Top 6 # Trích Dẫn Hay Hiện Đại Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 6/2023 # Top Trend | Boxxyno.com

Những Trích Dẫn Sách Hay Nhất Mọi Thời Đại

Chúng ta không thể phủ nhận sự thành công ở một cuốn sách không chỉ nằm ở nội dung mà còn là những trích dẫn ý nghĩa mà tác giả muốn đem đến cho bạn đọc. Những trích dẫn ấy sẽ giúp người đọc có thêm động lực để thay đổi nhận thức và cái nhìn đa chiều về cuộc sống. Hôm nay, Sách Hay 24H tổng hợp những trích dẫn sách hay nhất mọi thời đại, mời bạn cùng chiêm nghiệm!

Nếu bạn không thể ngẩng cao đầu và thừa nhận lỗi lầm của mình thì lỗi lầm ấy sẽ khống chế bạn. Việc tự nhận lỗi lầm không chỉ làm cho người khác tôn trọng bạn hơn mà còn phát triển sự tự trọng của bản thân mình.

Trong quan hệ với con người, hãy luôn nhớ rằng chúng ta đang giao tiếp với những sinh vật không những có lý trí mà còn có cảm xúc, họ rất dễ bị tổn thương bởi định kiến nhưng luôn có động lực khi có niềm tự hào và lòng kiêu hãnh.

Nhiệm vụ quan trọng nhất của con người là sống và mang đến cho mình cũng như những người xung quanh những giây phút thanh bình và hạnh phúc, đánh thức mọi khả năng tiềm ẩn trong họ và giúp họ vượt qua những khó khăn của cuộc sống.

Một lời nói bất cẩn, thiếu suy nghĩ có thể làm mất thiện cảm, gây ra bất hòa. Một lời độc ác có thể làm tổn thương một tâm hồn. Một lời đúng lúc có thể mang lại bình an. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc thật sự. Và có những lời nói có thể cứu được một con người.

Biết khen ngợi và cảm ơn những người xung quanh một cách chân thành chính là chiếc đũa thần tạo nên thân ái và nguồn động viên tinh thần to lớn. Đó là niềm vui rằng mỗi người đang học được quan tâm, công nhận và yêu thương. Mỗi người được khen ngợi chân thành sẽ tự nhiên sửa đổi những tính xấu để trở nên hoàn thiện hơn.

Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bản thân bạn. Hãy mỉm cười với nhau dù đó là người bạn chưa quen biết. Nụ cười ấy sẽ soi chiếu đến những góc khuất của tâm hồn và làm bừng sáng cả những nơi tối tăm nhất.

Những người bạn gặp trên đường đời sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn. Dù tốt hay xấu, họ cũng tặng cho bạn những kinh nghiệm sống hết sức tuyệt vời. Chính vì vậy, đừng nên lên án, chỉ trích hay than phiền ai cả. Thậm chí, nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn, hay lợi dụng lòng tốt của bạn thì xin hãy cứ tha thứ cho họ bởi vì có thể chính nhờ họ mà bạn học được cách khoan dung.

Nếu chinh phục được chính mình bạn có thể chinh phục được cả thế giới.

Khi bạn khao khát một điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lực giúp bạn đạt được điều đó.

Đừng lãng phí thời gian giải thích, mọi người chỉ thích nghe những gì họ muốn nghe thôi.

Đừng bao giờ ngừng ước mơ, ước mơ cung cấp dinh dưỡng cho linh hồn cũng như một bữa ăn cho cơ thể.

Những thứ vào miệng con người không độc hại xấu xa. Xấu xa, độc hại là những thứ từ miệng họ tuôn ra.

Người ta theo đuổi những giấc mơ vĩ đại vì cảm thấy không xứng đáng được hưởng, hoặc không thể nào đạt nổi.

Con người chúng ta có hai vấn đề lớn nhất: thứ nhất là biết khi nào phải bắt đầu, thứ hai là biết khi nào phải dừng lại.

Hãy tha thứ nhưng đừng cố quên, nếu không bạn sẽ bị tổn thương một lần nữa. Tha thứ sẽ thay đổi thế giới quan. Lãng quên sẽ mất đi bài học.

Khi yêu ta luôn nỗ lực để trở thành một người tốt hơn. Khi ta nỗ lực trở thành một người tốt hơn, vạn vật quanh ta cũng trở nên tuyệt vời hơn.

Hãy tự nhủ với trái tim mình rằng nỗi đau khổ còn tệ hơn cả đau khổ. Nhưng không có trái tim nào lại đau khổ khi lên con đường tìm kiếm ước mơ của nó.

Tôi không sống trong quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện tại và quan tâm tới hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta sẽ trở thành người hạnh phúc.

Nếu ai đó không trở thành người mà mình mong đợi, người đời sẽ giận dữ. Dường như ai cũng nhìn con đường của người khác, nhưng chẳng nhận ra con đường của mình.

Nếu lúc nào cũng chỉ quen một số người thôi (như ở trong trường đạo), thì họ sẽ trở thành một phần không thể tách rời khỏi cuộc đời mình. Khi đã như thế thì họ muốn thay đổi cuộc đời mình. Rồi khi ta không muốn thay đổi như họ muốn thì họ sẽ thất vọng. Vì hình như ai cũng tưởng mình biết rất rõ người khác phải sống như thế nào cho đúng, trong khi lại mù mờ về cuộc sống của chính bản thân.

Ngày hôm nay chính là tài sản quý giá nhất của chúng ta. Nó là tài sản duy nhất chúng ta chắc chắn có.

Điều quan trọng không phải là biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, mà là biết nên làm gì với hiện tại.

Kẻ nào giữ được tâm hồn bình tĩnh giữa những đô thị huyên náo thời nay, kẻ đó sẽ không bị bệnh thần kinh.

Nhiệm vụ của chúng ta không phải là theo dõi những thứ còn xa mù mịt, mà làm ngay những việc trong tầm tay.

Cách duy nhất để làm cho quá khứ trở nên hữu ích là dũng cảm phấn tích những lỗi lầm đã qua để tự rút ra bài học – rồi quên hẳn chúng đi.

Có thể chúng ta không thánh thiện tới mức yêu thương kẻ thù nhưng ít nhất hãy vì sức khỏe và hạnh phúc của bản thân mà tha thứ và bỏ qua cho họ.

Nếu bạn chịu bỏ thời gian để đảm bảo thông tin một cách khách quan, không thiên kiến, những mối lo âu của bạn sẽ bay hơi dưới ánh sáng của tri thức.

Rõ ràng không phải hoàn cảnh làm cho chúng ta hạnh phúc hay bất hạnh, mà chính là cách phản ứng của chúng ta với hoàn cảnh ấy mới quyết định cảm xúc vui buồn.

Nếu bạn và tôi không kiếm được việc để làm, cứ ngồi không mà nghĩ vớ vẩn, thì có một bầy quỷ dữ sinh ra và đục khoét, phá tan năng lực hành động và ý chí của ta.

Một sai lầm đáng buồn mà con người mắc phải, đó là mong đợi được biết ơn. Nếu muốn tìm thấy hạnh phúc thì đừng băn khoăn xem mình có được biết ơn hay không mà hãy cho đi và tận hưởng niềm vui từ chính việc ấy.

Một trong những bi kịch của con người là tất cả chúng ta đều có khuynh hướng lảng tránh cuộc sống. Thay vì ngắm nhìn khóm hồng đang nở rộ trước hiên nhà, chúng ta lại mơ về một vườn hồng huyền ảo ở tít tận chân trời xa.

Trong cuộc đời này không có gì đến một cách dễ dàng. Bạn phải trả giá tất cả. Mọi người đều phải trả giá, hãy nhớ lấy!

Thời gian là thứ qua đi không bao giờ trở lại. Thời khóa biểu giúp ta đỡ lãng phí thời gian và biết trân trọng từng khoảnh khắc cuộc sống.

Nếu cứ luôn mang tâm lý Tôi thắng – Bạn thua, bạn sẽ luôn phải căng thẳng với suy nghĩ đời là cuộc chiến mà trong đó chúng ta luôn phải cạnh tranh lẫn nhau.

Quan niệm cũng giống như cặp kính đeo mắt. Khi bạn có những quan điểm không đúng về bản thân hoặc cuộc đời nói chung, mọi chuyện giống như bạn đeo một cặp kính không đúng độ.

Nhìn nhận sự việc từ một quan điểm khác có thể đưa đến một khác biệt lớn trong thái độ của chúng ta đối với mọi người. Do đó, chúng ta nên cởi mở vói những thông tin mới, trải lòng ra với những quan điểm sống khác và sẵn sàng thay đổi nhận thức khi biết rõ mình đã sai.

Để bắt đầu một công việc gì đó suôn sẻ thì tôi thành thật khuyên bạn nên lên kế hoạch. Đừng nghĩ kế hoạch là một việc gì đó to tát, bạn có thể lên kế hoạch theo nhiều cách cơ mà: một số ghi chú, quyết định việc cần làm được ghi chép trên quyển lịch, một quyển sổ nhỏ ghi những mục tiêu phải đạt được.

Khi còn trẻ, với sự tự do và trí tưởng tượng không có giời hạn, tôi thường mơ một ngày nào đó có thể thay đổi được thế giới này. Khi trưởng thành và hiểu biết hơn, tôi biết rằng thế giới này không thể thay đổi được. Và tôi quyết định rút ngắn ước mơ của mình. Nhưng đó cũng là điều không tưởng. Bước vào tuổi trung niên, trong những nỗ lực cuối cùng, tôi muốn thay đổi gia đình tôi – những người mà tôi yêu thương nhất – nhưng vẫn không hề có một sự biến đổi nào. Giờ đây khi cận kề với cái chết, lần đầu tôi nhận ra rằng: “Nếu tôi tự thay đổi bản thân mình, rồi mới tác động đến gia đình: với sự giúp đỡ của gia đình, quê hương tôi sẽ trở nên tốt hơn và biết đâu đó tôi có thể thay đổi được cả thế giới này.

Chúng ta càng ham muốn lại càng sợ hãi và càng sợ hãi lại càng đau khổ.

Tự do tư tưởng không phải chỉ là muốn nghĩ thế nào là nghĩ, mà còn là giải thoát ta ra khỏi các áp lực bắt ta phải suy nghĩ theo một lề lối nào đó.

Nguyên nhân chính của bệnh là do sự bận rộn với đời sống hằng ngày, nếp sống càng tiện nghi thì họ lại càng hết sức lao tâm lao lực để đạt đến cái tiện nghi hơn nữa.

Nếu biết thức tỉnh quan sát, ta có thể học hỏi bao nhiêu điều hay. Tiếc rằng khi đắc thời người ta quên đi quá khứ rất nhanh. Chỉ trong đau khổ, nhục nhã ê chề mới chịu học.

Sự hiểu biết về cõi vô hình rất quan trọng, vì khi hiểu rõ những điều xảy ra sau khi chết, ta sẽ không còn sợ chết nữa. Nếu có chết thì chỉ là cái chết hình hài xác thân chứ không phải là chấm dứt sự sống, và hình hài có chết đi thì sự sống mới tiếp tục tiến hóa ở một thể khác tinh vi hơn.

Các bạn hãy nhìn ly nước đầy trên tay tôi đây, nếu tôi tiếp tục rót thêm thì nước sẽ tràn ra ngoài, trừ khi tôi đổ bớt nước trong ly đi thì tôi mới rót thêm nước vào được. Kiến thức cũng thế, chỉ khi ta khiêm tốn gạt bỏ những thành kiến sẵn có, mới tiếp nhận thêm được những điều mới lạ.

Chúng ta dành nhiều giờ để bàn cãi sôi nổi về người này, người nọ, chê bai ông này, giễu cợt bà kia. Phải chăng chúng ta vẫn làm thế? Có bao giờ chúng ta đặt câu hỏi, tại sao chúng ta lại làm thế không? Lòng ta còn ham tiền bạc, danh vọng, địa vị, sức khỏe và chỉ cần cầu bình an cho chính mình thôi, nên chẳng bao giờ thỏa mãn.

Trong nhiều năm ròng rã, chúng ta cố tìm hạnh phúc và nhiều lần tưởng đã đạt được nó để hưởng một cách lâu bền. Nhưng lần nào ta cũng thất vọng. Sau đó, ta lại tiếp tục chạy theo ảo ảnh đó như trước. Nếu biết dừng chân suy nghĩ, ta sẽ thấy chúng ta đuổi theo hạnh phúc nhưng không hề biết đến bản chất thật sự của nó, và không biết phải dùng phương tiện gì để đạt được nó.

Những Trích Dẫn Sách Hay Nhất Mọi Thời Đại (Phần 1)

Những câu trích dẫn hay từ sách luôn có sức hút khó cưỡng đối với người yêu thích đọc sách, đôi khi có sức mạnh lan tỏa làm thay đổi cuộc đời người đọc. Dưới đây là những trích dẫn sách hay nhất mà Vnwriter tổng hợp từ những tựa sách nổi bật nhất:

Xem tiếp phần 2 : Những trích dẫn sách hay nhất mọi thời đại (phần 2)

Tôi là Bêtô

Con người ta có thể sống bằng nhiều cách Và cũng có thể chết bằng nhiều cách Có những người chết ngay lúc còn đang sống. Tôi không thấy có lý do gì để nghĩ đến lão dù là nghĩ đến để căm giận hay ghét bỏ. Nếu ai đó còn xứng đáng để bạn nuôi nấng sự căm ghét, người đó vẫn còn giá trị trong mắt bạn. Nói cách khác, lão đã trượt khỏi cuộc sống của tôi.

Chân Dung Dorian Gray

Mọi bức chân dung được vẽ bằng cảm xúc thực nhất sẽ trở thành chân dung của người họa sĩ chứ không phải của người mẫu. Người mẫu chỉ là một sự xuất hiện tình cờ không hơn không kém, chỉ là sự hiện diện trong một khoảnh khắc. Anh ta không phải đã được người họa sĩ thể hiện. Ngược lại, bằng nét cọ trên nền vải canvas, người nghệ sĩ đã thể hiện chính tâm hồn của mình. Lý do khiến tôi quyết định không triển lãm bức tranh này vì tôi sợ tôi đã thổ lộ quá nhiều tâm tư thầm kín đời sống nội tâm của tôi trong bức chân dung này!

Suối Nguồn

Người sáng tạo sống với lao động của mình. Anh ta không cần ai khác. Mục đích cơ bản của anh ta là chính bản thân anh. Kẻ ăn bám sống cuộc đời thứ cấp. Anh ta cần những người khác. Những người khác trở thành động lực chính của anh ta.

Bắt Trẻ Đồng Xanh

Tôi nghĩ sẽ kiếm việc đổ xăng ở trạm xăng nào đó, bơm xăng dầu vào xe mọi người. Tuy nhiên ấy là loại công việc gì thì tôi cũng cóc cần. Chỉ cần người ta không biết tôi và tôi cũng không biết ai cả. Tôi nghĩ điều tôi sẽ làm là, tôi sẽ giả làm một thằng câm và điếc. Với cách đó tôi sẽ khỏi phải nói chuyện vớ vẩn ngu ngốc với người nào. Nếu người nào muốn nói với tôi điều gì, họ phải viết lên một mảnh giấy ném cho tôi. Họ sẽ chán thấy mồ sau một thời gian làm như vậy, và suốt đời về sau tôi sẽ thoát cái nạn phải nói chuyện với mọi người. Mọi người sẽ nghĩ rằng tôi chỉ là một thằng phải gió vừa câm vừa điếc đáng thương hại, và sẽ để tôi yên. Họ sẽ để tôi đổ xăng và dầu vào trong những chiếc xe điên khùng của họ, và sẽ trả lương cho tôi các thứ, và tôi sẽ làm một cái chòi nhỏ đâu đó với tiền kiếm được và sống nốt cuộc đời của tôi ở đấy. Tôi sẽ dựng cái chòi cạnh rừng, nhưng không ở trong rừng hẳn, vì tôi muốn luôn luôn có nắng thật nhiều vào. Tôi sẽ tự nấu ăn lấy, và về sau, nếu tôi muốn, cưới vợ hay gì ấy, tôi sẽ gặp một cô gái đẹp cũng câm và điếc như tôi, và chúng tôi cưới nhau. Nàng sẽ đến sống trong chòi với tôi, và nếu muốn nói với tôi điều gì, nàng cũng phải viết nó lên một mảnh giấy như mọi người. Nếu chúng tôi có đứa con nào, chúng tôi sẽ giấu một nơi nào đó. Chúng tôi có thể mua cho chúng một lô sách rồi tự dạy chúng đọc và viết lấy.

5 Centimet Trên Giây

Cuộc đời sẽ đặt ra muôn vàn thử thách, muôn vàn điều chúng ta không hề mong muốn, và là thứ chỉ là một mắt xích nhỏ, rất nhỏ trong số đó thôi. Rốt cuộc, tình cảm dù tình cảm mạnh mẽ nồng nhiệt đến đâu đi nữa thì cũng sẽ phai mờ theo thời gian, từng chút một.

Totto-Chan Bên Cửa Sổ

– Hằng ngày, các bạn ở Tomoe có thể bắt đầu từ môn mình thích, vì vậy các bạn phải rèn luyện sao cho có thể tập trung học ngay dù xung quanh có ồn ào thế nào, chứ chỉ vì các bạn khác ồn quá, mình không học được thì ngượng lắm. Thế nên, khi bạn kia hát bài “vòng tròn và dấu chấm”, trừ một bạn hát theo còn tất cả các bạn khác vẫn chúi mũi vào quyển sách của mình.

– “Totto-chan là người Nhật, còn Masao-chan là người của một nước có tên là Triều Tiên. Nhưng cả con và Masao-chan đều là trẻ con như nhau cả, đừng có phân biệt người Nhật hay Triều Tiên gì nhé. Con hãy tỏ ra thân thiện với Masao-chan. Thật tội nghiệp cho bạn ấy khi bị người khác miệt thị chỉ vì là người Triều Tiên.”

– Còn nhớ ngày đầu tiên đến Tomoe, khi đứng ở cổng trường, Totto-chan đã hỏi mẹ “Tomoe nghĩa là gì?” Tomoe là một loại gia huy có hai màu, thông qua biểu tượng của tấm gia huy này, thầy hiệu trưởng muốn bày tỏ mong muốn các em học sinh sẽ phát triển hài hòa cả thể chất lẫn tinh thần.

– Còn lý do tại sao thầy lại để cho không mặc gì ư? Đó là vì thầy nghĩ: “Thật không tốt nếu để các bạn tự tìm hiểu sự khác nhau của cơ thể bạn nam và nữ một cách không lành mạnh,” đồng thời thầy cũng nghĩ “Thật không tự nhiên nếu cứ phải khổ sở che giấu cơ thể mình với người khác.” “Cơ thể nào cũng đẹp cả,” tjaauf hiệu trưởng muốn dạy cho các bạn học sinh điều đó.

– Khi giờ học bắt đầu, cô giáo viết bài tập của tất cả các môn học ngày hôm đó lên bảng và bảo cả lớp: “Nào, hãy bắt đầu từ bài mà các em thích.” Thế là học sinh có thể bắt đầu từ bất cứ môn nào mình thích, dù đó là tập viết hay tập tính. […] Với cách học này, càng lên lớp trên, giáo viên sẽ càng hiểu rõ các em học sinh thích gì, thích như thế nào, hiểu được cách nghĩ cũng như cá tính các em, thật đúng là cách làm lý tưởng để hiểu về học sinh của mình. Về phía học sinh, việc có thể bắt đầu giờ học với môn yêu thích thật không còn gì bằng, còn nhưng môn không thích, có thể để đến cuối buổi rồi xoay xở cũng chẳng sao. Chính vì vậy mà hình thức học trở nên đa dạng hơn, chỗ nào không hiểu, các bạn đem lên hỏi thầy cô giáo, hoặc thầy cô giáo đến chỗ mình, giạng cho mình đến khi nào hiểu mới thôi. Sau đó thầy cô sẽ cho thêm ví dụ để mình ngồi tự học. Đấy mới gọi là học. Thế nên hoàn toàn không có chuyện nghe giảng mà tâm hồn bay lơ lửng trên may đâu.

– Đúng thật là xe điện, cả một đoàn gồm sáu toa giờ không còn chạy nữa đang được xếp trong sân trường để làm lớp học. Totto-chan thấy như mình đang nằm mơ. Lớp học xe điện… Các cửa sổ trên xe điện đón ánh nắng sớm mai, sáng lấp lánh. Đôi mắt đang nhìn qua lá cây của Totto-chan cũng sáng lấp lánh hai bên gò má ửng hồng.

Chiến Binh Cầu Vồng

– Cách không xa những bức tường sừng sững ấy, một cảnh tượng trái ngược đến xót xa đập vào mắt, giống như một con gà quê ngồi bên một con công sặc sỡ. Đó chính là nơi cộng đồng Belitong- Mã Lai sinh sống, và giả thử không có tám đứa con nheo nhóc, thì có lẽ không phải lúc nào họ cũng quần quật vắt kiệt sức ra như thế. Họ đổ lỗi cho chính quyền không có đủ các hoạt động giải trí dành cho họ, vậy nên ban đêm, họ chẳng có gì làm ngoài việc cho ra đời những em bé.

– Một trong những phẩm chất phi thường của người Mã Lai là dù trong bất kỳ hoàn cảnh bi đát nào họ vẫn luôn xem mình thế vẫn còn may. Đó chính là cái lợi từ tôn giáo.

Nếu Gặp Người Ấy Cho Tôi Gửi Lời Chào

– Bước đi mà cứ nhìn về đằng sau thì chỉ có thể trông thấy những thứ đã đi qua. Phải đặt chân lên con đường bên trái thì mới biết được rằng bên phải cũng có đường

– Mùa đông năm nay không hiểu sao lạnh khác thường. Điều này chắc liên quan đến tuổi tác hay sao… Sống một mình ở tuổi này có lẽ là nguyên nhân lớn nhất của mùa đông lạnh

– Cả hai im lặng một lúc, tôi nghe được cả tiếng ro ro của máy nén khí khi thổi ô xi vào bể thủy sinh. Xung quanh phảng phất thứ mùi như mùi của khu rừng vừa tạnh mưa. “Này, Satoshi.” Karin gọi tên tôi. Tôi có cảm giác như chỗ mỏng nhất của lớp da bao bọc trái tim bị rách toác, một thứ gì đó vừa được giải phóng ra. “Gì vậy?” Giọng tôi run run. “Gặp được cậu tớ vui lắm. Tớ chỉ muốn nói như vậy thôi.”

– “chờ đợi là quyền của tớ. Cho tớ được thích cậu.”

Con Hủi

– Thế gian chẳng hề thay đổi gì cả. Lúc nào trẻ trung và tràn đầy sức sống…Chỉ con người sống trên thế gian là héo tàn, biến thành tro bụi, thay vào chỗ của họ là những người mới, trẻ trung, để rồi với thời gian cũng sẽ hoá thành bụi đất. Và cháu biết không, điều lạ lùng là chính chúng ta đây, những người già nua tuổi tác đã mệt mỏi với cuộc đời, chỉ muốn được yên nghỉ – không hề kêu ca gì về thế gian này cả. Chính những người trẻ tuổi kêu ca. Một triệu chứng xấu!… Không rõ đó là ảnh hưởng của chứng nóng ruột chung, là sự sùng một lý trí cao hơn, hay ngược lại, đó là sự teo tóp dần đi của não bộ? Thanh niên khinh thường tất cả những gì đang vây quanh chúng, chỉ hướng tới một thứ gì đó siêu phàm. Nhưng có lẽ chính là ảnh hưởng của năng lực phân tích. Có nghĩa là tiến bộ.[…]

Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi

– Thằng con trai thời trẻ trâu có thể làm chuyện mất hết mặt mũi trước mặt một trăm người mà vẫn nhơn nhơn đắc ý.. Chỉ cần trong số đó không có đứa con gái mà nó thầm cảm mến. Thằng con trai thời trẻ trâu có thể bị úp rổ một trăm lần, vẫn cảm thấy chơi bóng rổ cực kỳ thích thú.. Chỉ cần quanh đấy không có cô bé mà nó thầm cảm mến. Thằng con trai thời trẻ trâu có thể biến thành một kiểu anh hùng nổi loạn vì học hành dốt nát, quậy phá trong giờ, nói chuyện với bức tường.. Chỉ cần nó không ngồi trước mặt cô bé mà nó thầm cảm mến…

– Đêm đó, tôi hai mươi mốt tuổi, trong lòng cũng xoay vần đảo lộn. Tình yêu giữa tôi và cô, rốt cuộc cũng có một dấu chấm hết không viên mãn, nhưng lại rất ấm lòng. Trong đĩa mới phát hành của nhóm nhạc underground Sodagreen, có bài ” Cá bay”, lời bài hát nghe rất sướng: ” Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá thì nhất định phải bơi ư?” Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi. Được trông thấy màu rực rỡ đó, tuổi trẻ của tôi, không còn gì để hối tiếc.

Ngồi Khóc Trên Cây

– Ở trong xa cách Một đôi vai gầy Ở trong tan vỡ Nụ cười thơ ngây Ở trong mờ tối Em ơi sáng đầy.

– Bầy châu chấu khiêu vũ Bọ chét ơi, bọ chét à Con kiến trong hang đã ngủ Đố mày tìm cho ra…

Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ!

– Người mà cái gì cũng không hiểu thì thật hạnh phúc.

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh

– Trong thời gian này, một mình tôi phải đóng cả hai vai trong cuộc đời: vừa làm công tố viên kịch liệt lên án thằng Tường và con Mận vừa làm luật sư hùng hồn bào chữa cho tụi nó. Tâm trí tôi vì thế luôn dao động, còn trái tim tôi đã rất giống một quả lắc đồng hồ, luôn nhảy qua nhảy lại giữa hai thái cực, hậu quả rốt cuộc còn tệ hại hơn một người nhảy qua nhảy lại giữa bồn nước nóng và bồn nước lạnh. Vì như bạn cũng biết đó (vì có khi bạn cũng trải qua rồi), trái tim bị cảm sốt thì không có loại thuốc nào chữa được.

– Hai bàn tay của ta giống như những người bạn thân, luôn chia sẻ với ta mọi vui buồn trong cuộc sống. Bạn cứ ngẫm mà xem, có phải khi bạn mừng rỡ hay phấn khích, hai bàn tay hăng hái vỗ vào nhau để nhân đôi niềm vui trong lòng bạn. Khi bạn khóc, hai bàn tay lại thai phiên nhau kiên trì lau khô những giọt lệ lăn tròn trên gò má bạn. Hai bàn tay lúc đó giống như những chú chim vàng anh trong cổ tích, cần mẫn tha từng hạt cườm long lanh trên mặt bạn đem gởi vào nắng, vào gió, vào mưa để một chốc sau sự tươi tỉnh lại nhộm hồng gương mặt mới đây còn tái xanh của bạn.

Trà Hoa Nữ

– Macgơrit đứng dậy: – Xin chào bá tước thân mến, ông đã vội đi? – Vâng, tôi sợ làm phiền cô. – Hôm nay, ông cũng không làm phiền tôi hơn mấy hôm trước đâu. Bao giờ gặp lại ông? – Khi nào cô cho phép. – Thế thì vĩnh biệt.

– Đàn bà thật tàn nhẫn với những kẻ họ không yêu

Bồ Câu Không Đưa Thư

– Gởi bé Phong Khê, Chị ngạc nhiên vô cùng khi nhận được thư bé. Có lẽ bé quáng gà hay sao, chứ lớp chị đâu có tổ chức “Câu lạc bộ làm quen” hay “Tìm bạn bốn phương” mà bé biên thư đòi “kết bạn tâm tình” ! Hơn nữa, bé trẻ người non dạ, tuổi còn nhỏ nên chú tâm học hành, chớ đua đòi vớ vẩn, kẻo trèo cao té nặng. Nghĩ tình chị em, chị tặng bé một cây kẹo ăn cho mau lớn và nhớ đừng có dại dột trêu vào chị nữa! Good-bye bé!

Luật Im Lặng

– Có những người đáng kính dành cả đời mình chuẩn bị cho một hành vi phản bội lớn nhất.

– Đừng có tin vào lòng biết ơn về những gì đã làm cho con người trong quá khứ […] cháu phải bắt họ mang ơn vì những gì cháu sẽ làm cho họ trong tương lai..

Sương Khói Quê Nhà

– Nhớ hồi lần đầu tôi đến Mỹ, 8 giờ sáng ngồi ngoài hiên nhìn mưa bay lất phất, tự nhiên thấy nhớ nhà kinh khủng. Cũng lạ, ba mẹ tôi, tất cả anh em ruột thịt của tôi đều ở bên cạnh, thế mà tôi lại nhớ nhà. Hóa ra nhà trong tâm khảm người Việt không chỉ là gia đình ruột thịt mà còn là không gian cảnh vật gắn bó với ta từ thuở ấu thơ, thậm chí từ nhiều đời, là tiếng mưa rơi trên mái tranh trên tàu lá chuối, là tiếng cuốc trưa hè, là những hình ảnh thấm vào kí ức và tình cảm ta một cách hữu hình lẫn vô hình…

– Sau này tôi đi lập nghiệp phương Nam, mùa thị chín chỉ theo về trong những giấc mơ sầu xứ. Cho nên chiều hôm qua, rổ thị bày bất chợt bên chợ ven đường đã buộc tôi dừng chân, ‘ngoái đầu thương dĩ vãng’. Dĩ nhiên tôi đã mua hết rổ thị đó, không ngập ngừng, không trả giá. Bởi tôi không mua một món hàng. Tôi mua kỉ niệm. Từ một bà già đến từ ngoại ô và hẳn trong khu vườn của chủ nhân có một cây thị hiếm hoi ở đất Sài Gòn.

Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng

– Đường phố dần dần mất sức hấp dẫn. Tiếng thở của nó không còn vọng lên từ các mặt đường mà phát ra đằng sau các ô cửa.

– Lãnh đạm với nơi ta ở, xét ra cũng bạc tình khác nào hờ hững với người ta yêu. Và nếu cứ tiếp tục vô tâm với người ta chung sống để đến kỳ nghỉ phép hằng năm lại khăn gói đến ở dăm ba ngày với một người xa lạ, liệu ta có thực sự yên lòng…

Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ

– Nắng lọc không khí, lọc những chiếc lá và lọc cả những ưu phiền trong tâm trí chú.

– Tiếng mưa mỗi lúc một tỉ tê, vây bọc chú, giam chú trong nỗi sầu muộn và biến tim chú thành đầm lầy. Chú ngọ ngoạy đầu, giơ tay lay nhẹ một cọng ria và âu sầu tự hỏi: “Bàn tay em vẫy ngoài xa vắng Có phải lòng anh đang có mưa?”

Hãy Chăm Sóc Mẹ

– Chị. Chị có nghĩ chúng ta sẽ lại được ở bên mẹ dù chỉ một ngày thôi không? Chị có nghĩ em sẽ lại có thời gian để hiểu mẹ nữa không, để lắng nghe những câu chuyện của mẹ, để an ủi ước mơ xưa mẹ đã chôn vùi ở đâu đó trong dòng thời gian? Không cần một ngày, chỉ cần cho em vài giờ đồng hồ thôi cũng được, em sẽ nói với mẹ rằng em yêu tất cả những gì mẹ đã làm, em yêu người mẹ đã hoàn thành được tất cả những công việc đó, em yêu cuộc sống của mẹ, một cuộc sống mà không còn ai nhớ nữa. Rằng em tôn thờ mẹ…

– Chị… Em đã muốn vục mặt vào cái hố em đào để trồng cây hồng. Em không thể sống giống như mẹ, vậy thì có lẽ nào mẹ lại muốn sống như thế? Sao em chưa một lần nghĩ được như vậy khi mẹ còn ở bên chúng ta? Là con gái của mẹ mà em còn chẳng hay biết gì như thế thì chắc mẹ phải cảm thấy cô đơn biết chừng nào khi ở trước những người khác. Thật bất công khi mẹ đã phải hy sinh tất cả cho chúng ta nhưng chẳng có một ai hiểu được mẹ cả.

Thiếu nữ đánh cờ vây

– Tôi chết đi được vì thèm khát được ôm em vào lòng! Nếu như không được, vòng tay quanh vai em, kéo đầu em ngả xuống ngực mình, tôi cũng sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc nếu được chạm vào các ngón tay em. Tôi đưa mắt nhìn em, sẵn sàng lao như thiêu thân vào lửa…

Chàng Su Mô Không Thể Béo

– Người tôi gầy, lẻo khoẻo, thẳng đuột, ấy thếmà mỗi lần đi ngang qua, lão Shomintsu lại hào hứng nói: -Ta thấy một con người to lớn trong cậu. Bực cả mình! Nhìn thẳng, trông tôi như một bộ da cá trích phơi khô trên một que diêm; nhìn nghiêng… không thể nhìn thấy tôi theo chiều nghiêng, tôi được sinh ra theo không gian hai chiều chứ không phải ba chiều; giống như một hình vẽ, trông tôi cứ phẳng tuột. -Ta thấy một con người to lớn trong cậu.” Làm sao việc lặp đi lặp lại một câu thần chú đơn giản lại có thể biến một chàng trai u ám và cay nghiệt, dị ứng với hết thảy mọi thứ trên đời – kể cả bản thân mình, thành một chàng su mô lạc quan và đầy sinh lực đến vậy nhỉ?

Kafka Bên Bờ Biển

– “Không thể nhìn quá xa về phía trước. Nếu nhìn quá xa, anh sẽ bỏ ãng cái trước mắt và sẽ vấp. Phải nhìn xa hơn một chút, kẻo sẽ đâm sầm vào một cái gì. Phải theo đúng trình tự đồng thời để mắt tới những gì ở phía trước.”

Người Tình Sputnik

– Như vậy là cả hai chúng tôi cùng nhìn mảnh trăng này, cùng ở trong thế giới này. Chúng tôi nối với thực tại bằng cùng một sợi chỉ. Bây giờ tôi chỉ việc lặng lẽ kéo sợi chỉ đó về phía mình.

– Có lẽ ở một nơi xa xôi, tất cả mọi thứ đã lặng lẽ mất đi từ lúc nào rồi. Hay ít ra là có một nơi yên tĩnh, ở đó mọi vật có thể biến mất khi hòa lẫn vào nhau thành một hình thú đơn lẻ, chồng chéo. Và khi chúng ta sống cuộc sống của chúng ta là chúng ta khám phá – bằng cách kéo về phía mình những sợi chỉ mảnh gắn với mỗi người – những gì đã mất đi. Tôi nhắm mắt cố nhớ lại xem trong rất nhiều những cái mất mát đẹp đẽ kia, cái nào là của mình. Kéo chúng lại gần hơn, giữ lấy chúng. Trong khi biết rằng cuộc sống của chúng đã trôi qua.

– Vậy đó chính là cách sống của chúng ta. Bất kể sự mất mát tàn khốc và sâu sắc đến thế nào, bất kể những thứ bị cướp khỏi chúng ta – những thứ bị giật khỏi tay chúng ta – quan trọng đến thế nào, ngay cả khi chúng ta đã hoàn toàn thay đổi tới mức chỉ còn là một lớp da của chính mình trước đây, chúng ta vẫn tiếp tục sống cuộc sống của mình theo cách này, trong im lặng. Chúng ta kéo lại gần hết mức khoảng thời gian được dành cho chúng ta, rồi rời xa nó khi nó lùi lại phía sau. Cứ lặp đi lặp lại hàng ngày tới mức điêu luyện cái động tác liên tục đó. Để lại đằng sau một cảm giác trống rỗng vô biên.

– Cô độc là cảm giác như khi đứng ở cửa một con sông lớn vào một chiều mưa, nhìn dòng nước trôi ra biển

– Mỗi người chúng ta được số phận ban cho một điều đặc biệt trong đời. Giống như một ngọn lửa nhỏ. Những người may mắn, thận trọng thì biết cách giữ gìn nó, khơi nó thành đống lửa to và lấy nó làm bó đuốc soi đường cho mình. Nhưng một khi để ngọn lửa tắt thì sẽ không bao giờ có lại được nữa .

– Và khi ấy tôi hiểu ra, hiểu rằng chúng tôi là những người bạn đồng hành tuyệt vời, nhưng rốt cuộc chỉ là hai khối kim loại đơn độc bay theo quỹ đạo riêng của mình. Trông xa chúng như những ngôi sao băng đẹp đẽ, nhưng thực tế chúng chẳng là gì ngoài những nhà tù, nơi mỗi người chúng tôi bị nhốt đơn độc, đi đến nơi vô định. Khi quỹ đạo hai vệ tinh của chúng tôi ngẫy nhiên ngang qua nhau thì chúng tôi có thể ở cùng nhau. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc hết sức ngắn ngủi mà thôi. Sang khoảnh khắc sau chúng tôi lại rơi vào sự đơn độc tuyệt đối. Cho đến khi chúng tôi cháy bùng lên và trở thành hư vô

Hãy Tìm Tôi Giữa Cánh Đồng

– Có những vẻ đẹp bạn không nhận ra cho đến khi đã đánh mất nó, không phải như người yêu đã chia tay, không phải như nụ hoa đã tàn héo, mà như một phần cuộc đời bạn, không gì thay thế nổi.

…Để bây giờ, rất nhiều khi thấy chán chường những con đường chen chúc người xe và khói bụi, mệt mỏi với cuộc sống vội vã đua tranh, tôi lại thèm quá những ngày huy hoàng cũ, khi tôi còn là một cô bé chăn bò. Bởi thế, nếu một ngày nào đó không tìm thấy tôi trong chốn đô thị bon chen, bạn hãy đến tìm tôi giữa một cánh đồng…

Hạnh Phúc Tại Tâm

– Có một người đã hỏi: “OSHO, tại sao TÌNH YÊU HÒA HỢP lại buồn tẻ đến thế?”. Lý do rất đơn giản, OSHO trả lời: Vì đó là sự hòa hợp. Nó đánh mất mọi sự quyến rũ của cái tôi. Có vẻ như vậy đó. Khi đạt tới sự hòa hợp tuyệt đối trong tình yêu, bạn sẽ quên đi cái tôi của mình, khi đó một chút mâu thuẫn, một chút tranh chấp, một chút bạo lực, một chút căm ghét… cũng không còn nữa. Như vậy, tình yêu – theo cách gọi của bạn – không phải là một tình cảm sâu sắc, nó chỉ là thứ tình cảm hời hợt bề ngoài. Nhưng sự căm ghét của bạn thì rất sâu sắc, nó sâu thăm thẳm như bản ngã của bạn vậy.

Chiến Thắng Con Quỷ Trong Bạn

– Hỏi: Liệu mỗi cá nhân có nhịp điệu suy nghĩ riêng của mình không? Đáp: Có chứ. Đó chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa các cá nhân. Người nghĩ về sức mạnh, thành công, giàu sang sẽ tạo nên một nhịp điệu thu hút những thứ đáng mơ ước đó. Còn người chỉ nghĩ về đau khổ, thất bại, sai lầm, hủy hoại và nghèo đói sẽ thu hút những ảnh hưởng không mong muốn đó. Điều này giải thích tại sao thành công và thất bại đều là kết quả của thói quen. Thói quen tạo nên nhịp điệu suy nghĩ của một người và nhịp điệu đó thu hút những mục tiêu trong những suy nghĩ vượt trội của người đó. Hỏi: Nhịp điệu thôi miên là thứ giống như một thỏi nam châm thu hút những thứ giống nó. Có đúng như vậy không? Đáp: Đúng vậy. Đó là lý do tại sao những người nghèo xơ nghèo xác thường thay tự tập hợp với nhau thành một cộng đồng. Điều đó giải thích cho câu thành ngữ “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Nó cũng giải thích tại sao những người bắt đầu thành công trong bất cứ công việc nào sẽ nhận thấy thành công ấy ngày được nhân rộng trong khi mình không cần bỏ ra quá nhiều nỗ lực. Tất cả những người thành công đều sử dụng nhịp điệu thôi miên, hoặc có ý thức hoặc hoàn toàn vô thức, bằng cách kỳ vọng và đòi hỏi thành công. Đòi hỏi đó trở thành thói quen, nhịp điệu thôi miên tiếp quản thói quen ấy và quy luật hấp dẫn đồng điệu nó trở thành vật tương đương trong thực tế.

Cuốn Theo Chiều Gió

– Tôi không phải là người kiên nhẫn nhặt những mảnh vỡ, gắn lại và tự nhủ rằng một vật chắp vá vẫn còn như mới. Cái gì đã tan vỡ là tan vỡ… Và tôi thà nhớ lại khi nó đẹp nhất, còn hơn là chắp vá để rồi suốt đời cứ phải thấy những vết nứt của nó.

Rừng Nauy

– Cậu không thấy là sẽ rất tuyệt nếu vứt bỏ hết mọi thứ và mọi người để đến một nơi mà mình không biết một ma nào cả ư? Nhiều lúc mình chỉ thích làm như thế. Thực sự là nhiều lúc mình đã muốn, rất muốn làm như thế. Đấy, giả dụ như tự nhiên cậu tốc tớ đến một nơi thật xa, thật xa, và tớ sẽ sản xuất cho cậu một lũ con khỏe như trâu, và từ ấy chúng mình sẽ mãi sống hạnh phúc, cứ việc lăn lộn dưới sàn nhà.

Xem tiếp phần 2 : Những trích dẫn sách hay nhất mọi thời đại (phần 2)

John Vu – Vnwriter

110 Câu Trích Dẫn Ngôn Tình Cổ Đại, Ngược Trong Tiểu Thuyết, Truyện

2. Thượng đế rất thông minh, trong lần đầu tiên của cuộc đời người con gái, ông đã để cho họ cảm thấy đau đớn tột cùng trước sự tấn công của người đàn ông, bởi niềm vui sẽ trôi qua trong tích tắc, chỉ có niềm đau là khắc cốt ghi tâm, người con gái ấy có thể quên người đàn ông đã đem đến cho cô niềm vui mạnh mẽ nhất, nhưng mãi mãi không thể quên người đã khiến cô đau đớn trong lần đầu tiên.

3. Chuyện đời làm sao có thể lưỡng toàn. Trong một đời của chúng ta, có được đồng thời cũng mất đi, may mắn hay bất hạnh chỉ khác biệt ở chỗ cái được và cái mất đó, cái nào nặng, cái nào nhẹ.

4. Trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó,nó chia trái tim chúng ta thàng hai bờ : bờ trái mềm yếu,bờ phải lạnh lùng ; bờ trái cảm tính,bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng ước mơ,đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta,còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của mọi quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta. Bờ trái là giấc mộng,còn bờ phải là cuộc sống.

5. Bình yên cũng là một dạng của hạnh phúc.Hạnh phúc đó rốt cục cũng là một dạng của tình yêu.Có thể đau khổ cũng là dấu hiệu cho tình yêu,nhưng suy cho cùng cái kết cục viên mãn nhất của tình yêu mà con người ta hằng mong mỏi phải chăng là những tháng ngày bình yên sao?

6. Trong thế giới của đàn ông, thực ra phụ nữa chỉ là 1 ánh mây để tô điểm. Thỉnh thoảng anh ta sẽ khen ngợi vẻ đẹp của nó và cũng bày tỏ sự lưu luyến đối với nó nhưng chắc chắn sẽ không vì nó mà từ bỏ cả bầu trời bao la.

7. Một thời chúng ta tưởng rằng mình có thể chết vì tình yêu, thực ra tình yêu không thể làm con người ta chết, nó chỉ có thể châm một mũi kim vào chỗ đau nhất, rồi chúng ta muốn khóc mà không thể có nước mắt, chúng ta trằn trọc trăn trở, chúng ta trở nên lão luyện, chúng ta trở nên rắn rỏi.

8. Định luật Murphy: ” Khi bạn căm ghét một người, anh ta sẽ luôn xuất hiện trước mặt bạn mọi lúc mọi nơi, còn khi bạn muốn gặp một người lại không thể tìm được anh ta.

9. Có thể những điều anh nói em sẽ mãi mãi không thể hiểu được, anh đã quen với cảnh nghèo, nhưng anh không thể để người con gái mà anh yêu thương phải chịu cảnh nghèo

10. Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa- những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta.

11. Rất nhiều người khi đã lướt qua nhau sẽ trở thành người xa lạ.

12. Trái tim của chúng ta, một thời rộn ràng trong ngực, nóng bỏng đến mức không lúc nào yên, sốt sắng muốn đi tìm người chia sẻ, chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó nó sẽ lạnh giá, lạnh giá đến mức chúng ta phải khép chặt mình, rụt rè cảnh giác, chỉ sợ không giữ được hơi ấm mong manh còn sót lại.

13. Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa – những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta.

14. Ai yêu trước, người ấy sẽ thua

15. Anh đối xử với cô không bằng cô đối xử với anh, đó cũng có thể là do tình yêu anh dành cho cô không nhiều như cô dành cho anh, nhưng xét cho cùng tình yêu không phải là buôn bán, làm sao có thể đòi hỏi sự công bằng tuyệt đối, nếu nhất thiết pải có một người yêu nhiều hơn, thì đó là cô cũng chẳng sao. Nếu cô bỏ ra mười phần, anh chỉ đáp lại năm phần, thế thì cô cho anh hai mươi phần, không phải anh sẽ trả cô mười phần đó sao?

16. Chính cô là người quyết định yêu, không ai ép cô, thế nên chỉ cần dồn mọi tâm huyết để yêu, không phải lúc ở bên anh cô cũng thấy vui đó sao? Tuổi xuân có hạn, điều này không sai, nhưng cô càng không thể phí hoài tuổi xuân trong sự do dự và chờ đợi. Vì cô không biết vài năm nữa, cô có còn được trẻ trung đáng yêu như bây giờ hay không, có còn can đảm bất chấp tất cả như hiện tại hay không? Vậy thì tạo sao không tranh thủ hiện tại, tranh thủ lúc cô vẫn còn đang có những cái cần có để yêu hết mình?

17. Hiện thực chính là những điều tàn nhẫn như vậy đấy, nó luôn luôn hủy diệt niềm tin của bạn trong lúc bạn không hề hay biết, hủy diệt những lời hứa mà bạn tưởng rằng bạn có thể thực hiện. Trưởng thành là gì? Khi một đưa trẻ biết kim cương đẹp hơn hạt pha lê xinh xắn thì đứa trẻ này đã trưởng thành, Trần Hiếu Chính hiểu được điều này sớm hơn bất kỳ đứa trẻ nào khác.

18. Cô gái mà anh yêu trong sáng ngây thơ, cô yêu tất cả những điều tràn đầy thú vị, không biết buồn khổ là gì, cô là Ngọc diện Tiểu Phi Long quả quyết dũng cảm, người đàn ông của cô, phải đem lại cho cô một bầu trời bao la. Còn anh, anh chỉ có một mái hiên tồi tàn. Dĩ nhiên, chỉ cần anh muốn, anh tin là cô sẽ mãi mãi ở bên anh, không hối hận, nhưng khi vị ngọt của tình yêu nhạt phai, trước những trăn trở, lo toan trong cuộc sống, liệu có vì anh mà cô biến thành một người phụ nữ tiều tụy và thực dụng hay không? Anh khẽ rùng mình, nếu có một ngày như thế, anh sẽ căm hận chính bản thân mình – một điều đáng sợ hơn là khi ngày đó đến, anh sẽ căm hận cô.

19. Những lời mẹ nói đều rất tàn nhẫn, nhưng bà nói đúng, sự lựa chọn của anh chính là giữa bản thân anh và Trịnh Vi. Anh nhìn bàn tay mình đang chầm chậm dỡ ngôi nhà ra thành từng mảnh vụn – thực ra sự lựa chọn đã ở trong lòng anh từ lâu.

20. Vi Vi, đến một ngày nào đó em sẽ hiểu, con người ai cũng phải yêu mình trước. Anh không thể yêu em với hai bàn tay trắng.

21. Nàng là của ta, Bạch Tử Họa, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám để cho đệ tử của ngươi làm tổn hại nàng một phân, ta sẽ giết cả nhà ngươi, nếu ngươi dám vì người trong thiên hạ tổn hại nàng một li, ta sẽ giết cả người trong thiên hạ. – Sát Thiên Mạch

22. – Người trong thiên hạ và ta, chàng chọn ai? – Ta chọn người trong thiên hạ nhưng sẽ chết cùng nàng.

23. Không phải xin hắn, nhóc con, tỷ tỷ mang muội đi, đi khỏi Tiên giới hay Ma giới chó má của hắn, đi khỏi Yêu Thần chó má của hắn. Tỷ tỷ mang muội đi, chúng ta chẳng cần gì hết, muội muốn đi đâu chúng ta đi đó. – Sát Thiên Mạch

24. Cốt Đầu, ta tới đón nàng về nhà. – Đông Phương Úc Khanh

25. Nếu ta có thể vứt bỏ tất cả, Cốt Đầu, nàng có đồng ý đi theo ta, cùng ta rời khỏi chốn này không? – Đông Phương Úc Khanh

26. Cốt Đầu, đừng chết, nghe lời ta đừng chết. Dẫu thế gian này không có ai yêu nàng thì nàng cũng phải tự yêu lấy bản thân… – Đông Phương Úc Khanh

27. – Đông Phương, đừng!!! – Thật sự ta rất muốn thấy dáng vẻ khi lớn của Tiểu Cốt, tiếc là ta không đợi được nữa rồi.

28. Bạch Tử Họa, một trăm lẻ ba nhát kiếm, mười bảy lỗ thủng, sẹo khắp người ta, không chỗ nào không phải do chàng tặng. Mười sáu năm giam cầm, thêm hai mạng người kia nữa, những gì nợ chàng, ta sớm đã trả hết. Cung Linh đã nát, Đoạn Niệm đã tàn, từ nay về sau, ta và chàng, thầy trò ân đoạn nghĩa tuyệt. (Bạch Tử Họa, trên người ta một trăm linh ba vết kiếm, 17 lỗ đinh Tiêu Hồn, không chỗ nào là không phải do ngươi ban cho. Cung Linh đã vỡ, Đoạn Niệm đã tàn. Từ nay ta và ngươi, tình thầy trò ân đoạn nghĩa tuyệt.) – Hoa Thiên Cốt

29. Đúng vậy! Tình yêu rất đáng sợ. Ngươi cho rằng ngươi chỉ yêu một người, không ngờ rằng tình yêu đó lại gây thương tổn cho người ấy, thậm chí cho cả Lục Giới. – Hoa Thiên Cốt

30. Chàng là người dịu dàng nhất thế gian, cũng là kẻ vô tình nhất thiên địa. Ta cố gắng suốt bao năm cũng không thể hiểu được chàng, nhưng giờ thì đã không cần và cũng không muốn hiểu nữa rồi, chết hay sống, chàng đang nằm trong tay ta, ta muốn thế nào cũng được. – Hoa Thiên Cốt

31. Ta không có sư phụ, không có bạn bè, không có người yêu, không có con cái, trước kia ta tưởng rằng ta có cả thiên hạ, nhưng hóa ra tất cả chỉ là giả. Người yêu ta vì ta mà chết, người ta yêu một mực muốn ta chết. Người ta tin phản bội ta, người ta nương tựa, ruồng bỏ ta. Ta không cần gì, cũng chẳng cần chi, chỉ muốn sống thật đơn giản, nhưng ông trời bức ta, chàng cũng bức ta! Chàng tưởng rằng đến bây giờ ta còn có thể quay lại sao? – Hoa Thiên Cốt

32. Rất nực cười đúng không? Lục giới vì ta mà dậy sóng, muôn dân trăm họ vì ta mà khốn khổ làm than, máu chảy thành sông, xác chết như núi. Nhưng người ta tự tay giết chết lại chỉ có mình Lạc Thập Nhất. – Hoa Thiên Cốt

33. Đừng ngốc nữa, không nỗi đau nào là không đáng. Quên người đó đi, quên đi, theo ta, đừng quan tâm tới cái thế gian chó má này nữa, ta đưa nàng đi… – Mạc Băng Tiên

34. Lục giới thì sao? Thiên hạ thì sao? Ta chỉ cần nàng. – Bạch Tử Họa

35. Bạch Tử Họa, đường xuống Suối Vàng, trong dòng Vong Xuyên, bên đá Tam Sinh, ta đã gặp chàng ở đâu? – Hoa Thiên Cốt

36. … Đời này những việc ta làm chưa từng hối hận. Nhưng nếu có thể làm lại lần nữa… Ta cũng không muốn yêu chàng… – Hoa Thiên Cốt

38. Ta lấy danh nghĩa Thần nguyền rủa chàng, đời này kiếp này bất lãi bất tử, bất thương bất diệt. – Hoa Thiên Cốt

39. Được lắm, bất lão bất tử, bất thương bất diệt. Một câu thần dụ nguyền rủa hắn phải đau khổ trọn kiếp trọn đời.

40. Tình yêu cao thượng? Đó đơn giản chỉ là đầu môi chót lưỡi? Hay là một loại cảm giác phải hiến dâng hạnh phúc của mình, hy sinh tất cả mọi thứ mới có được? Đời này sống vì Trường Lưu, sống vì tiên giới, sống vì chúng sinh, nhưng chưa từng làm gì cho nàng. Ta không phụ Trường Lưu, không phụ Lục Giới, không phụ thiên địa, nhưng cuối cùng lại phụ nàng, phụ luôn cả bản thân ta. – Bạch Tử Họa

41. Tam sinh tam thế, ba đời ba kiếp, cuối cùng cũng không chỉ là ảo mộng của riêng ai ( Sưu tầm )

42. Ba đời ba kiếp, nàng và chàng, có phải là định mệnh đi ngược lại nhân duyên không?

43. Nàng đợi đã bao năm như vậy là đợi người đó quay về, giờ người đó đã quay về, trái tim của nàng đương nhiên sẽ không thể dành chỗ cho người khác, là ta vọng tưởng mà thôi ( Dạ Hoa )

44. Không phải mỗi người đều có thể trưng nỗi đau đớn lên mặt, cho dù không trưng ra mặt, thì nỗi đau trong lòng cũng nhức nhối không kém một phân ( Bạch Thiển )

45. Yêu rồi, sai rồi, chấp nhận rồi, bất luận là hận khiến người ta trằn trọc thao thức hay là yêu khiến người ta khó tránh khỏi kiếp nạn, thực ra tất cả đều không quan trọng. Bởi vì chỉ cần yêu là đã thua một nửa rồi ( Bạch Thiển )

46. Tình yêu là thứ chưa từng nếm trải thì không thể biết ra sao, nhưng hễ nếm trải được vị ngọt của nó thì sẽ không thể buông tay, trong thiên hạ chẳng có thứ gì làm người ta mê đắm hơn nó cả ( Phượng Cửu )

47. Yêu một người sẽ thành thế này, lúc nào cũng chỉ muốn cho người mình yêu sung sướng một chút, chỉ cần người mình yêu vui vẻ, thì chính mình mới vui vẻ. Đây đúng là tác dụng diệu kỳ của tình yêu, mặc dù chịu muôn vàn khổ sở, nhưng nếu trong lòng người ấy vẫn có mình, thì đau khổ đến nghiêng trời lệch đất đi chăng nữa, bất quá chỉ là một sự dày vò ngọt ngào mà thôi ( Bạch Thiển )

48. Một người say mèm trong rừng đào mười dặm để quên hết quá khứ, một người nặng tình ba đời ba kiếp mòn mỏi chờ đợi. ( Đường Thất Công Tử )

49. Có những tình yêu giấu nơi khóe môi, đặt trong đáy lòng. Phù sinh như mộng, tình như nước chảy, yêu tựa hoa đào ( Sưu tầm )

50. Trót lụy yêu thương, có đôi khi, làm cho con người ta trở nên ti tiện hèn mọn ( Bạch Thiển )

51. Ta muốn gì ư? Điều ta muốn trước sau chỉ có mình nàng mà thôi ( Dạ Hoa )

52. Mong muốn cả đời ta chỉ là được thấy hình bóng mình trong mắt chàng mà thôi. Chàng rất tốt, chỉ là ta và chàng không có duyên mà thôi ( Bạch Thiển )

53. Một lời ước định nên duyên ba kiếp. Ba kiếp tương ngộ, có kiếp nào được hạnh phúc, bên nhau trọn đời ? ( Sưu tầm )

54. Ta sẽ thành thân với nàng, ta sẽ là đôi mắt của nàng ( Dạ Hoa )

55. Bạn đã từng yêu một người? Bạn đã từng hận một người? Thực ra yêu hận tình thù giữa hai người đó, ta chẳng qua chỉ là người qua đường, mơ mơ hồ hồ bị giữ lại, là kiếp số đã định sẵn mà thôi. ( Bạch Thiển )

56. Dạ Hoa, thiếp bỏ qua chàng, chàng cũng bỏ qua thiếp, hai người chúng ta, không ai nợ ai ( Tố Tố – Bạch Thiển )

57. Thế gian này sẽ không có một Tố Tố trên núi Tuấn Tật nữa. Đó chẳng qua chỉ là một giấc mộng của thượng thần Bạch Thiển – con gái của Đế Quân Bạch Chỉ của nước Thanh Khâu, mang theo biết bao cay đắng khổ sở và sắc hoa đào phai nhạt. Sau khi tỉnh giấc, những gì đã mơ cũng sẽ quên sạch ( Đường Thất Công Tử )

58. Nếu như cái gì cũng dùng tiên thuật để giải quyết thì làm thần tiên cũng chẳng thú vị gì ( Bạch Thiển )

59. Ta vốn hiểu tính khí của nàng, nhưng chẳng ngờ nàng vẫn dứt khoát đoạn tuyệt như vậy, chuyện cũ nàng đã quên sạch, ta vừa mong nàng nhớ lại, lại vừa mong nàng mãi mãi quên đi… ( Dạ Hoa )

60. Tình yêu là thứ chưa từng nếm trải thì không thể biết ra sao, nhưng hễ nếm trải được vị ngọt của nó thì sẽ không thể buông tay ( Bạch Thiển )

61. Không nên dây vào nam nhân vương vấn nhiều nữ nhân, càng không nên dây vào nam nhân vương vấn nhiều nam nhân khác.

62. Tiểu điện hạ đối với Đế Quân một lòng cố chấp, mặc dù khiến người khác cảm động, nhưng chuyện duyên phận, lại không phải do con người cố gắng mà có.

63. Có một câu nói là: hữu tình duyên mỏng, hữu tình là nàng, duyên mỏng là nàng và chàng. Có một từ là phúc mỏng, nàng phúc mỏng nên mới gặp chàng, chàng phúc mỏng nên mới bỏ qua nàng.

64. Không nên dây vào kẻ nam nhi vương vấn với nhiều nữ nhi, cũng không nên dây vào kẻ nam nhi vương vấn với nhiều nam nhi khác.

65. Một số người sau khi tinh thần bị chấn động mạnh sẽ lựa chọn lãng quên những kí ức gắn liền với sự việc đó.

66. Trong thế giới của đàn ông, thực ra phụ nữa chỉ là 1 ánh mây để tô điểm. Thỉnh thoảng anh ta sẽ khen ngợi vẻ đẹp của nó và cũng bày tỏ sự lưu luyến đối với nó nhưng chắc chắn sẽ không vì nó mà từ bỏ cả bầu trời bao la.

67. Một thời chúng ta tưởng rằng mình có thể chết vì tình yêu, thực ra tình yêu không thể làm con người ta chết, nó chỉ có thể châm một mũi kim vào chỗ đau nhất, rồi chúng ta muốn khóc mà không thể có nước mắt, chúng ta trằn trọc trăn trở, chúng ta trở nên lão luyện, chúng ta trở nên rắn rỏi.

68. Những chuyện phiêu phiêu bất định trên thế gian rất nhiều, vạn sự tùy tâm, nếu không thể tùy tâm thì tùy duyên phận, nếu không tùy theo duyện phận được bèn tùy thời thế.

69. Đôi khi chàng quả thực không hiểu nổi đám người đó, một vật ngoại thân như da mặt, có gì quan trọng đến thế?

70. Hoặc giả nói mọi tình cảm dưới gầm trời này đều có nguyên nhân của nó, nhưng riêng tình cảm nam nữ này lại nảy sinh không theo bất kỳ một đạo lý nào, khi nó phác tác lại có thể lấy đi cả tính mạng của con người.

71. Đối với vạn vật trên thế gian, mỗi người đều có cách nhìn nhận riêng, không thể nói ai sai ai đúng.

72. Nhưng ý trời, không phải ngươi muốn nó như thế nào thì nó sẽ như thế ấy. Trong lúc sóng yên biển lặng không hiểu sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đó mới là ý trời.

74. Một nửa hận thù trên thế giới này đều là thù niệm tự sinh ra mà thôi.

75. Thế gian có chuyện lớn, cũng có chuyện nhỏ, thế nào là chuyện lớn, thế nào là chuyện nhỏ, điều này lại rất khó phân định.

76. Một mối tình sẽ như thế nào, thì phải xem xem người trải qua mối tình đó là người như thế nào. Ví dụ như trên thế gian có mối tình mãnh liệt sục sôi, cũng có mối tình êm đềm bình lặng, còn có những mối tình tương kính như tân. Có người tình cảm sâu sắc nhưng không thể hiện ra bằng lời, có người tình cảm sâu sắc và lời nói cũng nồng nàn. Không thể nói tình yêu của người khác không giống với tình yêu của mình thì tình yêu của người khác không được coi là tình yêu.

77. Đời người trên trần thế này chẳng qua chỉ là một cuộc trải nghiệm. Cuộc đời dài hay ngắn quan trọng là ở trải nghiệm, trải nghiệm nhiều thì cũng là sống lâu, trải nghiệm ít thì cũng như chưa sống được bao nhiều.

78. Trước đây ngươi từng nói những chuyện đau lòng, thời gian trôi qua, tự nhiên sẽ phai nhạt đi, câu này không đúng.

79. Thế nhân nói khi yêu, điều đau khổ nhất là sống không thể gặp gỡ, chết không thể ở bên nhau. Thế nhân nói như vậy là có phần giảm nhẹ. Khi yêu, điều khiến người ta đau lòng nhất phải là rõ ràng rất yêu nàng, nhưng tới khi chết nàng vẫn không hề hay biết, còn ngươi thì không thể nào cho nàng biết được nữa.

80. Này, ngươi bỏ quên đồ”. Trong tay Đông Hoa là chiếc yếm. Chiếc yếm màu tím hồng. Chiếc yếm của nàng …

81. Có bao nhiêu chuyện tình trong cuộc đời, nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến đầu bạc răng long.

82. Dĩ Thâm, em đã đếm đến chín trăm chín mươi chín anh mới đến, lần sau nếu để em đếm đến một nghìn thì em sẽ mặc kệ anh!

84. Tôi đã nói rồi, chỉ cần gặp lại Triệu Mặc Sênh, bất kì nguyên tắc nào của Hà Dĩ Thâm đều thay đổi.

85. Đau? Em cũng biết đau? Đau là cảm giác trống vắng hãi hùng khi tỉnh giấc nhớ ra em đã đi xa, không còn nhìn thấy nụ cười con trẻ của em. Là sự thất thần vô cớ khi làm bất cứ việc gì. Là nỗi cô đơn trống hoác sau những cuộc vui ồn ào mỗi lần ăn mừng thắng lợi vụ án! Làm sao em hiểu được?! Lúc đó, em đang trong vòng tay của một người đàn ông khác!

86. Dĩ Thâm, em rất nhớ anh… Em nhớ anh! Dĩ Thâm, anh biết không? Em từng đứng một mình trên con phố xa lạ ở một đất nước xa lạ, những con người với màu da khác lạ lướt qua trước mắt, ngay một dáng người giống anh cũng không nhìn thấy. Bây giờ cuối cùng đã có thể nói với anh, em rất nhớ anh…

87. Chuyện tình yêu cũng giống như uống nước, nóng lạnh thế nào chỉ có người trong cuộc biết…

88. Sau này em sẽ hiểu, ở nơi nào đó trên thế giới này có cô ấy xuất hiện, những người khác chỉ là tạm bợ. Anh không muốn tạm bợ.

89. Còn anh ngẩng đầu, nhìn thấy ánh nắng nhảy múa trên mặt cô ấy, thật là ngang ngạnh, xuyên qua lớp lớp… đi thẳng vào lòng anh không thèm hỏi một tiếng, anh thậm chí không kịp từ chối. Cô ấy là tia nắng mặt trời duy nhất trong cuộc đời ảm đạm của anh, nhưng tia nắng này không chỉ chiếu duy nhất cho anh.

90. Đúng là con được chụp ra đấy. Năm ấy, nếu không vì mẹ con chụp trộm bố thì làm gì có con…” Đó là một buổi chiều ánh nắng vẫn rực rỡ như trước kia, trên con đường râm mát thoang thoảng mùi hương cây cỏ, trên vỉa hè phản chiếu ba chiếc bóng đổ dài… Thời tiết đẹp như vậy, thích hợp để ra ngoài, thích hợp để chụp trộm, thích hợp… bên nhau trọn đời.

91. Bỗng nhiên tôi cảm thấy mình giống như loài hoa không biết tên này. Lặng lẽ ra hoa, lặng lẽ tàn, ngày tháng trôi qua không ai hỏi thăm.

92. Tôi cảm thấy mình giống loài hoa không biết tên này. Lặng lẽ ra hoa, lặng lẽ tàn, ngày tháng trôi qua không ai thăm hỏi.

93. Trong cái thành phố đầy ắp người này, trái tim của chúng tôi vẫn cô đơn một cách bướng bỉnh.

94. Vốn duyên mỏng chẳng trách tình không sâu.

95. Trong cái thành phố đầy ắp người này, trái tim của chúng tôi vẫn cô đơn một cách bướng bỉnh.

96. Có một kiểu nhớ nhung, đó là không ngừng nhập tên anh vào công cụ tìm kiếm.

97. Trong cái thành phố đầy ắp người này, trái tim của chúng tôi vẫn cô đơn một cách bướng bỉnh.

98. Vào lúc đó tôi chợt hiểu ý nghĩa thái độ bình thản đó. Bình thản bởi vì đã quyết định. Quyết định là sẽ chờ

99. Còn bảy năm nay, anh đã đếm bao nhiêu lần chín trăm chín chín? Không phải không nghĩ đến bỏ cuộc, chỉ là không có cách nào đếm đến một nghìn!

100. Tình yêu là cốc nước, nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết. – {Bên nhau trọn đời – Cố Mạn}

Trên Là 110 Câu Trích Dẫn Ngôn Tình Cổ Đại & Ngược Trong Tiểu Thuyết, Truyện Có Thể Xem Thêm Câu STT Ngôn Tình Ngắn Hay & Câu Nói Hay Ngôn Tình Ngược

Các Bạn Đang Xem Bài Viết 110 Câu Trích Dẫn Ngôn Tình Cổ Đại & Ngược Trong Tiểu Thuyết, Truyện Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Tiểu Thuyết của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!

Bài Viết Liên Quan:

90+ STT, Quotes & Câu Nói Hay Trong Đam Mỹ Tiểu Thuyết, Ngôn Tình

80+ Quotes Hay Tiếng Việt Tâm Trạng, Ngôn Tình Buồn & Nhập Tâm

STT, Quotes & Trích Dẫn Trong Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Lâm Địch Nhi

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn

50+ STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Năm Tháng Vội Vã – Cửu Dạ Hồi

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Tiểu Thuyết Ngôn Tình Của Đồng Hoa

STT, Quotes & Trích Dẫn Ngôn Tình Hẹn Đẹp Như Mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn

STT, Quotes & Trích Dẫn Tiểu Thuyết Ngôn Tình, Lãng Mạn – Cố Mạn

Trích Dẫn Hay Nhất Từ ​​Eminem

Marshall Bruce Mathers III, được biết đến với nghệ danh Eminem, là một rapper, nhạc sĩ, nhà sản xuất thu âm, giám đốc điều hành và diễn viên người Mỹ. Anh ấy là một trong những nghệ sĩ thành công nhất của thế kỷ 21. Sau album đầu tay Infinite (1996) và vở kịch mở rộng Slim Shady EP (1997), Eminem ký hợp đồng với Dr. Dre’s Aftermath Entertainment và sau đó đạt được sự nổi tiếng chính vào năm 1999 với The Slim Shady LP. Anh phát hành Relapse vào năm 2009 và Recovery vào năm sau, cả hai đều giành được giải Grammy cho Album Rap xuất sắc nhất. Trong những năm tiếp theo, anh phát hành các album số một Hoa Kỳ The Marshall Mathers LP 2, Revival, Kamikaze và Music to Be Mur Powder By. Eminem đóng vai chính trong bộ phim truyền hình 8 Mile (2002) với vai diễn phiên bản hư cấu của chính anh, đã giành được Giải Oscar cho Bài hát gốc hay nhất cho “Lose Yourself”, khiến anh trở thành nghệ sĩ hip hop đầu tiên giành được giải thưởng.

Với hơn 150 triệu bản thu âm được chứng nhận được bán tại Mỹ, Eminem nằm trong số những nghệ sĩ âm nhạc bán chạy nhất mọi thời đại. Anh là nghệ sĩ âm nhạc bán chạy nhất Hoa Kỳ những năm 2000. Năm 2009, Billboard vinh danh anh là “Nghệ sĩ của thập kỷ”. Marshall Mathers LP, The Eminem Show, “Lose Yourself”, “Love the Way You Lie” và “Not A Fear” đều đã được chứng nhận Kim cương bởi Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (RIAA). Eminem đã giành được nhiều giải thưởng, bao gồm 15 Giải Grammy, 17 Giải Âm nhạc Mỹ, 200 Giải Âm nhạc Billboard, Giải Viện Hàn lâm và Giải Biểu tượng Âm nhạc Toàn cầu MTV Châu Âu. Anh ấy đã có 100 album quán quân trên Billboard XNUMX, tất cả đều liên tiếp đứng đầu bảng xếp hạng, khiến anh ấy trở thành nghệ sĩ duy nhất đạt được điều này và XNUMX đĩa đơn quán quân trên Billboard Hot XNUMX.