Top 9 # Trích Dẫn Hay Trong Thương Ly Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2023 # Top Trend | Boxxyno.com

Trích Dẫn Những Câu Văn Hay Trong “Thương Ly” (Tuyết Linh Chi) (Phần 2)

    Tiếp tục phần 1, mình xin phép được trích dẫn tiếp những đoạn văn, câu văn hay trong tiếu thuyết “Thương Ly” của Tuyết Linh Chi:

16. ” Đời này, chỉ vì câu nói “ta rất mừng”, vì tấm lòng bao dung của gã dành cho nàng, dù phải hy sinh bất cứ thứ gì cho gã, nàng cũng vui lòng! ” (gã ở đây là Vĩnh Hách thiếu gia).

(chương 14, trang 128)

17. ” Tĩnh Hiên chầm chậm đặt chén trà xuống, nửa cười nửa không nhướng mày, ” Nhà có hỉ sự người hí hửng, con quản thế nào được.” 

          Ý mỉa mai trong giọng y quá rõ ràng, Khang Hy cũng nhìn sang, vẻ bất ngờ. “

(chương 15, trang 131)

18. ” Tĩnh Hiên vào phòng, lạnh lùng liếc qua khuôn mặt vẫn còn ửng hồng của hai người…Nàng chẳng hề nhận ra cơn giận của y, nhưng y lại thấy vết đỏ rành rành trên má nàng…Y tưởng mình đã sớm quên, nhưng tại chốn cũ, người cũ, y lại nhớ tới mùi hương thiếu nữ vấn vít quanh mình. Mùi hương thanh khiết vừa đáng ghét vừa đáng yêu đó chừng như đang quay lại dằn vặt y. “

(chương 15, trang 135, 136)

19. ” Hồi ức đã tiêu tan suốt hai năm trời đột nhiên trào dậy khiến y tức điên. Nàng trong ký ức và nàng trong hiện tại lẫn lộn đan vào nhau, chỉ có một điều nàng vẫn chưa thay đổi, chính là tài làm y phiền lòng! ” 

(chương 15, trang 137)

20. ” …có quá nhiều người dùng ánh mắt vừa ái mộ vừa thẹn thùng ngắm nhìn gã. Nàng hiểu rất rõ ánh mắt này, bởi nàng cũng từng nhìn một người như vậy. “

         …Cảm giác e sợ đầy chua xót lại manh nha xuất hiện trong tim, tưởng đâu những lời tỏ tình vụng về đơn giản thẳng thắn của gã đã chữa lành căn bệnh đó cho nàng rồi chứ! ” 

(chương 16, trang 140)

21. ” Vô tình liếc mắt nhìn, nàng phát hiện Tĩnh Hiên đang đanh mặt quan sát mình, nàng giật mình thu lại nụ cười. Nàng đã làm theo đúng ý muốn của y, rời xa y, quên lãng y, nỗ lực tìm kiếm hạnh phúc riêng của mình, vì sao hết lần này đến lần khác, y lại dùng ánh mắt đầy chán ghét nhìn nàng như thế? ”  

(chương 16, trang 145)

22. ” Chẳng lẽ…Vì sai lầm đó, ta phải trả giá đắt đến vậy mà vẫn chưa đủ sao? “

(chương 16, trang 148)

23. ” Bọn họ có thể cười nhạo sự nghèo khó của nàng, có thể cười nhạo thói quen thấp kém thời ở lãnh cung của nàng, nhưng không nhẫn tâm mỉa mai trái tim si tình tan nát của nàng. Đều là thiếu nữ, ai chẳng thầm thương tưởng một người, dù sao thì bọn họ cũng chưa độc ác đến mức đó. “

(chương 16, trang 149)

24. ” Mỹ Ly, nàng còn thích Tĩnh Hiên ca sao?”…Nàng cụp mắt lắc đầu, ” Không, không còn thích nữa.” 

         Nàng không hiểu tại sao mình không dám nhìn thẳng vào mắt Vĩnh Hách, dù sao thì cảm tình nàng dành cho Tĩnh Hiên là chân thật, tuy đáng chê cười, đáng xấu hổ, cũng là quá khứ cả rồi, nhưng bắt nàng lạnh lùng phủ định, nàng làm không được. “

(chương 16, trang 152)

25. ” Đừng có giở trò này với ta! Khánh vương gia!!! Chúng ta xa lạ đến vậy sao Mỹ Ly? ” … ” Xa lạ không phải là tốt lắm sao? ” 

(chương 16, trang 153)

26. ” Không thể phủ nhận câu nói đứng ra giúp khi nàng cần đã đâm thẳng vào vết thương y cố ý lờ đi, y không hùng hổ được nữa. Đúng vậy, năm đó quả thật y đã nhẫn tâm bỏ rơi nàng. “

(chương 16, trang 154)

27. ” Tỷ… còn thích Tĩnh Hiên không?”… “Lúc còn nhỏ ai cũng khó tránh sai lầm… Lớn lên thì hiểu đời hơn, biết lượng sức mình. “

(chương 16, trang 157)

28. ” Nàng từng khóc lóc, từng cười cợt với y, nhìn y một cách thâm tình, điệu đà làm nũng, chỉ khác là chưa hề dùng ánh mắt dịu dàng như vậy nhìn y! Nếu như ngày trước nàng dành cho y ánh mắt thế này, làm sao y chán ghét nàng được? ” 

(chương 16, trang 158)

29. ” Chẳng phải nàng rất thích y sao? Chẳng phải luôn miệng nói chỉ gả cho y sao? Tại sao chưa bao giờ nhìn y như vậy?

          Một cô nàng ngốc nghếch chẳng được ai yêu thích, bỗng làm y cảm thấy mình bị phụ rẫy chân tình! 

           Chỉ mới hai năm thôi, bao lời thề son sắt của nàng đã thay đổi hết cả! Cái gì mà thích y suốt đời, cả đời của nàng chỉ dài có hai năm trời cách mặt thôi sao? ” 

(chương 16, trang 159)

30. ” Tĩnh Hiên hừ lạnh, “Cô ta ư?” Cô ta thì biết cái quái gì! Chỉ giỏi gây phiền chuốc bực cho y! Có bao giờ đối xử dịu dàng tình cảm như vậy với y đâu? Y hầm hầm nhìn nét mặt trông nghiêng thanh tú của Mỹ Ly, nhìn vẻ vui sướng của Vĩnh Hách, chẳng hiểu sao lửa giận bỗng bùng dậy trong tim. “

(chương 16, trang 161)

(còn tiếp)

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Trích Dẫn Hay Trong Tru Tiên

Những trích dẫn hay trong tiểu thuyết Tru Tiên

Trương Tiểu Phàm cứ đứng như vậy, mắt nhìn xa xa, mặc dầu trong tim hắn có vô vàn mong ước được ôm chặt lấy thiếu nữ này, nhưng cuối cùng thì hắn lại không dám. Có lẽ, nếu ta ôm nàng thật, cuộc đời ta rồi đây sẽ khác đi chăng? …. [Chương 29]

Đừng lo tới ngày mai, có được không? Ta đã đứng một mình ở chỗ này, và trong tâm thì nghĩ rằng, nếu như cả hai ta thật sự bị giam hãm đến chết trong tích huyết động, có khi lại là tốt hơn…Ít ra ta sẽ ko bao giờ hối tiếc. [Chương 58]

Ngươi cứu ta che chở ta, không tiếc đến tính mạng mình, ta cũng đối với ngươi y hệt vậy. Khổ sở trong lòng ngươi, trời biết ta biết, ta không thể nào chia sẽ cùng ngươi, thế thì chịu khổ cùng ngươi vậy. Tổng hy vọng có một ngày, ngươi có thể cùng người yêu trong lòng, vui vui vẻ vẻ cùng nhau… [Chương 61]

Ngươi không biết được, cái khổ chân chính ở trên đời, đều là do lòng người… [Chương 61]

Giống như những lời thề khắc sâu vào trong tim, không rời xa cho đến lúc chết. Bạn có dang cả hai tay ôm người yêu dấu đó vào lòng không? [Chương 76]

Những lời nói mang chút cuồng nhiệt ngây thơ của người trẻ tuổi, bạn có thể từng nhớ lại chăng? [Chương 76]

Bao nhiêu năm sau, khi bạn nghĩ về chuyện cũ, có còn nhớ năm xưa, đã từng có người nhẹ nhàng kể lời của trái tim mình đối với bạn? [Chương 76]

Từ nhỏ đến lớn, không biết có bao nhiêu người đối tốt với ta, tặng ta không biết bao nhiêu kì trân dị bảo, nhưng mà…, Kể cả đồ trân bảo của cả thiên hạ đang đặt trước mắt ta, cũng không thể so sánh được với cái tay áo này của ngươi vì ta mà lau cây trúc [Chương 76]

Quỷ lệ ngồi bên cạnh Bích Dao , ngưng vọng nhìn vẻ mỹ lệ đó , gã gương mặt trắng bạch, dịu dàng nói: “Ta về rồi, Bích Dao… ” … Ta đến Hắc Trúc Lâm. Nàng đoán thử ta đã thấy gì nào ? Nguyên lai, nằm trên mặt đất là cái thân hắc tiết trúc. Bích Dao, nàng nhớ mà, cả hai chúng ta, cùng ngồi trên cây trúc ấy… Không có gì thay đổi cả, Bích Dao… [Chương 87]

… Đã bao năm rồi, phút giây gặp lại… Ánh nhìn kỳ lạ đọng lại trong mắt người kia, Là sợ, ánh lên trong khoảnh khắc. Đột nhiên, cả thế giới phảng phất như dừng lại, chướng khí màu xám bị pháp bảo vô thượng bức lùi, từ từ hiện ra hình dáng nam tử ấy. Là nam tử đã khắc sâu trong tim ấy, ngay trước mặt đây. Nàng toàn thân bất động, chỉ có trái tim, màu nhiệm run lên. Khoảnh khắc đó, ngay ở trước mắt ! Khoảnh khắc đó, trong hơi thở này ! Là gì, mà nhanh hơn điện, Là gì, mà vấn vương sầu khổ trong lòng? Là tâm ý… [Chương 95]

Nguơi nói ta quay đầu là bờ, nhưng đối với ta bến bờ chính là biển cả đó. [Chương 98]

Hồng nhan xa, tương tư khổ

Lòng ta có ý mà khó bồi đắp

Mười năm tình tứ trăm năm trôi qua

Không cắt đứt được mối tương tư khó dứt [Chương 99]

… Lục Tuyết Kỳ khẽ run nhẹ, quay đầu trở lại, tiếp lấy mục quang của Quỷ Lệ, nhãn tình nàng trong vắt như thu thủy, đổng tử sáng ngời mà sâu thẳm, bỗng thấy ngân ngấn như có ánh nước, nhưng không ai nhìn thấy. Nàng nhìn lại người con trai đó, dáng gã đứng giũa rừng, lúc này sao gầy guộc mà khắc khổ, nàng tựu chung cũng phải nhận ra, gã không còn là người thiếu niên năm nào. Gương mặt quen thuộc ấy, nay sao tang thương và trầm tĩnh, còn đâu nữa những nét thơ ngây vui vẻ. Nàng khẽ cúi đầu, ánh mắt như nước, dừng lại ở Thiên Gia thần kiếm trên tay, phảng phất như tưởng nhớ, một lúc sau, mới nhẹ nhàng nói : “Ngươi đã trở lại ?” “Trương sư đệ !” Nàng nhè nhẹ, nhè nhẹ nói: “Nguơi đã trở lại ?” Bốn chữ đó, nhẹ nhàng như gió ban mai, vây quanh hắn, bỗng biến thành như đá tảng, từng viên từng viên đả kích thâm tâm gã… … … Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười cay đắng: “Ta đã không thể trở về rồi… [Chương 100]

Từ sâu trong vết thương lòng bỗng hiện rõ dần một nhân ảnh. Tương tư…. khắc cốt ghi tâm… Giữa giá lạnh vô danh xuyên da cắt thịt, mối nhu tình ẩn tàng trong thâm tâm bỗng bừng lên ngưng kết thành ngọn lửa bập bùng. Là gương mặt của một người.” [Chương 107]

Ranh giới sinh tử, ngươi nghĩ đến điều gì? Là cơn mưa đêm trên núi trúc nhiều năm về trước? Hay là thân ảnh nhợt nhạt bên mình lúc rơi xuống vực sâu không đáy? Khi hoảng hốt nghĩ về quá khứ, chính là nụ cười u ám trong lần đầu gặp gỡ … [Chương 114]

Mười năm trước, tưởng chừng như chỉ mới hôm qua. Cái gì đã lặng lẽ thay đổi, tâm ý ta, hay ngươi ? [Chương 115]

Là ai nhẹ tiếng thở dài, là ai ánh mắt mông lung?

Kiếm quang như tuyết, là tim ai tổn thương?

Ai một mình múa kiếm! [Chương 120]

Nếu giết ngươi mà cứu được nàng thì ta sớm đã giết cả thiên hạ rồi. [Chương 143]

Tu đạo để làm gì? Sống để làm gì? Thế nào là chính, thế nào là tà?” “Ta bình sinh có điều vô cùng hối hận, ngày đêm ám ảnh, sống không bằng chết, thà không sinh ra trên đời. Sống không kỳ vọng thì thà chết vì người mình yêu.” [Chương 146]

Nếu không phải tình sâu thăm thẳm đến mức khó tự kiềm chế, sao có thể từ mềm mỏng ôn nhu chợt chuyển thành lạnh lùng như hơi sương. [Chương 174]

Thế gian này, một đời một kiếp, làm sao tìm được một người khả dĩ có thể bên cạnh mình cho tới lúc đầu bạc, nhất sinh bất biến? [Chương 175]

Cuộc đời này, có bao nhiêu chuyện, hoặc có bao nhiêu người, đáng cho mình từ bỏ tất cả? Nếu không có, phải chăng là bi ai? Nếu có, thì phải từ bỏ tất cả! [Chương 211]

Chúng sinh thiên hạ đối với ta không quan hệ, ngươi lập nên công đức gì ta chẳng cần biết, ta chỉ biết mười năm trước đây,ngươi một kiếm đã hại chết Bích Dao. [Chương 228]

Người ta sống cả đời, chết rồi không biết còn hay gì chăng? [Chương 235]

Bao nhiêu tháng năm, tình sầu nhân gian, thoắt cái hiển hiện trong ánh mắt họ, rồi cả hai cùng bật cười.

Một cơn gió nhẹ lùa tới, tiếng chuông đinh đang vang lên dưới mái hiên. Tấm áo xanh lục vẫn lất phất bay, như một nét cười. Tiếng chuông đinh đang trôi theo gió, vang vọng đi khắp nhân gian. [Chương 258] Câu hay nhất và là thương hiệu của Tru tiên: THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN, DĨ VẠN VẬT VI SÔ CẨU tạm dịch là Trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm.

Những Trích Dẫn Hay Trong Gone Girl

Nếu yêu thích bộ phim Gone Girl, bạn không nên bỏ qua những trích dẫn sách hay được tuyển chọn từ quyển sách cùng tên ( Cô gái mất tích ) của nhà văn Gillian Flynn

“Thật là chẳng dễ chịu chút nào khi nhớ về một ký ức ấm áp của ngày xưa mà chỉ có thể cảm nhận luồng khí lạnh lẽo còn sót lại”.

“Có một sự khác biệt giữa việc yêu một người vì chính họ và yêu tượng đài của người đó mà ta tự dựng lên”.

“Giấc ngủ giống như một chú mèo đỏng đảnh: nó chỉ đến với bạn khi bạn tỏ ra thờ ơ với nó”.

“Mẹ tôi thường hay dặn dò chúng tôi rằng: Nếu con còn đang lưỡng lự không biết điều mình sắp làm là tốt hay xấu, hãy tưởng tượng đến việc nó sẽ được in ra thành sách cho toàn thế giới này đọc”.

“Tôi không hiểu lý do hai người phải ở bên cạnh nhau nếu họ không thể khiến đối phương trở thành người hạnh phúc nhất”.

“Người ta hay nói những đứa trẻ lớn lên trong gia đình đổ vỡ rất dễ bị tổn thương, nhưng đứa trẻ sống trong hào quang của gia đình hạnh phúc cũng có những trở ngại tâm lý của riêng nó”.

“Chúng ta dường như là người hoàn toàn khác khi chìm đắm trong tình yêu, và khi ta trở lại là mình, thì ngạc nhiên chưa – ta trở thành độc dược. Và rồi chúng ta sẵn sàng hoàn thiện cuộc đời nhau bằng những cách thức xấu xa và kinh khủng nhất có thể”.

“Tình yêu có thể khiến một người đàn ông tầm thường trở nên tốt đẹp. Nhưng cũng chỉ tình yêu đích thực mới có thể chấp nhận cho anh ta trở về con người tầm thường như vốn thế”.

“Tôi thường rất ít khi nói ra suy nghĩ của mình – thậm chí vào cả những lúc cần thiết. Tâm tư của tôi được cất giữ và phân loại rất rõ ràng: Sâu tận đáy cõi lòng tôi là hàng ngàn lọ thuỷ tinh chứa đựng vô vàn nỗi sợ hãi, căm phẫn, đớn đau. Nhưng chẳng ai có thể biết được nếu chỉ nhìn vào vẻ bên ngoài của tôi”.

“Mọi người thường hay bảo tình yêu chân thật luôn vô điều kiện. Đó được xem như luật bất thành văn. Nhưng nếu quả thật tình yêu không bị cản trở bởi bất cứ biên giới hay điều kiện nào, vậy tại sao mọi người phải lại liên tục cố gắng để giữ gìn nó? Nếu tôi biết người kia sẽ luôn bất chấp tất cả để yêu thương tôi, liệu tôi còn thấy mình cần phải hết lòng để có được tình cảm của anh ấy? Đáng ra chúng tôi phải bỏ qua tất cả thiếu sót của nhau mà tiếp tục yêu thương và vun vén. Nhưng rõ ràng rằng, không ai trong chúng tôi đã làm điều đó. Nó khiến tôi nhận ra tình yêu được bao trùm bởi rất nhiều điều kiện. Để duy trì tình yêu chẳng có cách nào ngoài việc phải giữ mãi hình ảnh tuyệt vời của mình trong mắt đối phương”.

“Cô ấy thật tuyệt vời – phải chăng đàn ông thường xem đó như là một lời khen? Và để xứng với tính từ “tuyệt vời” của các anh, tôi không chỉ phải vô cùng bốc lửa, thú vị, hài hước, mà còn phải yêu thích bóng đá, đánh bài poker, biết vài câu đùa “mặn” của cánh đàn ông. Rồi thì phải biết chơi điện tử và uống bia cùng các chàng, có tư tưởng cởi mở trong chuyện tình dục, không câu nệ các món ăn đẫm chất béo nhưng vẫn bằng cách nào đó, rạng rỡ và thon thả trong bộ trang phục size 2. Bởi vì tôi là “cô gái tuyệt vời” cơ mà. Bốc lửa và thấu hiểu. “Cô gái tuyệt vời” sẽ không bao giờ biết tức giận là gì, cô ấy sẽ chỉ luôn nở một nụ cười quyến rũ và để cánh đàn ông làm bất cứ thứ gì họ muốn. Coi nào, đừng ngần ngại làm khó tôi, tôi là “cô gái tuyệt vời” cơ mà”.

“Cả đêm bạn cố gắng tìm điểm chung với gã đàn ông được-định-nghĩa-là-hoàn-hảo – đêm dài là những chuyện đùa rời rạc được thốt lên vụng về rồi rơi tõm vào không trung. Hoặc anh ta cũng lờ mờ đoán được bạn đang cố đùa vui, nhưng rồi chả biết nên đáp lại thế nào cho hợp nhẽ, nên đành chật vật giữ chúng trong tay như những vết nhớp bẩn thỉu, đợi chờ đến lúc có thể lau sạch đi. Cả hai đều muốn làm gì đó để tìm kiếm lại con người mà ta đã yêu trước đây, nhưng hoá ra chỉ là đang tự chuốc say thật nhiều mà cố gắng lại chẳng bao nhiêu. Và sau đó, khi đặt lưng trên chiếc giường lạnh lẽo, bạn tự nhủ “Cũng ổn mà”. Và rốt cuộc đời bạn cũng chỉ là chuỗi dài những ngày “cũng ổn mà”.

“Bạn và chàng chỉ vừa mới hẹn hò thoáng chốc. Bỗng nhiên, bạn giật mình nhận ra mình đang nằm ườn trên giường vào một sáng Chủ Nhật, sách cầm hờ hững ở trên tay, bánh waffle nóng hổi tận giường và bên cạnh là chàng đang ôm hôn bạn nồng cháy. Mọi thứ còn tuyệt vời gấp nhiều lần hơn trong tưởng tượng của bạn, và bạn biết chẳng còn cách nào để trở lại điểm xuất phát. Và bạn nhận ra: “Đây là một nửa cuộc đời còn lại mà mình muốn trải qua? Cuối cùng thì thời điểm đó cũng đến”.

Abbie H.

Bạn có thể quan tâm đến chủ đề:

Những Trích Dẫn Hay Trong Sách

Những trích dẫn sách hay nhất mọi thời đại bạn nên ghi nhớ

Biết tin tưởng vào bản thân: Hình ảnh của bản thân bạn phản ánh những điều mà người khác tin tưởng bạn dựa trên năng lực của bạn. Bạn nên tin tưởng vào những khả năng của mình. Bạn nên biết rằng tất cả mọi vấn đề đều có cách giải quyết của chúng. Hãy là người luôn tin tưởng vào bản thân mình. Không nên trông chờ người khác sẽ giải quyết công việc cho bạn. Thử thách chính bản thân mình sẽ giúp bạn có nhiều tiến bộ hơn là việc chỉ cạnh tranh với những người khác. Bạn phải luôn có động lực muốn làm việc. Hãy thật thiết tha với tương lai rực rỡ đang chờ phía trước của mình. Hãy tự tạo nên sự khởi đầu cho bản thân. Và hãy chuẩn bị tinh thần để có thể chịu đựng được những thử thách sau này trong cuộc sống.

Luôn có một thái độ tích cực: Bạn cần phải biết rằng mình sẽ có một tương lai tốt đẹp bởi chính bạn là người kiến tạo ra tương lai ấy. Hãy tự hào cả về những thay đổi nhỏ bởi bạn biết rằng chính những thay đổi này cuối cùng đem lại cho bạn những thành công lớn. Bạn hãy biết chấp nhận một cách thực tế những phiền muộn và vấn đề rắc rối của cuộc sống, tuy nhiên bạn nên chọn cách giải quyết với một thái độ tích cực và đúng theo hướng của những vấn đề đó. Hãy biết cách kiềm chế thái độ của mình. Biết lắng nghe những gì lương tâm bạn mách bảo. Dù cho bạn biết chắc chắn là không hề có sự đảm bảo nào nhưng bạn vẫn cứ làm những gì mà bạn mong muốn.

Theo đuổi những chuẩn mực cao cả: Hãy tìm ra những gì là ưu điểm nhất của bạn và làm mọi việc để có thể đạt tới mức độ cao nhất đó. Bạn hãy tự hào về sự chính trực, tính thành thật và niềm tin vào sự công bằng của mình. Hãy nhớ rằng nói dối sẽ chỉ dẫn đến nói dối nhiều hơn mà thôi. Vì thế cam kết luôn làm hết khả năng của mình mà bạn đã hứa với bản thân đem lại nhiều ích lợi cho những ai gặp gỡ và làm việc với bạn. Bạn không nên từ bỏ những nguyên tắc và tiêu chuẩn cốt lõi của cá nhân mình.

Đánh giá: 4.92/5

Đố kỵ chỉ khiến bạn dậm chân tại chỗ, thậm chí tụt lùi, trong khi cuộc sống của những người bạn đố kỵ ngày càng tốt hơn. Người thông minh dành thời gian học hỏi, kẻ vô dụng chỉ biết gièm pha.

Không công bằng với bản thân là một loại công bằng. Kẻ mạnh luôn đề cao sự lựa chọn tự nhiên, người thích hợp mới tồn tại, chỉ có kẻ yếu mới ngày ngày kêu gào đòi công bằng.

Đừng coi thường những kẻ nịnh bợ, đó cũng là một loại năng lực. Nếu bạn lên làm lãnh đạo, bạn có thích nghe người khác nịnh bợ mình không? Điều bạn ghét chính là người khác có thể khiến sếp vui lòng, giúp bầu không khí vui vẻ, trong khi bạn không thể làm được điều đó.

Một ngày bạn sống thế nào, cả đời bạn sẽ như thế. Ngày mai mình sẽ bắt đầu đọc sách, bắt đầu học, bắt đầu dậy sớm đi làm. Những việc lên kế hoạch cho ngày mai, cả đời này khó mà thực hiện được, chi bằng bây giờ bắt tay vào làm ngay!

Đừng chỉ nghĩ theo chiều hướng an ủi mình. Khi bạn bè thành công còn mình chẳng có gì, bạn nghĩ họ có người chống lưng, có chồng là đại gia, có nền tảng gia đình vững chắc. Thật ra không phải bạn nghi ngờ tài năng của họ, bạn chỉ đang viện lý do để an ủi con tim tan vỡ của mình.

Muốn thay đổi thế giới, trước tiên cần thay đổi chính mình. Ai cũng muốn thay đổi cả thế giới, những thói hư tật xấu của mình còn không sửa được thì làm được việc gì.

Đánh giá: 4.91/5

Chúng ta là những lữ khách trong cuộc hành trình vũ trụ, là bụi sao cuộn tròn và nhảy múa trong những dòng xoáy của sự vô tận. Cuộc sống là vĩnh hằng. Chúng ta dừng lại một chút để gặp nhau, gặp gỡ và yêu thương, chia sẻ cùng nhau. Đây là khoảnh khắc quí báu. Và là một quãng nghĩ nhỏ nhoi trong sự vĩnh hằng.

Khi chúng ta ít mong đợi nhất, cuộc sống tạo ra thử thách để kiểm tra lòng dũng cảm và sự sẵn lòng thay đổi của chúng ta; tại thời điểm đó, không có lí do gì để giả vờ rằng chẳng có việc gì xảy ra cả, hay nói rằng chúng ta chưa sẵn sàng. Thách thức sẽ không chờ đợi. Cuộc sống là không nhìn lại. Một tuần là thời gian quá đủ để xem chúng ta có quyết định chấp nhận vận mệnh của mình hay không.

Bất cứ khi nào bạn muốn đạt được điều gì đó, hãy giữ cho mắt mở, tập trung và chắc chắn rằng mình biết rõ bản thân muốn gì. Không ai có thể chạm được mục tiêu trong khi nhắm mắt cả.

Biết điều gì đã đi vào kết thúc là điều rất quan trọng. Kết thúc những vòng tròn, đóng cửa, hoàn thành một chương, dù chúng ta gọi nó là gì cũng không quan trọng; điều quan trọng là hãy để lại quá khứ những khoảnh khắc cuộc đời đã qua.

Điều đơn giản nhất cũng là những điều phi thường nhất và chỉ những người thông thái nhất mới có thể tìm thấy chúng.

Tác giả: Baird T.Spalding

Luật thiên nhiên đã dạy rằng: “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”. Một người sáng suốt đâu thể đi theo kẻ u mê…

Vạn vật trong vũ trụ dù ở cõi vô hình hay hữu hình đều được xếp hạng và phân loại theo quy mô của số 7. Tất cả mọi hình thức sinh hoạt trong dãy hành tinh hiện tại đều thuộc một trong 7 cung. Mỗi cung có 7 phân bộ hay 49 nhóm.

Tình thương là một năng lực sáng tạo khiến người thương và kẻ được thương trở nên “giàu có”

Thay vì đi tìm một chân lý, hãy tìm sự tuyệt đối ở nơi mình. Bởi, chân lý là để sống, chứ không phải để dạy

Tác giả: Viktor Frankl

Người ta có thể lấy đi của một người mọi thứ, chỉ trừ một điều: sự tự do – sự tự do trong việc lựa chọn thái độ sống trong bất kỳ hoàn cảnh nào, và sự tự do lựa chọn hướng đi của mình.

Đau khổ tự bản thân nó không có ý nghĩa gì cả, chính cách phản ứng của chúng ta mới khoác lên cho chúng ý nghĩa.

Sự căng thẳng giữa những gì mà một người đã hoàn thành với những điều mà người đó vẫn còn phải hoàn thành, hoặc khoảng trống giữa con người hiện tại của người đó với con người mà họ muốn trở thành.

Một người càng quên đi bản thân mình – bằng cách cho mình một lý do để phụng sự hoặc chọn cách sống vì một người mà mình thương yêu – thì người đó cũng có nhiều nhân tính và càng phát triển bản thân hơn.

Con người đi tìm ý nghĩa cuộc sống có thể gây ra căng thẳng nội tâm hơn là cân bằng trạng thái tâm lý nội tâm. Tuy nhiên, sự căng thẳng đó là một điều không thể thiếu về mặt sức khoẻ tinh thần.

những trích dẫn sách hay nhất mọi thời đại trích dẫn hay trong sách trích dẫn hay về sách trích dẫn sách hay