Ai lên làng Quỷnh hái chèHái dăm ba lá xuống khe ta ngồi! Hà Nội: Muốn ăn cơm trắng cá mèThì lên làng Quỷnh hái chè với anhMuốn ăn cơm trắng cá rôThì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!
Đường vô xứ Nghệ quanh quanhAi về Hà Nội ngược nước Hồng Hà
Đường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng
Bườm giong ba ngọn vui đà nên vuiĐường về xứ Lạng mù xa…Có về Hà Nội với ta thì vềĐường thủy thì tiện thuyền bèĐường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang
Ai đi trẩy hội chùa HươngLàm ơn gặp khách thập phương hỏi giùmMớ rau sắng, quả mơ nonMơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
Ngày xuân cái én xôn xaoCon công cái bán ra vào chùa HươngChim đón lối, vượn đưa đườngNam mô đức Phật bốn phương chùa này.
Ra đi anh nhớ Nghệ AnNhớ Thanh Chương ngon nhútNhớ Nam Đàn thơm tương…
“Tiếng đồn cá mát sông GăngDẻo thơm ba lá, ngon măng chợ Cồn.”
Hà Tĩnh:
Ai về Nhượng Bạn thì vềGạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
” Yến sào Vinh SơnMẹ bồng con ra ngồi ái TửCửu khổng cửa rònNam sâm Bố TrạchCua gạch Quảng KhêGái trông chồng đứng núi Vọng PhuBao giờ nguyệt xế, trăng luNghe con chim kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng. Sò nghêu quán HànRượu dâu Thuận Lý…”
Quảng Trị:
Đi mô cũng nhớ quê mìnhNhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
“Quít giấy Hương CầnCam đường Mỹ LợiVải trắng Cung ViênNhãn lồng phụng tiêuĐào tiên Thế miếuThanh trà Nguyệt biếudâu da làng TruồiHạt sen Hồ Trịnh…”
Quảng Nam:
Nem chả Hòa VangBánh tổ Hội AnKhoai lang Trà KiệuRượu thơm Tam kỳ…
Cô gái làng SonKhông bằng tô don Vạn Tường.
Quảng Ngãi:
Ai về Quảng Ngãi quê taMía ngon, đường ngọt, trắng ngà dễ ănMạch nha, đường phổi, đường phènKẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền
“Mứt gừng Đức PhổBánh nổ Nghĩa HànhĐậu xanh Sơn Tịnh”.
Mạch nha Thi PhổBánh nổ Thu XàMuốn ăn chà làLên núi Định Cương
Bình Định:
“Gỏi chính Châu TrúcBánh tráng Tam quanNón lá Gò GăngNem chua chợ Huyện”
Công đâu công uổng công thừaCông đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
Muốn ăn bánh ít lá gaiLấy chồng Bình Định sợ dài đường đi…
Quảng Nam nổi tiếng bòn bonChả viên Bình Định vừa ngon vừa lànhChín mùi da vẫn còn xanhMùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn…
Bình Định có núi Vọng PhuCó đầm Thị Nại, có cù lao XanhEm về Bình Định cùng anhĐược ăn bí đỏ nấu canh nước dừa
“Xoài đá trắngYến xào Hòn Nội Phú Yên:
Sắn Phương lụa”
Vịt lộn Ninh HòaTôm hùm Đinh BaNai khô Diên KhánhCá tràu Võ cạnhSò huyết Thủy Triều…
Phan Rí, Phan Thiết (Bình Thuận) :Cô kia bới tóc cánh tiênGhe bầu đi cưới một thiên cá mòiChẳng tin giở thử ra coiRau răm ở dưới cá mòi ở trên
Miền Nam
Sài Gòn:
Trầu Bà Điểm xẻ ra nửa láThuốc Gò Vấp hút đã một hơiBuồn tình gá nghĩa mà chơiHay là anh quyết ở đời với em?
Chị Hươu đi chợ Đồng NaiBước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt bò
Đất Sài Gòn nam thanh nữ túCột cờ Thủ Ngữ thật là caoVì thương anh em vàng võ má đàoEm tìm khắp chốn nhưng nào thấy anh.
Tiếng đồn chợ xổm nhiều khoaiĐất đỏ nhiều bắp, La Hai nhiều đường.
Khánh Hòa:
Đường Sài Gòn cong cong quẹo quẹo Gái Sài Gòn khó ghẹo lắm anh ơi
Đèn Sài Gòn (Cầu Tàu) ngọn xanh ngọn đỏ Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu Anh về học lấy chữ nhu Chín trăng em cũng đợi, mười thu em cũng chờ.
Đi đâu mà chẳng biết ta Ta ở Thủ Đức vốn nhà làm nem.
Nhà Bè nước chảy chia hai Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về
Biên Hòa có bưởi Thanh Trà Thủ Đức nem nướng, Điện Bà Tây Ninh.
Chợ Sài Gòn cẩn đá Chợ Rạch Giá cẩn xi măng Giã em xứ sở vuông tròn Anh về xứ sở không còn ra vô.
Trúc mọc bờ ao kêu bằng trúc thủy Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa. Viết thư thăm hết mọi nhà Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em
Chợ Sài Gòn đèn xanh đèn đỏ Anh coi không tỏ anh ngỡ đèn tàu Lấy anh em đâu kể sang giàu Rau dưa mắm muối có nơi nào hơn em.
Anh ngồi quạt quán Bến Thành Nghe em có chốn anh đành quăng om! Anh ngồi quạt quán Bà Hom Hành khách chẳng có, đá om quăng lò.
Bình Dương:
Ăn bưởi thì hãy đến đâyVào mùa bưởi chín, vàng cây trĩu cànhNgọt hơn quít mật, cam sànhBiên Hòa có bưởi trứ danh tiếng đồn
Biên Hòa bưởi chẳng đắng theĂn vào ngọt lịm như chè đậu xanh.
Chim bay về núi Biên HòaChồng đây vợ đó ai mà muốn xa
Ai ơi về Đại Phố ChâuThăm núi Châu Thới, thăm cầu Đồng Nai.
Đồng Nai gạo trắng nước trongAi đi đến đó thời không muốn về
Đồng Nai nước ngọt gió hiềnBiên Hùng muôn thuở tiếng truyền an vui
Ai qua Phú Hội, Phước Thiền (Thành)Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành
Hết gạo thì có Đồng NaiHết củi thì có Tân Sài chở vô
Sông Đồng Nai nước trong lại mátĐường Hiệp Hòa lắm cát dễ điGái Hiệp Hòa xinh như hoa thiên lýTrai Hiệp Hòa chí khí hiên ngang.
Long An:
Gái Tầm Vu đồng xu ba đứaCon trai Thủ Thừa cưỡi ngựa xuống mua
Đèn nào cao bằng đèn Ba GácGái nào bạc bằng gái chợ GiồngAnh thương em từ thuở mẹ bồngBây giờ em khôn lớn, em lấy chồng bỏ anh(Bến Lức – Long An)
Anh muốn về Long An, Vàm CỏMấy lời em to nhỏ, anh bỏ sao đànhChừng nào chiếc xáng nọ bung vànhNúi kia hết đá, anh mới đành xa em.
Bến Tre:
Bến tre dừa ngọt sông dàiNơi chợ Mõ Cày có kẹo nổi danhKẹo Mõ Cày vừa thơm vừa béoGái Mõ Cày vừa khéo vừa ngoanAnh đây muốn hỏi thiệt nàngLà trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
Bến Tre biển rộng sông dàiAo trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
Muối khô ở Gảnh mặn nồngGiồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng
Bến Tre trai lịch, gái thanhNói năng duyên dáng ai nhìn cũng ưa.
Tiền Giang:
Gò Công giáp biển nổi tiếng mắm tôm chàMắm tôm chua ai ai cũng chắc lưỡi hít hàSài Gòn, chợ Mỹ ai mà không hay.
Sông vàm Cỏ nước trong thấy đáyDòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàngAi về Mỹ Thuận, Tiền GiangCó thương nhớ gã đánh đàn năm xưa?
Phượng hoàng đậu nhánh vông nemPhải dè năm ngoái cưới em cho rồiNgã tư chợ Gạo nước hồiTui chồng mình vợ còn chờ đợi ai.
Đồng Tháp:Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánhNước Tháp Mười lóng lánh cá tôm
Muốn ăn bông súng mắm khoThì vô Đồng Tháp ăn no đã thèm
Tháp Mười nước mặn đồng chuaNửa mùa nắng cháy, nửa mùa nước dâng.
Tháp Mười sinh nghiệp phèn chuaHổ mây, cá sấu thi đua vẫy vùng
Ai ơi về miệt Tháp MườiCá tôm sẳn bắt, lúa trời sẳn ăn.
Đèn nào sáng bằng đèn Sa ĐécGái nào đẹp bằng gái Nha MânAnh thả ghe câu lên xuống mấy lầnThương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run.
Hoa Sa ĐécNem Lai Vung vừa chua vừa ngọtQuít Lai Vung võ đỏ ruột hồng
Cần Thơ gạo trắng nước trong Cần Thơ:
Bến Ninh Kiều
Ai đi đến đó thời không muốn về
Đất Cần Thơ nam thanh nữ túĐất Rạch Giá vượn hú chim kêuQuản chi nắng sớm mưa chiềuLên voi xuống vịnh cũng trèo thăm em.
Cần Thơ là tỉnh, Cao Lãnh là quêAnh đi lục tỉnh bốn bềMãi lo buôn bán không về thăm em.
Bạc Liêu:Sông nước Bạc Liêu Lục tỉnh có hạt Ba XuyênBạc Liêu chữ đặt, bình yên dân ràyMâu Thìn vốn thiệt năm nayMột ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang.Phong Thạnh vốn thiệt tên làngGiá Rai là quận, chợ làng kêu chung.Anh em Mười Chức công khùngBị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan…
Bạc Liêu nước chảy lờ đờDưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.
Kiên Giang:
Vịt nằm bờ mía rỉa lôngCám cảnh thương chồng đi thú Hà Tiên
Trai nào khôn bằng trai Long MỹGái nào mũ mỹ bằng gái Hà Tiên.
U Minh, Rạch Giá thị hóa Sơn TrườngDưới sông sấu lội, trên rừng cọp đua.
Cà Mau:
Rau đắng nấu với cá trêAi đến đất Mũi thì “mê” không về!
Cà Mau khỉ khọt trên bưngDưới sông sấu lội, trên rừng cọp um.
Cà Mau hãy đến mà coiMuỗi kêu như sáo thổiĐĩa lội lềnh như bánh canh.Rừng U Minh là nơi trú ngụ của nhiều loài thú rừng, chim muông.Rừng quốc gia U Minh Hạ
Mỗi địa danh, mỗi vùng miền có một kho tàng ca dao dân ca nói riêng, nói lên vẽ đẹp về thiên nhiên, về con người, về món ăn đặc sản. Nhưng tất cả đều mang một nét chung đó là thể hiện tình cảm, những suy nghĩ của con người Việt Nam về những vùng đất trù phú của quê hương ta.
Mỗi câu ca dao, tục ngữ, những bài thơ đều phảng phất những nét đẹp về con người, về sự trù phú mà thiên nhiên đã ban tặng cho những vùng đất nơi đây. Nơi mà con người hiền hòa, thân thiện và hiếu khách, quanh năm cần mẫn với ruộng đồng, chịu thương chịu khó. Nơi mà những vùng đất với những con người anh dũng, bất khuất chống giặc ngoại xâm, sẵn sàng ngã xuống để mang lại độc lập tự do, ấm no cho đất nước. Nơi có những tài nguyên màu mỡ, phong phú mà thiên nhiên, tạo hóa đã ưu ái ban tặng cho con người Việt Nam chúng ta.