Xin chào các bạn đã đến với Wiki Kiến Thức trong bài viết ngày hôm nay. Và trong bài viết này Wiki Kiến Thức xin được chia sẻ với các bạn tất tần tật các câu Ca Dao – Tục Ngữ của Việt Nam đầy đủ nhất.
Trước hết là Ca dao, là những câu thơ ca dân gian Việt Nam. Được truyền miệng dưới dạng những câu hát không thể một điệu nhất định. Và thông thường được phổ biến theo thể thơ lục bát cho dễ nhớ và dễ thuộc.
Và đặc biệt hơn đó chính là ca dao đã để lại dấu vết rõ rệt nhất trong ngôn ngữ văn học. Trong đó phần lớn nội dung ca dao thể hiện tình yêu nam nữ. Ngoài ra còn có các nội dung khác như: quan hệ gia đình, các mối quan hệ phức tạp trong xã hội. Và tóm lại ca dao được hiểu ý nghĩa ngắn gọn là những câu thơ dân gian được truyền miệng từ ông cha ta để lại.
Với ý nghĩa ngắn gọn dễ hiểu, dễ nhớ, có nhịp điệu, có hình ảnh thường gieo vần lưng. Và đây cũng là một thể loại văn học dân gian Việt Nam. Tục ngữ được hình thành từ cuộc sống thực tiễn của con người. Trong đó gữa hình thức và nội dung, tục ngữ có một sự gắn bó chặt chẽ. Thông thường trong một câu tục ngữ có 2 nghĩa: nghĩa đen và nghĩa bóng.
Khác với ca dao, tục ngữ thường có vần, gồm 2 loại chính là: vần liền và vần cách.
Danh sách các câu Ca dao – Tục ngữ Việt Nam
Và sau khi đã hiểu được ý nghĩa của Ca dao – Tục ngữ. Thì ngay sau đây Wiki Kiến Thức xin được tổng hợp lại danh sách các câu cao dao, tục ngữ của nhân dân Việt Nam chúng ta. Với danh sách này, các bạn có thể tra cứu tất cả các câu ca dao – tục ngữ của Việt Nam đầy đủ ngay sau đây.
Ăn cỗ đi trước,lội nước đi sau
Ăn kĩ no lâu,cày sâu tốt lúa.
Ăn cây nào, rào cây đó.
Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
Ăn cháo,đá bát.
Ăn chưa no,lo chưa tới.
Ăn cơm mới,trò chuyện cũ
Anh em như thể tay chân
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn trông nồi, ngồi trông hướng
Ăn không ngồi rồi
Bán anh em xa, mua láng giềng gần.
Bênh lý không bênh thân
Bốn bể mười nhà.
Bán quạt mùa đông, mua bông mùa hè.
Ba mặt một lời.
Bắt cá hai tay.
Bắt người có tóc, ai bắt kẻ trọc đầu.
Bé không vịn,lớn cả gãy cành.
Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
Bỏ thì thương, vương thì tội.
Bóc ngắn cắn dài.
Bạn bè là nghĩa tương tri.
sao cho sau trước một bề mới yên.
Chuột sa chĩnh gạo.
Chung lưng đấu sức
Chân yếu tay mềm
Chớ dung kẻ gian, chớ oan người ngay
Con hơn cha là nhà có phúc
Con không nghe mẹ nghe cha, mắm không ưa muối thì ắt là đổ đi
Con có cha như nhà có nóc
Cày sâu cuốc bẫm
Còn nước, còn tát
Của ăn của để
Cãi thầy núi đè
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Đèn nhà ai nhà nấy rạng.
Đi với phật thì mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy.
Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ.
Đổi trắng thay đen.
Đúng mũi chịu sào.đa đa ích thiện
Đã nghèo còn mắc cái eo
Gieo gió gặt bão
Góp gió thành bão
Giấy rách phải giữ lấy lề.
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Giận quá mất khôn.
Gừng càng già càng cay.
Ghét của nào trời trao của nấy.
Gậy ông đập lưng ông.
Gạo chợ,nước sông,củi đồng,nồi đất.
Giấu đầu hở đuôi.
Gừng cay muối mặn
Gió bấc hiu hiu, sếu kêu thì rét.
Khôn đâu tới trẻ, khỏe đâu tới già.
Khôn không qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.
Khôn nhà dại chợ.
Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm.
Không làm sao nên.
Kính lão đắc thọ.
Kính trên nhường dưới.
Không có lửa làm sao có khói.
Kiến tha lâu cũng đầy tổ.
Lá rụng về cội
Lá lành đùm lá rách
Liệu cơm gắp mắm.
Lùi một bước tiến ngàn dặm
Lửa thử vàng, gian nan thử sức
Lời nói chẳng mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Lời nói là đọi máu, lời nói là gói vàng
Lòng tham vô đáy
Oán không giải được oán
Oan có đầu, nợ có chủ
Oan oan tương báo , dỉ hận miên miên
Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác
Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.
Ở chọn nơi, chơi chọn bạn
Phòng bệnh hơn chữa bệnh.
Phúc bất trùng lai, hoạ vô đơn chí.
Phú quý sinh lễ nghĩa , bần cùng sinh đạo tặc
Rau nào sâu nấy.
Ruộng bề bề chẳng bằng nghề trong tay.
Rừng nào cọp nấy
Rừng vàng biển bạc
Sinh nghề tử nghiệp
Sinh lão bệnh tử
Sông có khúc, người có lúc
Sóng Trường Giang, sóng sau đập sóng trước
Sai một li đi một dặm
Sông sâu sóng cả chớ ngã tay chèo
Sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đó
Sáng ướt áo, trưa ráo đầu
Xa mặt cách lòng.
Xa nhà cách trường.
Xanh vỏ đỏ lòng.
Yêu nhau yêu cả đường đi ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng
Yêu nên tốt, ghét nên xấu
Yêu nhau cau sáu bổ ba, ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười
Yêu nhau lắm, cắn nhau đau
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần. Để cho con sáo sổ lồng bay ra. Chín trăng em đợi, mười thu em chờ. Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao. Nhớ sông Vị Thủy, nhớ người còn trinh Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu. Mặc lụa chợ Hạ, uống chè hương sen. Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm. Ta cho mồi lửa hết cơn anh hùng. Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy. Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê, Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu Khê, Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào. Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.Càng cao danh vọng càng đầy gian nan.
Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì. Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân. Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về. Thi đua yêu nước quyết không lơ là. Cơm nắm lá cọ là người sông Thao. Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba. Mắt anh anh liếc,mắt nàng nàng đưa. Nhớ xem phong cảnh nóc nhà Đông Dương Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn. Nói yêu là ghét, nói buồn là vui. Đàn bà đi biển mồ côi một mình. Ai hay ngủ ngày còn có nửa gang. Mà chỉ khó vì lòng người ngại núi e sông. Trách người đã vậy, trách mình sao đây ! Những mong chim nhạn mai trao chỉ hồng. Trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ. Buồn trông con nhện giăng tơ Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai ? Buồn trông chênh chếch sao Mai. Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ? Như con bò gầy gặp bãi cỏ hoang. Như chuông mới đúc, như chùa mới xây. Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu. Nước chảy mặc nước, ta dìu lấy nhau. Cách bờ ở giữa làm sao cho liền? Đồng sấp, đồng ngửa, đồng nghiêng, đồng nằm. Khi xa ngàn dặm, khi gần bên đôi. Đang say ngây ngất, ai dèm chớ xa. Trông cho mau sáng ra đường gặp em. Thấy em nho nhỏ, muốn bồng mà ru. Người thương có nghĩa trăm năm cũng về. Tiếc công gắn bó nhỡ lời giao đoan. Anh đi qua cửa em nằm không yên. Mê anh chẳng phải mê tiền, Thấy anh lịch sự có duyên dịu dàng. Thấy anh em những mơ màng, Tưởng rằng đây đấy phượng hoàng kết đôi. Thấy anh chưa kịp ngỏ lời, Ai ngờ anh đã vội dời gót loan. Thiếp tôi mê mẩn canh tàn, Chiêm bao như thấy anh chàng ngồi bên. Tỉnh ra lẳng lặng yên nhiên, Tương tư bệnh phát liên miên cả ngày. Nghĩ rằng duyên nợ từ đây, Xin chàng hãy lại chơi đây chút nào. Cho thiếp tỏ thiệt thấp cao! Đợi chờ anh ở với ai chưa chồng. Anh không chào, em không hỏi, vì chưng đông người. Như sông nhớ nước, như nhành dâu nhớ tằm. Xin đừng kén chọn lọc lừa nơi nao. Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu! Của nhiều đất rộng gái xinh trai tài. Mà đo miệng cá, uốn câu cho vừa. Bắt chim đầu cánh, bắt người trong trăng. Tua rua mấy chiếc, trăng tròn mấy đêm. Đem gầu tát biển, ghẹo người trong trăng. Tát sông Bồ Đề, trăng tròn mấy đêm. Đói cơm rách áo thì ra Đông Thành. Non xanh nước biếc như tranh họa đồ. Ai vô xứ Nghệ thì vô! Trăm bảy mươi thác, trăm ba mươi ghềnh.