Top 12 # Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2023 # Top Trend | Boxxyno.com

Stt Mùa Đông &Amp; Những Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Tâm Trạng Nhất

Thế rồi sau chuỗi ngày mùa thu với những làn gió heo may nhẹ nhàng, bảng lảng. Sau những con đường rợp khắp lá vàng, sau những phút giao mùa tràn ắp tâm tư. Giờ đây, cuối cùng mùa đông cũng đến và mang theo những cơn gió lạnh lùng, rét buốt. Mùa đông lạ lắm, những ai ấm áp thì sẽ ấm áp hơn, mà những ai cô đơn thì sẽ cô đơn hơn gấp bội. Lạnh thì lạnh vậy, nhưng có lẽ mùa đông cũng là chính mùa tràn đầy cảm xúc và thi vị nhất. Hôm nay, để gửi tặng cho mọi người đôi chút cảm xúc mùa đông, tôi đã tổng hợp những dòng status tâm trạng về mùa đông lạnh lẽo cùng những trích dẫn mùa đông rất hay cho tất cả chúng ta cùng nhau thưởng thức. Hi vọng rằng mọi người cũng sẽ thích những dòng stt mùa đông cô đơn, buồn bã và những trích dẫn mùa đông rất hay, đầy tâm trạng này. Chúc các bạn vui vẻ bên những trích dẫn mùa đông và status mùa đông hay!

” Những dòng status mùa đông lạnh lẽo, cô đơn và tâm trạng

1, Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa! – Đoàn Đoan Vân Hạ

2, “Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.” – Tiễn dặn người yêu.

3, Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? “ – Mun Nhim

4, Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Bởi lúc ấy, chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thật sự không biết bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời ấy, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia ly và từ biệt. – Reply 1997

5, “Em muốn những hôm gió mùa Đông Bắc, sẽ chẳng đi đâu cả anh nhỉ, sẽ là một bữa cơm nóng và những cuộc nói chuyện không biên giới, hoặc em sẽ nằm trong vòng tay anh, một cái chăn nhỏ, căn phòng tối om và một bộ phim kinh dị.” – Này anh, khi chúng mình là vợ chồng

6, Rồi sẽ có một ngày mùa đông,bạn ngồi trong phòng. Vô tình đọc lại từng câu chữ bạn ghi vào thời điểm này một năm đã rất xa, cho một người bây giờ cũng đã rất xa,rất lạ, mà bạn đã rất thương. Sống mũi bạn cay cay, mắt bạn nhòe đi một nửa, nhưng bạn sẽ không khóc. Vì bạn không có thời gian khóc cho quá khứ, bạn đã đi được một quãng đường rất dài, bạn đã rất giỏi rồi. Cuộc đời là vậy đó, đem biết bao kỷ niệm thật đẹp để khiến bạn yếu lòng mà quay đầu lại. Nhưng bạn phải chiến thắng cuộc đời, ngay cả khi không có cơ hội nào nữa! – Tumblr

7, Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng hiểu được trong tôi có mùa hè bất diệt. – Albert Camus

8, Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất. – Khuyết danh

9, Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến. – Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất – Nhân Gian Tiểu Khả

” Trích dẫn mùa đông và tản văn hay về mùa đông cô đơn, lãng mạn

1, Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 11, ngạt ngào hương gió chớm đông)

2, Chiều nay, Hà Nội bắt đầu se lạnh bằng những cơn gió đông đầu tiên, em cũng khẽ chào mùa đông bằng cái mỉm cười mệt mỏi. Anh ơi! Phải chăng những yêu thương cứ mãi rong chơi nơi tận cùng quên lãng, để mùa đông nó lại tìm về để sưởi ấm cái tâm tư hao gầy của con tim. Hay nó bận ngủ quên để cứ mỗi đông về nó lại thức giấc rồi dày xé những ký ức yếu ớt còn sót lại? (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

Em biết – mùa đông – cái rét của nó là dành cho những cặp nhân tình đong đầy tình cảm, lạnh thật đấy, nhưng nó gắn chặt những con tim trên thế giới này bằng sự ấm áp kỳ lạ chẳng khác gì phép màu. Em thấy mà, em thấy những cô gái nắm tay người yêu mình đi dạo vào sáng sớm, trời thì lạnh ngắt nhưng chàng trai vẫn sẵn lòng khoác cho cô gái chiếc áo mình đang mặc, cô gái ấy hẳn phải hạnh phúc lắm anh nhỉ? Em còn thấy những cặp đôi dẫn nhau đi ăn kem vào buổi tối, em thấy chàng trai cõng cô gái trên lối về gió thổi, cô gái dang tay hát vu vơ mấy câu nhạc nghịch ngợm rồi cười tươi. (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

Và em cũng biết – mùa đông – cái lạnh của nó làm biết bao nhiêu con người đang cô đơn phải ganh tị với những cặp nhân tình. Nó làm cho sự cô đơn bỗng nhiên bị ghét bỏ, làm con tim tưởng đã quen với sự cô đơn chợt khao khát một vòng tay ấm nồng thật chặt, nó làm con tim bỗng thèm một bờ vai để tựa vào… (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

3, Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không! (Huỳnh Minh Nhật – Tạm biệt tháng 9, ta trở về ngắm tháng 10 rơi!)

4, Tháng 12? Chào em! Nàng thơ cuối cùng mang trong mình giọng hát u buồn đến lạ. Như bao năm trước, nay em lại trở về đây và ru mọi thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt nhoài để ngày mai thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới. (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Có ai nói rằng em ấm áp chưa? Với chiếc áo phong sương và làn tóc gió? Với đáy mắt vợi buồn, với lời ca ảm đạm? Và, với cả những nỗi niềm chưa kể cho ai, với những đêm dài dằng dặc nuối nấng bao nhiêu bàn chân đi lạc, chắc hẳn là chưa, em nhỉ? Ta hiểu mà… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Em đến, người ta lạnh hơn; người ta cô đơn hơn; người ta bâng khuâng; nhung nhớ, người ta chờ một vòng tay nào đó, một cái ôm thân thuộc. Em đến, người ta bỗng lười hơn, người ta khóc, người ta viết, người ta thích nghe nhạc, người ta thèm những điều đơn sơ nhỏ bé, những vạt nắng chiều xa. (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Em đến, ta bỗng yêu mùa đông rất lạ. Ta thích cảm giác từng cơn gió lạnh rợn người ùa vào vạt áo, tay run run mồi thuốc dạo phố vào mỗi buổi chiều. Em đến, ta yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không ồn ào như trước. Em đến, những bản tình ca sâu lắng hơn, buồn hơn nhưng cũng nhẹ nhàng và lắng đọng hơn. Và em đến, giấc ngủ dễ dàng hơn, sâu hơn, những giấc mơ chẳng còn nhằn nhọc, miệng chẳng còn gọi thầm tên ai… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

5, Một lần nữa tôi lại thấy mình cô độc bước đi, con đường ướt đẫm, phố đông người. Nhưng lần này hình như đã nhẹ nhàng hơn, không phải là những nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn, cũng chẳng phải những hồn thơ ấp ủ màn đêm chờ sáng. Gió độ này chẳng lạnh đến xót xa, cái lạnh tháng mười một hình như chẳng đủ ảm đạm để con người ta phải vấn vương một người nào khác. (Huỳnh Minh Nhật – Huế! Ta xin lỗi, chỉ là một thoáng cô đơn)

Những cơn gió lạnh tìm thấy nhau để rồi hóa thành cơn gió lạnh lùng hơn nữa. Bằng cách nào đó mà không ai biết, họ tìm thấy nhau giữa bộn bề cuộc sống này và bắt đầu bằng những mảnh vỡ của đời mình, những cảm thông đặc biệt. Nhưng chuyến tàu ấy sớm phải dừng thôi, nó bị lạc, lạc giữa mớ rối ren của những kẻ cô đơn đang lạnh lòng khi mùa gió tới. (Huỳnh Minh Nhật – Huế! Ta xin lỗi, chỉ là một thoáng cô đơn)

6, Phố phường độ này khác xưa nhiều quá, ấy thế mà ta chẳng nhận ra? Chà, người ta yêu đã xa xăm quá, ấy thế mà như mới hôm qua! Em có thấy mùa hạ về không? Giữa cái sắt se của tháng 12 lồng lộng niềm riêng đang đùa giỡn bên ngoài ô cửa? Còn ta vẫn hoài lần lữa những áng thơ tình để gửi vào trong giấc mộng hoang đàng viễn biệt, ta vẫn đi như chưa bao giờ dừng lại, ta vẫn uống cả mùa hạ vào trong cổ họng để rực cháy lên nỗi nhớ hanh gầy. Trong một khoảnh khắc của ngày từ tạ, ta đã hóa thành một kẻ viễn hành ru mãi những tiếng gọi tình, ta đã hóa thành tấm hồn của Huế để ru êm đềm dòng chảy Hương giang! (Huỳnh Minh Nhật – Nơi cho lòng yêu những cơn mưa)

7, Huế vốn dĩ đã buồn, nay lại thêm cái tiết trời lành lạnh chớm đông vô tình khiến Huế càng thêm trầm mặc. Sải bước trên con ngõ thưa người tĩnh mịch, thả khói thuốc trải dài trên những bước chân rồi hít một hơi thật sâu dưới những cội cây già bao mùa rêu phủ, ta nghe mùa đông thủ thỉ rằng hãy quên đi, quên đi người xưa… (Huỳnh Minh Nhật – Sao ta cứ đợi chờ bóng dáng người dưng?)

8, Những tâm tư nhẹ nhàng của tháng năm rồi cũng sẽ lắng thành trầm tích, tôi gọi đó là mùa đông. Chúng ta, ai cũng chảy trong mình một mùa đông đầy ắp những rêu phong và tiếc nuối, có người lắc đầu ngao ngán, có người lại rất nâng niu; có người khép áo đi qua, cũng có người đành lòng níu giữ. Một nỗi buồn có thể phá hỏng mùa xuân, nhưng nó có thể khiến cho mùa đông càng thêm ngọt ngào và đằm thắm. Đó là vẻ đẹp của mùa đông, còn mùa đông lại là một bức tranh tuyệt đẹp của cuộc đời, của những mâu thuẫn đan xen, của những trời xanh ảm đạm. Ai mà cũng yêu niềm vui thì sẽ không có mùa đông, và nếu ai cũng dám một lần vứt bỏ, thì giờ này đâu đó ngoài kia làm gì còn những kẻ khờ suy tư ngồi viết thơ tình cơ chứ? (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

9, Khoảng cách có lẽ không thể đo bằng đoạn đường, xa xôi nhất là ở nơi đôi tim đã nhạt nhòa kỷ niệm, lạnh lẽo đâu phải ở những cơn gió mùa đông? Nó có thể ở giữa buổi trưa hè khi lòng ta trống rỗng… (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

Tháng mười sang, cái tiết trời cuối thu pha lẫn chút gió đông xa xôi đến sớm, se se lạnh hòa với chút buồn. Ta nhớ cơn gió heo may của những buổi thu đầu năm trước, nũng nịu, hiền hòa, nhẹ nhàng như muốn được ta nâng niu khi trái tim còn cháy nồng lửa đỏ. Giờ đây chỉ còn những đợt gió lạnh lùng hiu hắt, vô tình đến với những đêm cô đơn trống vắng, cho ta lạnh lẽo giữa tiết trời đầu đông. (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

Chắc lẽ ta sẽ chẳng biết lạnh nếu như ta chưa bao giờ biết yêu, chỉ là một chút cảm xúc hỗn độn chứ thật ra đông qua ta cũng chẳng mấy bất ngờ, bởi từ lâu con tim cũng đâu hề có những làn nắng ấm. Chỉ là… một chút gì đó không dưng tìm lại nơi cuối con đường quen thuộc, chỉ là một ánh mắt thân thương bỗng hiện về với những cơn gió mùa đông, gợi lại cho ta nhiều quá những tâm tư, buồn bã… (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

10, Mùa đông! Nó đã đến và vẫy chào thu bằng sự khô hanh và lạnh lẽo, đã vài ngày rồi, ta cũng dần quen với những cơn gió đông đầu tiên, ta quen với việc mặc thêm vài chiếc áo mỗi khi ra đường, quen với việc vùi vào đống gối chăn nướng thêm chút ít vào mỗi sáng, ta tập đón nhận mùa đông bằng sự êm ái nhưng chiều nay… (Huỳnh Minh Nhật – Có những cơn mưa còn rơi mãi)

11, Ta cũng bất ngờ vì đông năm nay sao về nhẹ quá, đêm nay dạo vài vòng trên con phố vắng mới chợt nhận ra những cơn gió đã bắt đầu se lạnh. Vậy là một mùa thu nữa đã qua, ta lại đón một mùa đông mới với niềm cô đơn và lạc lõng, nhưng ít ra thì những nỗi buồn cũng đã vơi đi đôi chút, nó không còn dày xé trong lòng ta như mấy mùa đông năm trước nữa. (Huỳnh Minh Nhật – Đôi dòng tâm sự khẽ chào mùa đông!)

12, Mùa đông đến, người ta lạnh hơn, người ta cô đơn, người ta bỗng thèm một vòng tay nào đó, một cái ôm thân thuộc. Mùa đông đến, người ta bỗng lười hơn, người ta nhớ, người ta thích nghe nhạc, người ta đợi chờ. (Huỳnh Minh Nhật – Mùa đông, bóng hình ai đang chết dần!)

Còn anh, mùa đông đến, anh bỗng yêu mùa đông đến lạ, anh thích cái cảm giác gió lạnh đầu đông lùa qua vạt áo, run run mồi điếu thuốc lá dạo phố mỗi buổi chiều. Mùa đông đến, anh yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không rộn ràng như trước. Và mùa đông đến, những bản tình ca sâu lắng hơn, buồn hơn, nhưng nhẹ nhàng hơn, mùa đông đến, giấc ngủ dễ dàng hơn, sâu hơn, những giấc mơ chẳng còn nhằn nhọc, miệng chẳng còn phải gọi thầm tên em… (Huỳnh Minh Nhật – Mùa đông, bóng hình ai đang chết dần!)

13, Đêm nay, phố bỗng rộn ràng, từng dòng người hối hả ngước nhìn về chúa, những ánh đèn neon, những dàn đèn led tinh xảo trên mấy nóc nhà và thông Noel làm cho góc phố trở nên lộng lẫy. Không biết đêm nay mùa đông chợt ấm, hay dòng người cứ mặc cái rét căm thấu da thấu thịt mà hòa vào tiếng nhạc mừng giáng sinh vang lên đâu đó. Đêm nay chỉ có yêu thương, nụ cười và hơi ấm. Dưới bóng giáo đường, vài cặp đôi nắm tay bên luống hoa, khẽ nguyện ước những điều tốt đẹp.(Huỳnh Minh Nhật – Mùa Noel cô đơn!)

Và đêm nay, bên cạnh hạnh phúc và niềm vui, có những con người cô đơn đang len lỏi giữa biển người ngoài ấy, sự lạc lõng, trống vắng… Họ đang cười, họ đang vui vẻ, họ đang hạnh phúc. Và họ cũng đang buồn, họ đang khóc, họ đang đau khổ. Một chút ganh tị với những cặp đôi đang nắm tay cười nói có là bao? Chỉ đáng thương cho những tâm hồn lạc trong quá khứ! (Huỳnh Minh Nhật – Mùa Noel cô đơn!)

14, Đông năm này về muộn, nhưng cái rét có vẻ như chẳng chút nhún nhường mảnh hồn trơ trọi, Huế chợt xanh xao, Huế chợt tiêu điều khi bóng người con trai kia lang thang trên những góc phố quen, trong ánh mắt hằn lên nỗi nhớ mong đau đớn, nhớ về một người con gái đã xa mãi mãi… Khói thuốc nhuộm xám khoảng trời, trước mặt anh là lối dẫn vào khoảng trời xuân hạnh phúc, tôi thấy anh nở một nụ cười nhạt trên khuôn mặt gầy khắc khổ, quay lưng, anh chọn về mùa đông, anh đã chọn về miền giá lạnh trời đông vô tận… (Huỳnh Minh Nhật – Anh và Huế – những đợt gió cuối mùa rét buốt)

Và vừa rồi là những dòng status mùa đông cùng những câu nói hay, trích dẫn hay về mùa đông rất ý nghĩa mà tôi muốn gửi đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng status mùa đông chất chứa đầy cảm xúc vừa rồi. Mùa đông có buồn không? Tôi tin đây là câu hỏi chưa bao giờ có một câu trả lời chung thỏa đáng, các bạn liệu có câu trả lời cho riêng mình chưa? Nếu mùa đông buồn, các bạn có biết lý do tại sao không? Liệu có phải là một bóng hình, một chút vấn vương hay nỗi nhớ?

Hãy thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để cập nhật nhanh những danh ngôn ý nghĩa và status hay về tình yêu cuộc sống, ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm thơ tình buồn cùng những chuyên mục khác trên blog. Chúc các bạn vui vẻ!

STT Mùa Đông & Những Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Tâm Trạng Nhất – Xem thêm Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu hoặc STT Hay Và Mới Nhất

Bạn có thích bài viết ” STT Mùa Đông & Những Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Tâm Trạng Nhất” thuộc chuyên mục STT – Danh Ngôn của Ô Cửa Sổ Blog không? Nếu thích, hãy thường xuyên ghé thăm blog của tôi để đón đọc những bài viết mới nhất nhé ♡ !

Stt Mùa Đông & Những Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Tâm Trạng Nhất

Thế rồi sau chuỗi ngày mùa thu với những làn gió heo may nhẹ nhàng, bảng lảng. Sau những con đường rợp khắp lá vàng, sau những phút giao mùa tràn ắp tâm tư. Giờ đây, cuối cùng mùa đông cũng đến và mang theo những cơn gió lạnh lùng, rét buốt. Mùa đông lạ lắm, những ai ấm áp thì sẽ ấm áp hơn, mà những ai cô đơn thì sẽ cô đơn hơn gấp bội. Lạnh thì lạnh vậy, nhưng có lẽ mùa đông cũng là chính mùa tràn đầy cảm xúc và thi vị nhất. Hôm nay, để gửi tặng cho mọi người đôi chút cảm xúc mùa đông, tôi đã tổng hợp những dòng status tâm trạng về mùa đông lạnh lẽo cùng những trích dẫn mùa đông rất hay cho tất cả chúng ta cùng nhau thưởng thức. Hi vọng rằng mọi người cũng sẽ thích những dòng stt mùa đông cô đơn, buồn bã và những trích dẫn mùa đông rất hay, đầy tâm trạng này. Chúc các bạn vui vẻ bên những trích dẫn mùa đông và status mùa đông hay!

Những dòng status mùa đông lạnh lẽo, cô đơn và tâm trạng

1, Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa! – Đoàn Đoan Vân Hạ

2, “Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.” – Tiễn dặn người yêu.

3, Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? ” – Mun Nhim

4, Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Bởi lúc ấy, chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thật sự không biết bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời ấy, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia ly và từ biệt. – Reply 1997

5, “Em muốn những hôm gió mùa Đông Bắc, sẽ chẳng đi đâu cả anh nhỉ, sẽ là một bữa cơm nóng và những cuộc nói chuyện không biên giới, hoặc em sẽ nằm trong vòng tay anh, một cái chăn nhỏ, căn phòng tối om và một bộ phim kinh dị.” – Này anh, khi chúng mình là vợ chồng

6, Rồi sẽ có một ngày mùa đông,bạn ngồi trong phòng. Vô tình đọc lại từng câu chữ bạn ghi vào thời điểm này một năm đã rất xa, cho một người bây giờ cũng đã rất xa,rất lạ, mà bạn đã rất thương. Sống mũi bạn cay cay, mắt bạn nhòe đi một nửa, nhưng bạn sẽ không khóc. Vì bạn không có thời gian khóc cho quá khứ, bạn đã đi được một quãng đường rất dài, bạn đã rất giỏi rồi. Cuộc đời là vậy đó, đem biết bao kỷ niệm thật đẹp để khiến bạn yếu lòng mà quay đầu lại. Nhưng bạn phải chiến thắng cuộc đời, ngay cả khi không có cơ hội nào nữa! – Tumblr

7, Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng hiểu được trong tôi có mùa hè bất diệt. – Albert Camus

8, Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất. – Khuyết danh

9, Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến. – Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất – Nhân Gian Tiểu Khả

Trích dẫn mùa đông và tản văn hay về mùa đông cô đơn, lãng mạn

1, Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 11, ngạt ngào hương gió chớm đông)

2, Chiều nay, Hà Nội bắt đầu se lạnh bằng những cơn gió đông đầu tiên, em cũng khẽ chào mùa đông bằng cái mỉm cười mệt mỏi. Anh ơi! Phải chăng những yêu thương cứ mãi rong chơi nơi tận cùng quên lãng, để mùa đông nó lại tìm về để sưởi ấm cái tâm tư hao gầy của con tim. Hay nó bận ngủ quên để cứ mỗi đông về nó lại thức giấc rồi dày xé những ký ức yếu ớt còn sót lại? (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

Em biết – mùa đông – cái rét của nó là dành cho những cặp nhân tình đong đầy tình cảm, lạnh thật đấy, nhưng nó gắn chặt những con tim trên thế giới này bằng sự ấm áp kỳ lạ chẳng khác gì phép màu. Em thấy mà, em thấy những cô gái nắm tay người yêu mình đi dạo vào sáng sớm, trời thì lạnh ngắt nhưng chàng trai vẫn sẵn lòng khoác cho cô gái chiếc áo mình đang mặc, cô gái ấy hẳn phải hạnh phúc lắm anh nhỉ? Em còn thấy những cặp đôi dẫn nhau đi ăn kem vào buổi tối, em thấy chàng trai cõng cô gái trên lối về gió thổi, cô gái dang tay hát vu vơ mấy câu nhạc nghịch ngợm rồi cười tươi. (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

Và em cũng biết – mùa đông – cái lạnh của nó làm biết bao nhiêu con người đang cô đơn phải ganh tị với những cặp nhân tình. Nó làm cho sự cô đơn bỗng nhiên bị ghét bỏ, làm con tim tưởng đã quen với sự cô đơn chợt khao khát một vòng tay ấm nồng thật chặt, nó làm con tim bỗng thèm một bờ vai để tựa vào… (Huỳnh Minh Nhật – Anh ơi! Mùa đông đến rồi!)

3, Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không! (Huỳnh Minh Nhật – Tạm biệt tháng 9, ta trở về ngắm tháng 10 rơi!)

4, Tháng 12? Chào em! Nàng thơ cuối cùng mang trong mình giọng hát u buồn đến lạ. Như bao năm trước, nay em lại trở về đây và ru mọi thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt nhoài để ngày mai thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới. (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Có ai nói rằng em ấm áp chưa? Với chiếc áo phong sương và làn tóc gió? Với đáy mắt vợi buồn, với lời ca ảm đạm? Và, với cả những nỗi niềm chưa kể cho ai, với những đêm dài dằng dặc nuối nấng bao nhiêu bàn chân đi lạc, chắc hẳn là chưa, em nhỉ? Ta hiểu mà… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Em đến, người ta lạnh hơn; người ta cô đơn hơn; người ta bâng khuâng; nhung nhớ, người ta chờ một vòng tay nào đó, một cái ôm thân thuộc. Em đến, người ta bỗng lười hơn, người ta khóc, người ta viết, người ta thích nghe nhạc, người ta thèm những điều đơn sơ nhỏ bé, những vạt nắng chiều xa. (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

Em đến, ta bỗng yêu mùa đông rất lạ. Ta thích cảm giác từng cơn gió lạnh rợn người ùa vào vạt áo, tay run run mồi thuốc dạo phố vào mỗi buổi chiều. Em đến, ta yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không ồn ào như trước. Em đến, những bản tình ca sâu lắng hơn, buồn hơn nhưng cũng nhẹ nhàng và lắng đọng hơn. Và em đến, giấc ngủ dễ dàng hơn, sâu hơn, những giấc mơ chẳng còn nhằn nhọc, miệng chẳng còn gọi thầm tên ai… (Huỳnh Minh Nhật – Tháng 12? Chào em, nàng thơ khoác khăn choàng tuyết)

5, Một lần nữa tôi lại thấy mình cô độc bước đi, con đường ướt đẫm, phố đông người. Nhưng lần này hình như đã nhẹ nhàng hơn, không phải là những nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn, cũng chẳng phải những hồn thơ ấp ủ màn đêm chờ sáng. Gió độ này chẳng lạnh đến xót xa, cái lạnh tháng mười một hình như chẳng đủ ảm đạm để con người ta phải vấn vương một người nào khác. (Huỳnh Minh Nhật – Huế! Ta xin lỗi, chỉ là một thoáng cô đơn)

Những cơn gió lạnh tìm thấy nhau để rồi hóa thành cơn gió lạnh lùng hơn nữa. Bằng cách nào đó mà không ai biết, họ tìm thấy nhau giữa bộn bề cuộc sống này và bắt đầu bằng những mảnh vỡ của đời mình, những cảm thông đặc biệt. Nhưng chuyến tàu ấy sớm phải dừng thôi, nó bị lạc, lạc giữa mớ rối ren của những kẻ cô đơn đang lạnh lòng khi mùa gió tới. (Huỳnh Minh Nhật – Huế! Ta xin lỗi, chỉ là một thoáng cô đơn)

6, Phố phường độ này khác xưa nhiều quá, ấy thế mà ta chẳng nhận ra? Chà, người ta yêu đã xa xăm quá, ấy thế mà như mới hôm qua! Em có thấy mùa hạ về không? Giữa cái sắt se của tháng 12 lồng lộng niềm riêng đang đùa giỡn bên ngoài ô cửa? Còn ta vẫn hoài lần lữa những áng thơ tình để gửi vào trong giấc mộng hoang đàng viễn biệt, ta vẫn đi như chưa bao giờ dừng lại, ta vẫn uống cả mùa hạ vào trong cổ họng để rực cháy lên nỗi nhớ hanh gầy. Trong một khoảnh khắc của ngày từ tạ, ta đã hóa thành một kẻ viễn hành ru mãi những tiếng gọi tình, ta đã hóa thành tấm hồn của Huế để ru êm đềm dòng chảy Hương giang! (Huỳnh Minh Nhật – Nơi cho lòng yêu những cơn mưa)

7, Huế vốn dĩ đã buồn, nay lại thêm cái tiết trời lành lạnh chớm đông vô tình khiến Huế càng thêm trầm mặc. Sải bước trên con ngõ thưa người tĩnh mịch, thả khói thuốc trải dài trên những bước chân rồi hít một hơi thật sâu dưới những cội cây già bao mùa rêu phủ, ta nghe mùa đông thủ thỉ rằng hãy quên đi, quên đi người xưa… (Huỳnh Minh Nhật – Sao ta cứ đợi chờ bóng dáng người dưng?)

8, Những tâm tư nhẹ nhàng của tháng năm rồi cũng sẽ lắng thành trầm tích, tôi gọi đó là mùa đông. Chúng ta, ai cũng chảy trong mình một mùa đông đầy ắp những rêu phong và tiếc nuối, có người lắc đầu ngao ngán, có người lại rất nâng niu; có người khép áo đi qua, cũng có người đành lòng níu giữ. Một nỗi buồn có thể phá hỏng mùa xuân, nhưng nó có thể khiến cho mùa đông càng thêm ngọt ngào và đằm thắm. Đó là vẻ đẹp của mùa đông, còn mùa đông lại là một bức tranh tuyệt đẹp của cuộc đời, của những mâu thuẫn đan xen, của những trời xanh ảm đạm. Ai mà cũng yêu niềm vui thì sẽ không có mùa đông, và nếu ai cũng dám một lần vứt bỏ, thì giờ này đâu đó ngoài kia làm gì còn những kẻ khờ suy tư ngồi viết thơ tình cơ chứ? (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

9, Khoảng cách có lẽ không thể đo bằng đoạn đường, xa xôi nhất là ở nơi đôi tim đã nhạt nhòa kỷ niệm, lạnh lẽo đâu phải ở những cơn gió mùa đông? Nó có thể ở giữa buổi trưa hè khi lòng ta trống rỗng… (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

Tháng mười sang, cái tiết trời cuối thu pha lẫn chút gió đông xa xôi đến sớm, se se lạnh hòa với chút buồn. Ta nhớ cơn gió heo may của những buổi thu đầu năm trước, nũng nịu, hiền hòa, nhẹ nhàng như muốn được ta nâng niu khi trái tim còn cháy nồng lửa đỏ. Giờ đây chỉ còn những đợt gió lạnh lùng hiu hắt, vô tình đến với những đêm cô đơn trống vắng, cho ta lạnh lẽo giữa tiết trời đầu đông. (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

Chắc lẽ ta sẽ chẳng biết lạnh nếu như ta chưa bao giờ biết yêu, chỉ là một chút cảm xúc hỗn độn chứ thật ra đông qua ta cũng chẳng mấy bất ngờ, bởi từ lâu con tim cũng đâu hề có những làn nắng ấm. Chỉ là… một chút gì đó không dưng tìm lại nơi cuối con đường quen thuộc, chỉ là một ánh mắt thân thương bỗng hiện về với những cơn gió mùa đông, gợi lại cho ta nhiều quá những tâm tư, buồn bã… (Huỳnh Minh Nhật – Những cơn gió đông đầu tiên)

10, Mùa đông! Nó đã đến và vẫy chào thu bằng sự khô hanh và lạnh lẽo, đã vài ngày rồi, ta cũng dần quen với những cơn gió đông đầu tiên, ta quen với việc mặc thêm vài chiếc áo mỗi khi ra đường, quen với việc vùi vào đống gối chăn nướng thêm chút ít vào mỗi sáng, ta tập đón nhận mùa đông bằng sự êm ái nhưng chiều nay… (Huỳnh Minh Nhật – Có những cơn mưa còn rơi mãi)

11, Ta cũng bất ngờ vì đông năm nay sao về nhẹ quá, đêm nay dạo vài vòng trên con phố vắng mới chợt nhận ra những cơn gió đã bắt đầu se lạnh. Vậy là một mùa thu nữa đã qua, ta lại đón một mùa đông mới với niềm cô đơn và lạc lõng, nhưng ít ra thì những nỗi buồn cũng đã vơi đi đôi chút, nó không còn dày xé trong lòng ta như mấy mùa đông năm trước nữa. (Huỳnh Minh Nhật – Đôi dòng tâm sự khẽ chào mùa đông!)

12, Mùa đông đến, người ta lạnh hơn, người ta cô đơn, người ta bỗng thèm một vòng tay nào đó, một cái ôm thân thuộc. Mùa đông đến, người ta bỗng lười hơn, người ta nhớ, người ta thích nghe nhạc, người ta đợi chờ. (Huỳnh Minh Nhật – Mùa đông, bóng hình ai đang chết dần!)

Còn anh, mùa đông đến, anh bỗng yêu mùa đông đến lạ, anh thích cái cảm giác gió lạnh đầu đông lùa qua vạt áo, run run mồi điếu thuốc lá dạo phố mỗi buổi chiều. Mùa đông đến, anh yên bình, vui vẻ, phố cũng lặng lẽ và yên ả hơn, không rộn ràng như trước. Và mùa đông đến, những bản tình ca sâu lắng hơn, buồn hơn, nhưng nhẹ nhàng hơn, mùa đông đến, giấc ngủ dễ dàng hơn, sâu hơn, những giấc mơ chẳng còn nhằn nhọc, miệng chẳng còn phải gọi thầm tên em… (Huỳnh Minh Nhật – Mùa đông, bóng hình ai đang chết dần!)

13, Đêm nay, phố bỗng rộn ràng, từng dòng người hối hả ngước nhìn về chúa, những ánh đèn neon, những dàn đèn led tinh xảo trên mấy nóc nhà và thông Noel làm cho góc phố trở nên lộng lẫy. Không biết đêm nay mùa đông chợt ấm, hay dòng người cứ mặc cái rét căm thấu da thấu thịt mà hòa vào tiếng nhạc mừng giáng sinh vang lên đâu đó. Đêm nay chỉ có yêu thương, nụ cười và hơi ấm. Dưới bóng giáo đường, vài cặp đôi nắm tay bên luống hoa, khẽ nguyện ước những điều tốt đẹp. (Huỳnh Minh Nhật – Mùa Noel cô đơn!)

Và đêm nay, bên cạnh hạnh phúc và niềm vui, có những con người cô đơn đang len lỏi giữa biển người ngoài ấy, sự lạc lõng, trống vắng… Họ đang cười, họ đang vui vẻ, họ đang hạnh phúc. Và họ cũng đang buồn, họ đang khóc, họ đang đau khổ. Một chút ganh tị với những cặp đôi đang nắm tay cười nói có là bao? Chỉ đáng thương cho những tâm hồn lạc trong quá khứ! (Huỳnh Minh Nhật – Mùa Noel cô đơn!)

14, Đông năm này về muộn, nhưng cái rét có vẻ như chẳng chút nhún nhường mảnh hồn trơ trọi, Huế chợt xanh xao, Huế chợt tiêu điều khi bóng người con trai kia lang thang trên những góc phố quen, trong ánh mắt hằn lên nỗi nhớ mong đau đớn, nhớ về một người con gái đã xa mãi mãi… Khói thuốc nhuộm xám khoảng trời, trước mặt anh là lối dẫn vào khoảng trời xuân hạnh phúc, tôi thấy anh nở một nụ cười nhạt trên khuôn mặt gầy khắc khổ, quay lưng, anh chọn về mùa đông, anh đã chọn về miền giá lạnh trời đông vô tận… (Huỳnh Minh Nhật – Anh và Huế – những đợt gió cuối mùa rét buốt)

Và vừa rồi là những dòng status mùa đông cùng những câu nói hay, trích dẫn hay về mùa đông rất ý nghĩa mà tôi muốn gửi đến các bạn. Hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng status mùa đông chất chứa đầy cảm xúc vừa rồi. Mùa đông có buồn không? Tôi tin đây là câu hỏi chưa bao giờ có một câu trả lời chung thỏa đáng, các bạn liệu có câu trả lời cho riêng mình chưa? Nếu mùa đông buồn, các bạn có biết lý do tại sao không? Liệu có phải là một bóng hình, một chút vấn vương hay nỗi nhớ?

Hãy thường xuyên ghé thăm website để cập nhật nhanh những danh ngôn ý nghĩa và status hay về tình yêu cuộc sống, ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm thơ tình buồn cùng những chuyên mục khác trên blog. Chúc các bạn vui vẻ!

Những Câu Trích Dẫn Hay Về Mùa Đông Đíu Gì Mà Lắm Thế? Đăng Hoài Ko Hết!

Tình yêu vốn dĩ nhiều cung bậc, khi hạnh phúc ngọt ngào nhưng cũng có những khi bi thương cùng cực. Những cô gái mạnh mẽ lại thường là những người cô đơn nhất. Cô gái ấy dễ dàng mỉm cười, giấu nhẹm đi nước mắt mà không biết nỗi cô đơn cứ thế chất đầy thêm. Nhưng dù có đeo ngàn cái mặt nạ, đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra yếu đuối cũng chẳng sao. Khi em buồn, có thể viết những stt tâm trạng cô đơn để được yêu thương và vỗ vễ.

Trích dẫn hay về mùa đông ấn tượng nhất tháng 11 2020

1. Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ, ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.

2. Ngay bây giờ đây em muốn xóa đi giá băng trong tâm hồn em và yêu anh thật nồng nàn say đắm.

3. Gió lạnh đầu mùa về rồi đấy em ạ, ra đường nhớ mặc thêm áo ấm. Và hãy luôn nhớ rằng, bàn tay anh luôn ở bên cạnh khi em cần.

5. Mùa đông là mùa lạnh giá, mùa của những yêu thương, của những đôi bàn tay siết chặt với nhau.

6. Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ làm ấm trái tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi và tâm hồn bớt đơn côi.

7. Mùa đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi.

8. Em ơi gió lạnh gần kề, em mau thu xếp mà về bên anh!

9. Tháng 11 gửi dùm ta một chút nhớ, một chút thương, một chút yêu đong đầy nơi sâu thẳm.

10. Mùa đông lạnh nhưng đẹp và thu hút, cũng như ánh mắt em lạnh lùng, cuốn hút làm nghiêng ngả trái tim tôi.

12. Mùa đông gió Bắc lạnh lùng. Anh bỏ em rồi, em sưởi ấm cùng ai?

13. Mùa đông phủ đầy tuyết, che mất lối anh về. Em cô đơn góc nhỏ, trong căn phòng quạnh hiu. Bao giờ hết đông, anh có về?

14. Nếu có một điều ước, tôi ước sẽ chẳng có mùa đông cũng như anh sẽ chẳng đến vào đông năm ấy rồi ra đi đột ngột bỏ lại tôi nỗi nhớ hiu quạnh mỗi đêm đông.

15. Đông kia cứ lạnh đi để em cần được sưởi ấm và tìm đến tôi.

1. Anh biết rằng mùa đông là mùa lạnh lẽo nhất trong bốn mùa, đó là mùa của băng giá, của lạnh lùng, của cô đơn buồn tủi. Anh luôn mong chờ vào bờ vai và trái tim ấm áp của em.

2. Mùa đông năm nay sao lạnh thế!!! Lạnh bên ngoài, lạnh cả trong tim.

3. Gió mùa đông đã về, sáng nay trời lạnh quá nhưng cũng không lạnh bằng sự băng giá trong trái tim.

4. Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? “

6. Mùa đông ấm áp với những gam màu nóng, trầm hoặc tối chút thì đeo một chiếc túi trắng thật là xinh các bạn nhỉ.

7. Em tìm cho mình một mùa đông tròn vẹn… cô đơn … và hoang hoải. Để thấy mình đã có rất nhiều, và, mất đi rất nhiều…

8. Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp.

10. Mùa Đông chưa đến, em đã biết mình sẽ phải xa nhau. Cảm giác đó làm em chống chếnh, đau, và nghe như có một vết cắt ngọt lành trong trái tim bé nhỏ.

11. Mùa Đông chẳng nói gì, lẳng lặng bước ra phía cửa. Mùa Đông không trọn vẹn ra đi khiến trái tim ả nhói đau vì tiếc nuối.

12. Em đã khóc, khóc trong đêm khi biết mùa Thu đang dần trôi qua ngoài cửa sổ.

– Em đã khóc, khóc khi biết mùa Đông đang gần đến, khi nghe chút se lạnh len qua tóc.

– Em đã khóc, khi hiểu rằng em không thể níu giữ thời gian cũng như níu tình yêu của anh ở lại cho riêng mình…

– Và em chấp nhận xa anh.

13. Em cứ tự hỏi, rằng sao em sinh ra trong mùa đông mà sao em lại không thick mùa đông, phải chăng em đã cô đơn quá lâu.

14. Mùa đông đến nhẹ nhàng, gió heo may làm khô bờ môi nhạt màu.

15. Đông lại về rồi anh nhỉ? Chiếc áo ấm anh đã mặc cho ai Vòng tay ấy ai đang được ôm trọn Em bây giờ đang lạnh quá anh có hay.

17. Gió đông thì không lạnh bằng sự cô đơn mỗi khi đêm lại về.

18. Lạy chúa! Con chỉ mong con sẽ được bên cạnh người con yêu. Dẫu mùa đông tràn về, tuyết phủ kín lối đi Con ngoại đạo xin cúi đầu khẩn nguyện.

19. Mùa đông sẽ rất ấm áp khi em đừng mãi đóng chặt trái tim mình.

21. Cơn gió đông lạnh bất chợt ùa về làm băng giá trái tim em. Em đau nhói khi biết anh đã bên người khác.

22. Vì sao mùa đông lại lạnh. Bởi vì lòng người lan tỏa sang cả mùa đông.

23. Khi mặc chiếc áo ấm, tôi chợt nhớ ra mùa đông này anh đã ra đi không còn bên cạnh giữ ấm cho tôi nữa.

24. Cuộc đời này thật là buồn chán. Nó cũng như những cành cây khô trơ trụi những thân gầy.

25. Làm sao quên hơi ấm ấy, đôi tay ấy và cả con người ấy. Em chợt tan biến như những bông tuyết ngoài trời đông.

26. Không phải mùa đông mang đến cho ta nỗi buồn, mà chính là nỗi buổn đã có sẵn trong lòng ta.

27. Có khó gì đâu khi mùa đông đến. Bạn chỉ cần nhắm mắt lại và quên người ấy được không.

28. Căn phòng rộng lớn mà gió đông lại còn thổi mạnh. Đóng cửa lại rồi mà vẫn lạnh là sao.

29. Ả vùi đầu vào gối chăn dằn dỗi. Mùa Đông thật lạnh nhạt, chợt đến chợt đi mà chẳng kịp để lại kỷ niệm gì. Nhất là lần này. – Em nhớ Mùa Đông, nhưng Mùa Đông bây giờ không còn là Mùa Đông khi trước nữa!

30. Mùa Đông chẳng nói gì, lẳng lặng bước ra phía cửa. Mùa Đông không trọn vẹn ra đi khiến trái tim ả nhói đau vì tiếc nuối.

32. Cô đơn hay không thì mùa đông lạnh rét cũng như nhau. Hơn nhau chỉ ở cái áo ấm. Có người yêu với không có người thỳ cũng không phải 100% bên cạnh nhau ôm nhau 24/24h được.

33. Không, dù là cô đơn nhưng vẫn thích mùa đông chỉ là lười thêm nhiều chút thôi. Đúng hơn là với những kẻ cô đơn thì lúc khuya là lúc mang nhiều cảm xúc nhất.

34. Mùa đông gió bắc lạnh lùng,

Anh bỏ em rùi..em sưởi ấm cùng ai!?… Nỗi lòng biết tỏ cùng ai!?

35. Mùa nào CÔ ĐƠN cũng buồn. Nhưng bạn có thể chia tay CÔ ĐƠN nếu biết mình cần gì và thế nào là đủ

36. Em cứ tự hỏi, rằng sao em sinh ra trong mùa đông mà sao em lại không thick mùa đông, phải chăng em đã cô đơn quá lâu.

37. Những ngày lạnh, mưa gió, buồn đến nao lòng. Ơ thế mà, cứ lạnh đi, vì khi vui lên ta lại chẳng biết làm gì!

38. Mỗi ngày trôi qua là một ngày cho ta cảm giác mới, một cảm nhận mới của cuộc sống, chả có gì lạ khi càng lớn ta chỉ mong mình nhỏ bé lại… Vì càng lớn cân nặng của ta càng tăng và càng khó giảm hơn…

39. Ăn kem mùa đông mình có thể tận hưởng hương vị của nó một cách trọn vẹn nhất. Đặc biệt ăn chậm cũng không sợ kem bị chảy

40. Mùa đông sắp tới rồi cái lạnh của thời tiết không bằng cái lạnh khi thiếu anh.

41. Em vốn dĩ là một đứa con gái có nhiều mộng mơ và đôi chút lãng mạn, cho dù thu đi đông đến hay xuân về thì em vẫn tin rằng một ngày nào đó, sẽ lại có một người khiến cho trái tim em rung động, khiến trái tim vốn dĩ đã đóng băng kia có thể rung động thực sự…

42. Mùa đông là mùa lạnh giá, mùa của những yêu thương, của những đôi bàn tay siết chặt với nhau.

43. …vẫn là mùa đông, và nếu đó là mùa đông xa xứ, xa quê hương thì dấu ấn của mùa đông càng đậm nét hơn bao giờ hết. Không gia đình, không người thân thiết, không cả tình yêu, chỉ có một thân một mình, đơn độc và lầm lũi…. Cảm nhận!!!

44. Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa!

45. “Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.”

46. Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Bởi lúc ấy, chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thật sự không biết bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời ấy, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia ly và từ biệt.

46. Mùa đông chẳng nói gì, lặng lẽ bước tới. Mùa đông không trọn vẹn khiến trái tim nhói đau vì bao nhiêu tiếc nuối.

47. Cúc họa mi nở ở giữa mùa đông để cho em có thể gửi chút hồn hoa về một miền xa ấy hương hoa cúc trắng thay ra nói rằng yêu biết mấy những ngày nắng có anh.

48. Cô đơn hay không thì mùa đông vẫn mang theo cơn gió lạnh buốt hơn nhau chỉ ở cái áo ấm.

49. Mùi vị của mùa đông này không giống với mùi vị của mùa đông năm xưa, bởi vì anh đã không còn ở bên cạnh em.

50. Mùa đông tới nơi đây tìm em giữa những đêm lạnh giá. Mùa đông ôm em thật lâu khi biết em chẳng có ai bên cạnh.

51. Mùa đông sẽ không còn lạnh khi tình yêu vẫn nồng nàn, mùa đông không còn lạnh nếu như bàn tay vẫn đan lấy bàn tay.

52. Em đã từng thích mùa đông khi anh ở bên nhưng giờ em đã ghét mùa đông bởi anh đã phụ bạc em vừa đúng mùa đông lạnh giá.

Stt, Quotes &Amp; Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung

Theo như tìm hiểu thì truyện Đông Cung của Phỉ Ngã Tư Tồn rất hay, theo lời kể: “Tôi nói thật nhà, truyện này rất hay luôn mà đọc thì hơi khó hiểu tại vì nói về cung nên phải tập trung cực kì. Tôi chưa bao giờ phải khóc vì đọc truyện hết vậy mà tôi đã hải khóc vì truyện này. Truyện đọc 2 trong ngày là xong, khơi trào cảm xúc, đọc xong một lần là nhớ cả đời”. Nghe thôi đã thấy hay rồi đúng không nào, đó là lý do mà blog chia sẻ các bạn trích dẫn hay trong truyện Đông Cung.

Sự trả thù đau đớn nhất dành cho Lý Thừa Ngân chính là chứng kiến cảnh người mình yêu thương nhất chết trước mặt mình. Yêu nhưng hận thù quá sâu, hại chết gia đình, đất nước của người ta, nên kết thúc buồn là không thể nào hợp lý hơn được nữa. Bạn nào còn chưa ưng với kết dành cho nam chính thì tìm đọc phần kết mới được Phỉ Nhã Tư Tồn đăng ở phần ngoại truyện chương 43, tuy cũng bị chính tác giả cắt trước khi xuất bản: Lý Thừa Ngân sống nhưng dằn vặt trong suốt 30 năm, không chấp nhận việc Tiểu Phong đã chết, luôn nghĩ Tiểu Phong đã về Tây Lương, luôn coi Triêu Dương là con gái của Tiểu Phong cho đến khi Bùi Chiếu nói Tiểu Phong đã chết cách đây 30 năm rồi, thì Lý Thừa Ngân mới chịu thừa nhận sự thật nàng đã chết, giọt nước mắt cũng rơi và chàng khóc như một đứa trẻ. Để rồi sau đó Lý Thừa Ngân đã lao mình từ trên cổng lầu xuống và chết.

1. Người vô tình vẽ hoa,vẽ lá. Tôi đa tình tưởng đấy là mùa xuân..

2. Nước sông Quên, đặng quên tình…” tôi chậm rãi quay người, miệng mãi ngân nga bài ca dao quen thuộc, “Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua… Tôi biết, Cố Tiểu Ngũ trong lòng tôi đã chết thật rồi.

3. Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát ngắm nhìn ánh trăng. Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng,à đang đợi cô nương chăn cừu trở về. Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua”. Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo vẫn không đợi được người nó muốn.

4. Nước sông Quên, đặng quên tình… Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, vậy mà không để cho ta một đời được quên

5. Sư phụ nói ấy à, những kẻ cưỡi ngựa trắng chưa chắc đã phải hoàng tử, mà có khi là Đường Tăng từ Đông thổ đại Đường đến Tây vực thỉnh kinh cũng nên.

6. Đào hoa sở dĩ tịch mịch, là vì động lòng thế gian mà sinh ra, và cũng vì thiên hạ đau thương mà nở rộ.

7. Cho đến khi nhớ lại chuyện ba năm xưa kia, tôi vẫn không tài nào nhớ ra, tiếng gió vờn bên tai cùng lời chàng nói. Thì ra chỉ một câu này: “Ta và nàng cùng quên” Trên thế gian này, lãng quên so với việc ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc…

7. Nước sông Quên, đặng quên tình. Muôn đời muôn kiếp, mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng. Tiểu Phong, chúng ta cùng quên.

8. Tỷ cứ nhìn lũ hoa này mà xem, chúng mọc lên từ đất, đang yên đang lành lại bị người ta nhổ cả rễ, rồi bị bán tới đây, vậy mà vẫn sống được, rồi nở bông hoa xinh tươi. Trước nay chúng không hề lo cho cái thân mình, con người sống ở đời, sao cứ phải lo quẩn lo quanh, NÊN THẾ NÀO THÌ CỨ THẾ ẤY, lo bò trắng răng chứ báu gì.

9. Nếu chàng bắt đủ 100 con đom đóm cho ta, ta mới bằng lòng lấy chàng” “Chỉ cần chàng bắt cho ta 100 con đom đóm, ta sẽ tình nguyện theo chàng về.

10. “Muôn đời muôn kiếp rồi mãi mãi về sau, ta sẽ quên được chàng”. “Ta và nàng cùng quên.”

11. Nếu như ngươi dám làm tổn thương thê tử của ta, dù chỉ một mảy may thôi, cả đời ta – Lý Thừa Ngân này thế nào cũng phải nghiền bằng được ngươi ra thành từng thành mảnh, khiến ngươi chết không toàn thây mới thôi!

12. Nàng theo ta về, ta sẽ bỏ qua tất cả, chẳng những thế, ta sẽ yêu thương nàng nhiều hơn. Dù nàng còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta về, ta hứa sẽ không bao giờ nói đến chuyện này nữa.

13. Thái tử phi qua đời đã 30 năm nay. Mười mấy năm trước, thần có đi viếng, cỏ đã xanh um phủ màu trên mộ rồi…

14. Giữa chúng tôi đã tồn tại một quá khứ đớn đau, dòng sông Quên thần kỳ cho tôi quên đi tất cả, mà cũng lấy đi trí nhớ của chàng, chúng tôi ngây ngô dại dột, chẳng hiểu sự nào run rủi cho chúng tôi lấy nhau thế này. Và tôi ngây ngô dại dột thế nào mà đã ở bên chàng suốt 3 năm…

15. Tôi và chàng, giữa đôi ta là ân oán, là đôi bờ cách trở bởi biển máu hận thù. Thì ra lãng quên không hẳn là bất hạnh, có khi may mắn đích thực lại là nó. Ước gì tôi có thể quên như chàng thì tốt biết mấy.

16. Chính chàng đã chia lìa đôi ta, chính chàng đã chia lìa ta… và Cố Tiểu Ngũ. Chàng đã giết Cố Tiểu Ngũ mất rồi. Cố Tiểu Ngũ của tôi, chàng đã giết chàng trai duy nhất tôi từng yêu. Tôi đã quên tất cả những chuyện trước kia, để rồi đến nơi này, để rồi lấy Lý Thừa Ngân… Chúng tôi đều quên hết quá khứ, thậm chí tôi còn không biết Cố Tiểu Ngũ đã chết…

17. “Tiểu Phong, sau này ta sẽ chăm sóc và yêu thương nàng, nàng quên gã Cố Tiểu Ngũ kia đi, được không? Ta… thật ra ta thực lòng… thực lòng…” “Ta mãi mãi không bao giờ quên Cố Tiểu Ngũ.”

18. Nước sông Quên, đặng quên tình. Hễ ai dầm mình trong dòng nước thánh thần, kể từ đó về sau đều quên sạch tất cả những chuyện đau khổ từng trải. Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng, tại sao sau khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn yêu chàng? Trước kia chàng đối xử với tôi tệ bạc, song tôi không ngăn được mình thích chàng. Ba năm chúng tôi không chỉ một lần đẩy nhau ra thật xa, cớ gì lại đến bước đường ngày hôm nay? Thánh thần đã từng nghe lời khẩn cầu của tôi, để tôi được quên đi những khổ đau những sầu muộn chàng chất chồng trên thân mình. Thế mà ngày hôm nay Thánh thần lại đang trừng phạt tôi chăng? Người khiến tôi nhớ lại tất cả, con tạo trớ trêu xoay vần đưa đẩy tôi lại lần nữa yêu chàng.

19. Lý Thừa Ngân và Đông Cung là thứ gông cùm nặng nề nhất trên đời này, nàng không cõng nổi nó nữa.

20. Có điều, chàng mãi mãi sẽ chẳng nhớ ra tôi đâu. Cũng may, thà rằng chàng mãi mãi đừng nhớ.

21. Biết đâu sự quên quên lãng đối với chàng mà nói lại là sự trừng phạt nghiêm khắc hữu ích hơn cả, chàng vĩnh viễn không bao giờ hay, tôi từng yêu chàng đến mấy.

22. Nhưng muộn rồi, chúng ta cãi vã đã ba năm, vậy mà vẫn phải lòng nhau. Đây là sự trừng phạt của thánh thần dành cho những kẻ đã từng uống nước con sông Quên, đáng lẽ ra đôi ta nên mãi mãi chia xa, mãi mãi không được phép nhớ về nhau.

23. Chúng tôi như cô hồn dã quỷ, chúng tôi chưa từng sống dậy. Tôi bám víu lấy ba năm lãng quên, sống tạm bợ qua ngày. Còn chàng, ba năm lãng quên vừa qua, chàng đã gạt văng tất thảy quá khứ. Trên thế gian này, ai sống khổ hơn ai? Trên thế gian này, lãng quên so với ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc.

Thực ra truyện hơi ngắn, đọc đến chap 41 thấy khá chóng vánh, cảm thấy kết vội vàng quá. Ngược thì ngược thật nhưng chap cuối mình thấy bình thường đến phiên ngoại mới rơi nước mắt, phiên ngoại buồn thực sự! Nhưng mà kể ra truyện tả cảnh quá nhiều và có thể vì ngắn nên bản thân mình chưa thấy được sự sâu đậm, sâu tận tâm can trong tình yêu giữa hai người, bởi vậy chỉ đến cuối phiên ngoại mới chính thức đau buồn.

Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Trong Ngôn Tình của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!

Bài Viết Liên Quan:

90+ STT, Quotes & Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Tiểu Thuyết, Ngôn Tình

80+ Quotes Hay Tiếng Việt Tâm Trạng, Ngôn Tình Buồn & Nhập Tâm

STT, Quotes & Trích Dẫn Trong Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Lâm Địch Nhi

50+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Năm Tháng Vội Vã – Cửu Dạ Hồi

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Đồng Hoa

STT, Quotes & Trích Dẫn Ngôn Tình Hẹn Đẹp Như Mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn

STT, Quotes & Trích Dẫn Tiểu Thuyết Ngôn Tình, Lãng Mạn – Cố Mạn

35+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết, Ngôn Tình Ngủ Cùng Sói