Top 12 # Trích Dẫn Hay Trong Truy Tìm Ký Ức Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Boxxyno.com

Truy Tìm Ký Ức – Đinh Mặc

1. “Đợi em tốt nghiệp rồi kết hôn. Cuộc đời này, ngoài em ra, anh sẽ không lấy ai khác.” – Hàn Trầm –

2. “Anh đã chuẩn bị tâm lý cứ sống như vậy cả đời. Nhưng em đã trờ về…” – Hàn Trầm –

3. “Dù em đi bất cứ nơi đâu, anh cũng có thể tìm thấy em giữa dòng người.” – Hàn Trầm –

4. “Ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời, anh đã yêu một người con gái tuyệt vời nhất! Dù tận nơi chân trời góc bể, dù có sinh ly tử biệt, anh cũng sẽ đến bên em, đưa em trở về.” – Hàn Trầm –

5. “Anh yêu một cô gái. Cô ấy ấm áp như ánh dương, dũng cảm như chiến binh. Tình yêu của anh rất đơn giản và bình thường. Nhưng cuộc đời này anh chỉ nói một lần. Dù qua thiên sơn vạn thủy, năm tháng ngày dài, anh cũng chỉ thổ lộ với mình em. Dù cho đông hạ thất thường, lang bạt khắp nơi, gian nan trắc trở, anh cũng nguyện dành cho em mọi điều tốt đẹp.” – Hàn Trầm –

6. “Người phụ nữ mà tôi yêu thương! Nếu vào thời khắc này, người phải đưa ra sự lựa chọn là tôi, chắc chắn tôi sẽ bất chấp tất cả lao về phía em.” – Từ Tư Bạch –

7. “Người con gái tôi yêu! Tiếng còi của em là dũng khí để anh ta sống, cũng la quyết tâm kết thúc sinh mệnh của tôi.” – Từ Tư Bạch –

8. “Em đã quên mất tôi, quên mất chúng tôi, quên đi tình cảm của tôi. Cuộc đời tôi phải tiếp tục thế nào, kết thúc ra sao đây?” -Từ Tư Bạch-

9. “Cuối cùng tôi cũng trở thành người mà em muốn nhưng em vẫn không thuộc về tôi.” -Từ Tư Bạch-

10. “Tô Miên, trong căn phòng đó không chỉ có em và Hàn Trầm, còn có một người cam tâm tình nguyện bước vào. Em chỉ nhìn thấy Hàn Trầm ở trước mặt, ngay cả trong giấc mơ, em cũng luôn tìm kiếm anh ta. Em không nhìn thấy người nằm ở đằng sau em là tôi.” -Từ Tư Bạch-

11. “Tôi đã quên mất tên họ và quá khứ, quên mất đồng bọn và tín ngưỡng. Trong sinh mệnh vốn tăm tối của tôi chỉ lưu lại một tia sáng. Tôi sống một cuộc đời yên tĩnh và khô khan, chỉ để chờ đợi sự xuất hiện của em.” -Từ Tư Bạch-

12. “Em đừng khóc nữa. Tô Miên! Tôi chỉ không muốn bỏ cuộc. Dù thế nào, tôi vẫn muốn quay đầu hỏi em một câu: Em có bằng lòng đi cùng tôi, có bằng lòng quay về bên chúng tôi hay không?” -Từ Tư Bạch-

13. “Người con gái tôi yêu, em có biết không? Dù mất đi trí nhớ, nhưng vào khoảnh khắc tỉnh lại, tôi đã nhận ra mình không giống những người khác. Tôi không có cảm xúc đối với con người nên mới luôn cô độc một mình. Tôi không nhiều lời với em, bởi vì một khi nói nhiều, em sẽ phát hiện khả năng ngôn ngữ của tôi thiếu sót và hỗn loạn.

Vì vậy, tôi mới luôn kiềm chế, không bày tỏ tình cảm với em…” -Từ Tư Bạch-

14. “Yên tâm, tôi sẽ không làm tổn thương em.” -Từ Tư Bạch-

15. “Tôi sẽ để cô ấy sống một cuộc đời như cô ấy muốn.” -Từ Tư Bạch-

16. “…Bốn năm trước, khi anh tỉnh lại, tất cả mọi người đều phủ nhận sự tồn tại của người con gái đó, nhưng anh luôn tin, cô ấy nhất định có thật. Bởi trong lòng anh, cảm giác vương vấn đối với cô ấy đã chiến thắng mọi chứng cứ.”

17. “Trên cõi đời này có biết bao người cầu mà không được, nhưng họ vẫn phải chịu đựng đấy thôi. Thật ra, cứ cố gắng sống, cuộc đời cũng trôi qua rất nhanh.” -Tô Miên-

18. “Tết nguyên đán được nghỉ mấy ngày anh định làm gì?” “Ở bên em.”

19. “Nếu trái tim con người bị một thứ bẩn thỉu che lấp thì phải làm thế nào mới có thể khiến nó khôi phục sự trong sạch?” -T-

20. “Giấc mơ là sự phản chiếu thế giới hiện thực. Giấc mơ là một sự lưu đày của tiềm thức. Nhưng nếu cô từng yêu tha thiết một người, từng vì anh mà đau đớn khôn cùng, vậy thì tại sao những năm qua, cô lại chẳng nhớ gì đến anh? Tại sao cô lại quên sạch mọi ký ức về anh?…”

21. “Trên cõi đời này dường như không có người nào có thể thay thế vị trí của họ trong lòng đối phương.”

22. “Chúng tôi là tổ Khiên Đen. Chúng tôi phải giải quyết những vụ án đáng sợ nhất. Chúng tôi truy bắt những tên tội phạm ghê gớm nhất. Chúng tôi là tấm lá chắn cứng rắn nhất, được đặt trên ranh giới tiếp xúc với thế giới tăm tối. Chúng tôi sẽ không khiến những người được chúng tôi bảo vệ thất vọng. Xin hãy để chúng tôi hi sinh! Dù không còn nữa nhưng tinh thần của chúng tôi sẽ lưu lại mãi mãi.”

23. “Tôi là A

Kẻ hèn này là L

Hãy gọi tôi là R…

S, người mãi mãi không bị lãng quên.

Chúng tôi vì anh mà đến.”

Chia sẻ:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Truy Tìm Ký Ức – Đinh Mặc – ~小棉子~

1. “Đợi em tốt nghiệp rồi kết hôn. Cuộc đời này, ngoài em ra, anh sẽ không lấy ai khác.” – Hàn Trầm –

2. “Ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời, anh đã yêu một người con gái tuyệt vời nhất! Dù tận nơi chân trời góc bể, dù có sinh ly tử biệt, anh cũng sẽ đến bên em, đưa em trở về.” –Hàn Trầm–

3. “Anh đã chuẩn bị tâm lý cứ sống như vậy cả đời. Nhưng em đã trờ về…” –Hàn Trầm–

4. Em đã sớm là người của anh. Vậy mà bây giờ, anh lại giống như thằng nhóc mới biết yêu, muốn bước vào trái tim em từng chút một”  ♥ -Hàn Trầm-

5. “Các vụ án chẳng bao giờ hết, trong khi cuộc đời con người có giới hạn. Bất kể phía trước là khổ đau hay hạnh phúc, đời này kiếp này, giờ này phút này, anh chỉ muốn bên em.” -Hàn Trầm-

6. “Anh yêu một cô gái. Cô ấy ấm áp như ánh dương, dũng cảm như chiến binh. Tình yêu của anh rất đơn giản và bình thường. Nhưng cuộc đời này anh chỉ nói một lần. Dù qua thiên sơn vạn thủy, năm tháng ngày dài, anh cũng chỉ thổ lộ với mình em. Dù cho đông hạ thất thường, lang bạt khắp nơi, gian nan trắc trở, anh cũng nguyện dành cho em mọi điều tốt đẹp.” – Hàn Trầm –

7.  “…Bốn năm trước, khi anh tỉnh lại, tất cả mọi người đều phủ nhận sự tồn tại của người con gái đó, nhưng anh luôn tin, cô ấy nhất định có thật. Bởi trong lòng anh, cảm giác vương vấn đối với cô ấy đã chiến thắng mọi chứng cứ.” -Hàn Trầm-

8. “Dù em đi bất cứ nơi đâu, anh cũng có thể tìm thấy em giữa dòng người.” –Hàn Trầm–

9. “Lý do không tin cô có hàng ngàn hàng vạn. Nhưng lý do tin cô, chỉ cần một là đủ, đủ để tất cả những thứ gọi là “chứng cứ” và “kết luận logic” đều trở nên nhạt nhòa.” 

10.”Anh luôn nhớ đến sự tồn tại của em, tìm em hết ngày này đến ngày khác. Tại sao em chưa bao giờ nhớ đến anh?” -Hàn Trầm- 

11. “Yêu cô ấy chỉ khiến tôi càng thêm tỉnh táo bởi tôi không thể mất cô ấy thêm lần nữa.” -Hàn Trầm-

12. “Người phụ nữ mà tôi yêu thương! Nếu vào thời khắc này, người phải đưa ra sự lựa chọn là tôi, chắc chắn tôi sẽ bất chấp tất cả lao về phía em.” –S(Từ Tư Bạch)–

13. “Người con gái tôi yêu! Tiếng còi của em là dũng khí để anh ta sống, cũng là quyết tâm kết thúc sinh mệnh của tôi.” – S (Từ Tư Bạch) –

14. “Em đã quên mất tôi, quên mất chúng tôi, quên đi tình cảm của tôi. Cuộc đời tôi phải tiếp tục thế nào, kết thúc ra sao đây?” -S (Từ Tư Bạch)-

15. “Hóa ra, vào thời khắc cô đưa ra quyết định, anh vẫn đau lòng như vậy. Hóa ra, cô thật sự không chọn anh.” 

16. “Cuối cùng tôi cũng trở thành người mà em muốn nhưng em vẫn không thuộc về tôi.” -S (Từ Tư Bạch)-

17. “Tôi đã quên mất tên họ và quá khứ, quên mất đồng bọn và tín ngưỡng. Trong sinh mệnh vốn tăm tối của tôi chỉ lưu lại một tia sáng. Tôi sống một cuộc đời yên tĩnh và khô khan, chỉ để chờ đợi sự xuất hiện của em” -S(Từ Tư Bạch)-

18. “Em đừng khóc nữa. Tô Miên! Tôi chỉ không muốn bỏ cuộc. Dù thế nào, tôi vẫn muốn quay đầu hỏi em một câu: Em có bằng lòng đi cùng tôi, có bằng lòng quay về bên chúng tôi hay không?” -S(Từ Tư Bạch)-

19. “Người con gái tôi yêu, em có biết không? Dù mất đi trí nhớ, nhưng vào khoảnh khắc tỉnh lại, tôi đã nhận ra mình không giống những người khác. Tôi không có cảm xúc đối với con người nên mới luôn cô độc một mình. Tôi không nhiều lời với em, bởi vì một khi nói nhiều, em sẽ phát hiện khả năng ngôn ngữ của tôi thiếu sót và hỗn loạn. Vì vậy, tôi mới luôn kiềm chế, không bày tỏ tình cảm với em…” -S (Từ Tư Bạch)-

20. “Tô Miên! Tôi từng hôn một người phụ nữ, từng nhìn thấy cô ấy khóc ngay trước mặt tôi trong giấc mơ. Những năm qua, không chỉ một mình Hàn Trầm tìm kiếm em. Tôi mãi vẫn không tìm thấy, mãi vẫn không phân biệt rõ ràng. Tôi có cảm giác rất quen thuộc và mơ hồ nhưng lại không chắc chắn. Cho tới khi em và người con gái đó ngày càng giống nhau, ngày càng trùng khớp, tôi mới nhận ra, tôi đã tự tạo cho mình một giấc mơ. Bây giờ, cuối cùng tôi đã có thể tỉnh mộng rồi”.-S(Từ Tư Bạch)-

21.“Yên tâm, tôi sẽ không làm tổn thương em.” -S (Từ Tư Bạch)-

22. “Tôi sẽ để cô ấy sống một cuộc đời như cô ấy muốn.” -S (Từ Tư Bạch)-

23. “Tô Miên, trong căn phòng đó không chỉ có em và Hàn Trầm, còn một người cam tâm tình nguyện bước vào. Em chỉ nhìn thấy Hàn Trầm ở trước mặt, ngay cả trong giấc mơ, em cũng luôn tìm kiếm anh ta. Em không nhìn thấy người nằm ở đằng sau em, là tôi.”-S (Từ Tư Bạch)-

24. “Trên cõi đời này có biết bao người cầu mà không được, nhưng họ vẫn phải chịu đựng đấy thôi. Thật ra, cứ cố gắng sống, cuộc đời cũng trôi qua rất nhanh.” -Tô Miên-

25.“Trong những năm tháng dài đằng đẵng, có một người đàn ông móc hết tim gan để yêu em. Phải hồi đáp thế nào mới khiến anh ấy mãn nguyện đây?!” -Tô Miên-

Stt, Quotes &Amp; Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ: STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ Tiếp tục là những tác phẩm hay của Tân Di Ổ, tác phẩm lần này blog muốn chia sẻ đến các bạn là Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức. Một thể loại ngôn tình rất hay và thu hút rất nhiều bạn trẻ quan tâm tìm đọc. Anh sẽ đợi em trong hồi ức là một…

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ:

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ

Tiếp tục là những tác phẩm hay của Tân Di Ổ, tác phẩm lần này blog muốn chia sẻ đến các bạn là Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức. Một thể loại ngôn tình rất hay và thu hút rất nhiều bạn trẻ quan tâm tìm đọc. Anh sẽ đợi em trong hồi ức là một câu chuyện cảm động, đau thương về tình yêu và đầy bi kịch của tác giả Tân Di Ổ. Vậy, chắc chắn trong truyện sẽ có rất nhiều trích dẫn hay trong truyện anh sẽ đợi em trong hồi ức.

Nói về truyện anh sẽ đợi em trong hồi ức của Tân Si Ổ, là một câu chuyện bắt đầu nhẹ nhàng và cái kết tuy buồn nhưng đúng với thực tế, không hư cấu quá nhiều. Và đây chắc chắn là câu truyện sẽ để lại nhiều cảm xúc nhất cho người đọc và đặc biệt truyện rất thích hợp cho những con người đã từng trải qua giai đoạn tình cảm, hay nói cách khác là từng yêu.

+ Chuyện tình cảm giống như người ta uống nước, ấm hay lạnh bản thân tự biết, người ngoài cuộc có thể hiểu được bao nhiêu.

+ Nếu người con gái không thể tìm được người cưng chiều cô ấy, vậy thì có người để bản thân cô ấy có thể cưng chiều và chăm sóc cũng không phải tốt sao?

+ Những người không hiểu ý nghĩa của sự thề hẹn mới dễ dàng thề hẹn, nếu thật sự biết trân trọng lời thề thì sẽ sợ hãi hứa hẹn.

+ Đây là lần đầu Tư Đồ Quyết phải đứng nhìn tình cảm của mình dần dần tan biến, rõ ràng muốn cứu vãn nhưng chỉ có thể để nó đi xa, cảm giác bất lực này thật làm lòng người lạnh giá. Lúc này cô mới biết thì ra trên đời này có những việc không phải dựa vào cố gắng là có thể nhận được báo đáp.

+ … nếu sớm muộn cũng chấm dứt thì cần gì phải cố chấp về hình thức chia tay chứ. Anh ấy đi rồi, vẻ đẹp của buổi tối đều giống nhau, có gì mà không thể thay đổi, ngoại trừ chuyện cô không cần vì yêu mới yêu.

+ Tư Đồ Quyết tin vào trực giác của mình, cô có thể cảm thấy sự tồn tại của cô trong lòng Diêu Khởi Vân không phải như vậy, ít nhất tình bạn ngàn vạn lần chịu giày vò làm khổ mới được xây dựng lên này, không phải chỉ mình cô xem trọng. Nhiều khi, cô rõ ràng cảm thấy ánh mắt cậu dừng trên người cô, nhưng khi cô nhìn cậu thì cậu lại thản nhiên chăm chú vào nơi nào đó mà chẳng có cái gì để nhìn.hông cần cũng được.

+ Cô gái cậu khát vọng có tấm lòng son sắc trong sáng vô tư, Khởi Vân không nghi ngờ vào thời khắc này chỉ cần cậu gật đầu là cô có thể cùng cậu đi đến chân trời góc bể. Nhưng chân trời góc bể ở đâu? Chẳng phải nó còn vô biên vô hạn hơn hiện thực xám xịt này?

+ Nhân lúc anh vẫn còn chưa yêu em đến thế, nhân lúc anh còn chưa nói ra câu đó, nhân lúc anh vẫn còn chưa làm việc gì phải chịu trách nhiệm, chúng ta cứ như vậy quên đi, đúng không?

1+ …sự tôn trọng và đối xử tử tế là tương tác qua lại, hơn nữa con đối xử tử tế với người mạnh hơn con thì chẳng coi là gì cả, có thể đối đãi tốt với người có vị thế thấp hơn mình mới thể hiện lòng dạ bao dung.

1+ Xưa nay, cô là người nhiệt tình, tuỳ tâm sở tại, nếu đã muốn ở bên Diêu Khởi Vân thì sẽ ở bên cậu, niềm vui hôm nay là của hôm nay, còn điều của tương lai vẫn xa xôi như kiếp sau ấy. Tựa như cô ngoan cố tìm kiếm sự chấp nhận của Diêu Khởi Vân, chẳng qua cũng chỉ là thái độ đồng ý của cậu, còn thực sự ý nghĩa phía sau sự chấp nhận cũng không quan trọng. Tuy nhiên, chỉ là một cái vòng rẻ mạt vô cùng mà giờ lại khiến cô có cảm giác “trách nhiệm”, giống như cậu đã dành cái gì đó cho cô, mà cô cũng đã đem thứ gì đó gắn chặt lên người cậu. Tất cả không thay đổi, nhưng dường như tất cả lại không như cũ nữa. Tư Đồ Quyết trẻ tuổi bỗng nhiên cảm thấy nếu lúc này cô ngẩng đầu lên sẽ thấy Diêu Khởi Vân vẫn đang nắm chặt tay mình đã thành ông già tóc điểm muối sương, nếp nhăn hằn sâu, quần áo vẫn gọn gàng tỉ mỉ, điều này thật sự là chuyện khiến cô hạnh phúc.

1+ …giống như một kẻ đói bụng chọn một quả táo trong đống hoa quả, cừa cắn một miếng, không thấy mùi vị như mình tưởng tượng, lại cắn thêm một miếng, thấy thế này mới đúng,vị quả táo phải như thế, cứ thế vô tình gặm sạch chỉ còn trơ hột…ha ha, mấu chốt không ở chỗ “gặm”, mà là chỗ ăn xong rồi, em chợt nhận ra mình đã no căng, dù trước mặt em còn đầy chuối, dứa, dưa hấu hay lê thì em cũng chẳng muốn thêm gì nữa.

1+ Em nói đúng, anh chẳng đem lại được cho em cái gì cả. Sớm biết như thế, lúc đầu cần gì phải yêu nhau?

1+ Cả thế giới đều có thể hoài nghi cô, chỉ riêng anh là không thể. Nhưng đáng buốn là có lẽ từ trong tiềm thức cô đã biết anh sẽ không tin, cả thế giới đều có thể tin cô, chỉ có anh chẳng chịu tin.

1+ Có lẽ cô không nên ương ngạnh như thế để giờ đây chẳng thể quay đầu lại được. Nếu cô khóc lóc hay vật vã phân trần thanh minh có lẽ anh sẽ thấy dễ chịu hơn chăng?

1+ Khi Đàm Thiếu Thành đứng ngoài cửa nhà cô cười nói: Khởi Vân rất cẩu thả, làm rơi cả thẻ ngân hàng ở chỗ cháu mà chẳng biết. Cô thấy mình chưa thua.

1+ Cô Diêu thấy hiện giờ cô đang rất thất thế nên cả ngày châm chọc khiêu khích, quá quắt hơn là đem chuyện Diêu Khởi Vân cùng Đàm Thiếu Thành về quê thắp hương cho cha mẹ ra kể lể trước mặt cô cả một buổi chiều, cô vẫn thấy mình chưa thua.

1+ Nhưng khi anh vì báo đáp ân tình của nhà Tư Đồ hoặc vì Cửu An Đường sớm muộn cũng thuộc về mình mà nhận lấy một cô gái đã bại hoại thanh danh, đến bản thân anh còn khinh bỉ thì cô chợt nhận ra mình đã thua từ lâu rồi, nói rằng vẫn cố gắng chống chọi, không lùi bước, không đổi lời chỉ là lừa mình gạt người.

+ Anh sợ kí ức của mình như chiếc đồng hồ cát vậy, càng ngày càng vơi đi, cuối cùng sẽ có một ngày phai nhạt. A Quyết, bảy năm rồi, anh chẳng còn nhớ nổi nụ cười của em, giọng nói của em….Hàng ngày, anh không dám hồi tưởng lại vì quá hèn yếu, sợ bản thân đau khổ, nhưng lại chẳng muốn lãng quên. Vậy nên khi em đi rồi, anh vẫn ở lại trong hồi ức.

2+ Chữ “quên” kết hợp từ chữ “vong” và chữ “tâm”, nghĩa là phải chết cả cõi lòng mới có thể lãng quên. Cô chưa bao giờ quên, bởi quá khứ quá đắng cay quá đau đớn. Cô đã bao lần tưởng tượng ra vẻ hối hận của Diêu Khởi Vân, tưởng tượng rằng anh vẫn vấn vương không sao dứt nổi những hồi ức cũ. Nhưng chính vì đã tưởng tượng ra cảnh đó quá nhiều lần nên lúc đối diện với sự thật trước mắt, khi niềm vui sướng ban đầu quá đi, cô chợt nhận ra mình không thỏa mãn như vẫn tưởng, cô không chút hả hê trước những nỗi đau của anh. Cô đã nhiều lần hình dung ra sự sám hối của anh để tự an ủi mình trong những tháng ngày dài đằng đẵng. Đối với cô như vậy là đủ, còn Diêu Khởi Vân thật sự ra sao chẳng còn quan trọng nữa.

2+ Thời gian cứ chậm chậm trôi qua, dần dần cô cũng nản lòng. Nhưng trước khi cô tuyệt vọng, người cô đợi đột nhiên lại tới, tay cầm một chiếc ô đen. Anh đứng trước mặt cô, vẻ mệt mỏi phong trần, dường như phải đi một quãng đường dài.

Trích dẫn hay Anh Có Thích Nước Mỹ Không

Trích dẫn hay Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây

Trích dẫn hay trong truyện của Tân Di Ổ

Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Tiểu Thuyết của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Anh Sẽ Đợi Em Trong Hồi Ức – Tân Di Ổ

Trích Dẫn Hay Trong Tru Tiên

Những trích dẫn hay trong tiểu thuyết Tru Tiên

Trương Tiểu Phàm cứ đứng như vậy, mắt nhìn xa xa, mặc dầu trong tim hắn có vô vàn mong ước được ôm chặt lấy thiếu nữ này, nhưng cuối cùng thì hắn lại không dám. Có lẽ, nếu ta ôm nàng thật, cuộc đời ta rồi đây sẽ khác đi chăng? …. [Chương 29]

Đừng lo tới ngày mai, có được không? Ta đã đứng một mình ở chỗ này, và trong tâm thì nghĩ rằng, nếu như cả hai ta thật sự bị giam hãm đến chết trong tích huyết động, có khi lại là tốt hơn…Ít ra ta sẽ ko bao giờ hối tiếc. [Chương 58]

Ngươi cứu ta che chở ta, không tiếc đến tính mạng mình, ta cũng đối với ngươi y hệt vậy. Khổ sở trong lòng ngươi, trời biết ta biết, ta không thể nào chia sẽ cùng ngươi, thế thì chịu khổ cùng ngươi vậy. Tổng hy vọng có một ngày, ngươi có thể cùng người yêu trong lòng, vui vui vẻ vẻ cùng nhau… [Chương 61]

Ngươi không biết được, cái khổ chân chính ở trên đời, đều là do lòng người… [Chương 61]

Giống như những lời thề khắc sâu vào trong tim, không rời xa cho đến lúc chết. Bạn có dang cả hai tay ôm người yêu dấu đó vào lòng không? [Chương 76]

Những lời nói mang chút cuồng nhiệt ngây thơ của người trẻ tuổi, bạn có thể từng nhớ lại chăng? [Chương 76]

Bao nhiêu năm sau, khi bạn nghĩ về chuyện cũ, có còn nhớ năm xưa, đã từng có người nhẹ nhàng kể lời của trái tim mình đối với bạn? [Chương 76]

Từ nhỏ đến lớn, không biết có bao nhiêu người đối tốt với ta, tặng ta không biết bao nhiêu kì trân dị bảo, nhưng mà…, Kể cả đồ trân bảo của cả thiên hạ đang đặt trước mắt ta, cũng không thể so sánh được với cái tay áo này của ngươi vì ta mà lau cây trúc [Chương 76]

Quỷ lệ ngồi bên cạnh Bích Dao , ngưng vọng nhìn vẻ mỹ lệ đó , gã gương mặt trắng bạch, dịu dàng nói: “Ta về rồi, Bích Dao… ” … Ta đến Hắc Trúc Lâm. Nàng đoán thử ta đã thấy gì nào ? Nguyên lai, nằm trên mặt đất là cái thân hắc tiết trúc. Bích Dao, nàng nhớ mà, cả hai chúng ta, cùng ngồi trên cây trúc ấy… Không có gì thay đổi cả, Bích Dao… [Chương 87]

… Đã bao năm rồi, phút giây gặp lại… Ánh nhìn kỳ lạ đọng lại trong mắt người kia, Là sợ, ánh lên trong khoảnh khắc. Đột nhiên, cả thế giới phảng phất như dừng lại, chướng khí màu xám bị pháp bảo vô thượng bức lùi, từ từ hiện ra hình dáng nam tử ấy. Là nam tử đã khắc sâu trong tim ấy, ngay trước mặt đây. Nàng toàn thân bất động, chỉ có trái tim, màu nhiệm run lên. Khoảnh khắc đó, ngay ở trước mắt ! Khoảnh khắc đó, trong hơi thở này ! Là gì, mà nhanh hơn điện, Là gì, mà vấn vương sầu khổ trong lòng? Là tâm ý… [Chương 95]

Nguơi nói ta quay đầu là bờ, nhưng đối với ta bến bờ chính là biển cả đó. [Chương 98]

Hồng nhan xa, tương tư khổ

Lòng ta có ý mà khó bồi đắp

Mười năm tình tứ trăm năm trôi qua

Không cắt đứt được mối tương tư khó dứt [Chương 99]

… Lục Tuyết Kỳ khẽ run nhẹ, quay đầu trở lại, tiếp lấy mục quang của Quỷ Lệ, nhãn tình nàng trong vắt như thu thủy, đổng tử sáng ngời mà sâu thẳm, bỗng thấy ngân ngấn như có ánh nước, nhưng không ai nhìn thấy. Nàng nhìn lại người con trai đó, dáng gã đứng giũa rừng, lúc này sao gầy guộc mà khắc khổ, nàng tựu chung cũng phải nhận ra, gã không còn là người thiếu niên năm nào. Gương mặt quen thuộc ấy, nay sao tang thương và trầm tĩnh, còn đâu nữa những nét thơ ngây vui vẻ. Nàng khẽ cúi đầu, ánh mắt như nước, dừng lại ở Thiên Gia thần kiếm trên tay, phảng phất như tưởng nhớ, một lúc sau, mới nhẹ nhàng nói : “Ngươi đã trở lại ?” “Trương sư đệ !” Nàng nhè nhẹ, nhè nhẹ nói: “Nguơi đã trở lại ?” Bốn chữ đó, nhẹ nhàng như gió ban mai, vây quanh hắn, bỗng biến thành như đá tảng, từng viên từng viên đả kích thâm tâm gã… … … Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười cay đắng: “Ta đã không thể trở về rồi… [Chương 100]

Từ sâu trong vết thương lòng bỗng hiện rõ dần một nhân ảnh. Tương tư…. khắc cốt ghi tâm… Giữa giá lạnh vô danh xuyên da cắt thịt, mối nhu tình ẩn tàng trong thâm tâm bỗng bừng lên ngưng kết thành ngọn lửa bập bùng. Là gương mặt của một người.” [Chương 107]

Ranh giới sinh tử, ngươi nghĩ đến điều gì? Là cơn mưa đêm trên núi trúc nhiều năm về trước? Hay là thân ảnh nhợt nhạt bên mình lúc rơi xuống vực sâu không đáy? Khi hoảng hốt nghĩ về quá khứ, chính là nụ cười u ám trong lần đầu gặp gỡ … [Chương 114]

Mười năm trước, tưởng chừng như chỉ mới hôm qua. Cái gì đã lặng lẽ thay đổi, tâm ý ta, hay ngươi ? [Chương 115]

Là ai nhẹ tiếng thở dài, là ai ánh mắt mông lung?

Kiếm quang như tuyết, là tim ai tổn thương?

Ai một mình múa kiếm! [Chương 120]

Nếu giết ngươi mà cứu được nàng thì ta sớm đã giết cả thiên hạ rồi. [Chương 143]

Tu đạo để làm gì? Sống để làm gì? Thế nào là chính, thế nào là tà?” “Ta bình sinh có điều vô cùng hối hận, ngày đêm ám ảnh, sống không bằng chết, thà không sinh ra trên đời. Sống không kỳ vọng thì thà chết vì người mình yêu.” [Chương 146]

Nếu không phải tình sâu thăm thẳm đến mức khó tự kiềm chế, sao có thể từ mềm mỏng ôn nhu chợt chuyển thành lạnh lùng như hơi sương. [Chương 174]

Thế gian này, một đời một kiếp, làm sao tìm được một người khả dĩ có thể bên cạnh mình cho tới lúc đầu bạc, nhất sinh bất biến? [Chương 175]

Cuộc đời này, có bao nhiêu chuyện, hoặc có bao nhiêu người, đáng cho mình từ bỏ tất cả? Nếu không có, phải chăng là bi ai? Nếu có, thì phải từ bỏ tất cả! [Chương 211]

Chúng sinh thiên hạ đối với ta không quan hệ, ngươi lập nên công đức gì ta chẳng cần biết, ta chỉ biết mười năm trước đây,ngươi một kiếm đã hại chết Bích Dao. [Chương 228]

Người ta sống cả đời, chết rồi không biết còn hay gì chăng? [Chương 235]

Bao nhiêu tháng năm, tình sầu nhân gian, thoắt cái hiển hiện trong ánh mắt họ, rồi cả hai cùng bật cười.

Một cơn gió nhẹ lùa tới, tiếng chuông đinh đang vang lên dưới mái hiên. Tấm áo xanh lục vẫn lất phất bay, như một nét cười. Tiếng chuông đinh đang trôi theo gió, vang vọng đi khắp nhân gian. [Chương 258] Câu hay nhất và là thương hiệu của Tru tiên: THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN, DĨ VẠN VẬT VI SÔ CẨU tạm dịch là Trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm.