng gái đồng bản tánh chân chất, bộc bạch:
Tôi xa mình ông trời nắng tôi nói mưa / Canh ba tôi nói sáng, giữa trưa tôi nói chiều.
Đọ…! Gái miền Tây gốc là phải vậy. Nhưng chỉ cần cách một bờ kinh, tình hình sẻ khác.
Ai từng về vùng Kinh Xáng Vịnh Tre, sẻ thấy bên kia kinh là đồng nhưng bên này là xóm chợ. Vì con đường độc đạo chạy ra lộ cái để về Long Xuyên hay lên Châu Đốc, chạy cặp theo mé kinh, nên nhà cửa nằm san sát từ cầu kinh 1 vô riết tới cầu kinh 15, 16…Con gái miền Tây mà sống gần phố chợ thì cũng chanh chua, chanh hỏi… lắm! Anh nào lớ ngớ mở lời chọc ghẹo là nghe hăm mái dầm, dao phai…nghe phát ớn luôn 🙂
Gặp phải tay “thí mạng cùi” thì đâu có sợ…
Dao phai kề cổ, máu đổ không màng / Chết thì chịu chết, chớ buông nàng anh hổng buông…!
Mấy cô này mà gặp trai miền Đông còn bạo gan hơn nữa kìa
Con ếch ngồi dựa gốc bưng / Nó kêu cái “quyệt” biểu ưng cho rồi…
Hehe…Trai miền Đông muốn cưới vợ miền Tây mà nói vầy, hụt là cái chắc…! Cũng phải thôi, về vùng quê bây giờ đâu còn cảnh
Sáng trăng soi đống thóc vàng / Bên anh đọc sách bên nàng quay tơ…
Mà chỉ thấy
Sáng trăng chiếu trãi hai hàng / Bên anh “xập xám” bên nàng “tiến lên”…hihihi…
Bài này khoan đề cặp đến con gái miệt biển, vùng ngập mặn có phong cách sống khác nên phải nói riêng mới hợp, mà con gái vùng này ăn nói chát lè giống như đặc sản “ba khía muối” của họ vậy đó. Nói vầy mà cô bạn NNT nghe được, thế nào cũng cằn nhằn cử nhữ…nhưng khoan, để nói rồi biết hổng phải vậy, bây giờ rừng đước rừng tràm bị co cụm lại nhường đất làm vuông tôm hết rồi. Con gái miệt biển giờ ra chợ làm thị dân hay học lên cao làm…’trí ngủ”, nên cũng…dịu dàng hơn xưa rồi.
Nói chung, con gái miền Tây, dù ở vùng nào cũng đều biết bơi và biết…chèo xuồng. Không biết bơi xuồng là chịu chôn chân một chổ, vì ở miền Tây, cái xuồng cũng giống như cái xe đạp, xe honda của dân thành thị vậy đó. Bơi xuồng đi chợ hay bẻ bông điên điển cũng đều có nét duyên dáng như nhau…
Nhìn hình cô gái bơi xuồng mà đeo găng tay trắng bóc…! Nghi cô này không là thôn nữ, là cô giáo trên thị xã bửa nay về bơi xuồng làm cảnh đó chăng? Ta thả lời…coi cô ấy nói sao nè
Bớ chiếc ghe sau chèo mau anh đợi Kẻo khúc sông này bờ bụi tối tăm…
Ghìm dầm lại chờ…, nhưng gái miền Tây giữ kẻ lắm “Trong lòng tuy muốn (nhưng) mặt ngoài còn e…” hehehe… Mình xuống nước coi sao
Sông sâu cá lội ngù ngờ Biết em có đợi mà chờ uổng công…
Nào biết đâu, nàng đáp lại một câu, khiến chàng lãng tử sung sướng, xém chút té xuống sông.
Sông dài cá lội biệt tăm Thấy anh người nghĩa…mấy năm em cũng chờ !
Chưa kịp hoàn hồn thì nàng lại bồi tiếp
Sông sâu biết bắc mấy cầu Khi thương thì anh thương vội Khi sầu anh để lại cho em…
Vậy là gái miền Tây hổng có hời hợt rồi…nàng suy nghĩ sâu xa quá. Đừng thấy mấy cô đi lấy ngoại quốc mà chê gái miền Tây nha, chẳng qua mấy cô kia người ta bị hoàn cảnh xã hội nó o ép thôi. Chứ bình thường coi bộ “cua” gái miền Tây không dễ rồi, phải hôn các bạn?
Mở lời với nàng rồi, lỡ mà trời không thương, không ban nàng cho ta thì sao nè? Ta than rằng:
Con cá tróc vi bởi vì cá nhảy Cần câu gãy vì bụi gốc vướng rong Bởi vì mai mối không xong Nên duyên đôi ta trắc trở chớ tấm lòng hổng quên…!
Buồn quá, ngỏ lời mà nàng không đếm xỉa tới. Thôi thì ta vác cần ra sông câu cá vậy, buông câu rồi mới thấy…
Cá không ăn câu chê rằng con cá dại Cá mắc câu rồi nói tại cá tham ăn…! …. Cá không ăn câu thiệt là con cá dại Vác cần câu dìa nghĩ lại con cá khôn…! hehe…
Thấy chưa! Ai mà nghe tui xúi dại, về miền Tây cua đào mà gặp cảnh “phũ phàng” như tui cũng đừng nên buồn. Con cá sẩy chưa chắc là con cá to, nhưng con cá hổng ăn mồi thì chắc cú là con cá khôn rồi đó bạn! Nhưng mà không làm “lia thia chung chậu” được, thì làm bạn với nhau cũng được mà! Phải hôn? Cô gái miền Tây…!
25/08/2009
Nguyễn Yên Sơn
11.454201
105.468750
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
Bạn đang xem bài viết Xem Tướng Mạo Con Người Qua Ca Dao trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!