NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG ĐAM MỸ (2)
– Có những thứ tình yêu, chỉ cần đi một bước ngắn là tới được bên cạnh người mình yêu. Cũng có những thứ tình yêu, phải đi cả ngàn bước mà điểm đến hãy còn rất xa xôi.
DATE WITH DEATH
– Ngày ngày đêm đêm đối diện với người mình yêu, lại biết rõ chính mình vĩnh viễn không bước được vào tâm người đó, đây mới là kỳ hình đáng sợ nhất trên thế gian này.
ĐỐI DIỆN TƯƠNG TƯ
– Thế gian này, có nhiều lắm những kẻ yêu nhau rốt cuộc mỗi người một ngả, cũng nhiều lắm những người yêu đến minh tâm khắc cốt, lại chẳng thể nắm tay tới lúc bạc đầu.
KỲ DỊ NHẤT SINH
– Trời đất bao la, nơi nào cũng là của hắn, nhưng nơi nào cũng không phải chốn hắn dung thân.
Nếu có thái tử ở đây thì tốt rồi…
Hắn làm đế ba mươi năm nay có lẽ, trong thiên hạ thứ tốt nhất hắn đều từng có được, không ai có thể sánh vai cùng hắn.
Chỉ tiếc, điều hắn thật lòng muốn có, lại làm thế nào cũng lưu không lâu.
– Trời đất bao la, hắn hiện giờ duy nhất muốn lưu lại cũng chỉ có Sở Liệt
– Chờ đợi là một sát thủ dài dòng, từng chút từng chút một tước đi máu thịt trong lòng hắn.
– Mất đi là một quá trình dài dòng, hỗn loạn trong ký ức.
Mất đi trong nháy mắt không đáng sợ, đáng sợ chính là trong năm tháng dài dòng tương lai vẫn không thể quên
Cho nên, năm tháng dễ tan, thỉnh ngươi trân trọng.
THÁI THƯỢNG HOÀNG
– Biết rõ hai người yêu nhau nhưng không cách nào bên nhau, thật sự rất thống khổ. Trong cuộc sống cũng không phải chỉ có tình yêu, trên trái đất cũng không phải chỉ có Văn Bân và Từ Phong.
– Ai sẽ yêu đối tượng tình một đêm chứ ?
Đứa ngốc nào sẽ đây ?
Cho dù đã yêu, thì có tên ngốc nào bằng lòng vứt bỏ kiêu ngạo, mở miệng trước đây ?
– Có lẽ bởi hồi ức khắc quá sâu, mỗi một ngày bên nhau đều nhớ rõ, cho nên mới cảm thấy quãng thời gian đó xảy ra quá nhiều chuyện, cảm thấy quãng thời gian đó rất dài, dài đến mức khiến cả đời không quên được.
CHO TÔI MỘT BÁT CHÁO
– ” Không cần biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, em vẫn sẽ nhớ đến một chúng ta của bây giờ”
Bởi vì thứ tình cảm này đã khắc trong xương tủy, bởi vì trái tim này vốn cô độc nhờ có anh mà có thể đập lại.
– Có lẽ cha mẹ nói đúng, tình yêu chúng tôi tựa như con gió, xinh đẹp nhưng yếu ớt.
– Nếu Kính Văn bị đuổi khỏi nhà, tôi sẽ nuôi anh ấy đến khi tốt nghiệp. Nếu Kính Văn không còn người nhà, tôi sẽ là người nhà của anh ấy.
– Ái tình nồng đậm khi hôn môi chỉ kéo dài vài giây.
Khoái cảm dâng trào khi làm tình chỉ kéo dài vài phút.
Còn sự tin tưởng trong cái nắm tay, lại theo ta đến hết cuộc đời.
– Đã từng có một người như vậy, người ấy đã từng là cả thế giới của tôi.
Nhưng đó chỉ là hồi ức.
VI VI ĐÍCH VI TIẾU
– Tình yêu của chúng ta nhẹ nhàng tựa không khí
Vậy mà anh vẫn không thể nào chịu đựng được
Yêu thương của chúng ta tựa không khí
Càng muốn thoát ra lại càng trầm mê
Va va chạm chạm, có đúng hay không vào cái lần gặp nhau lơ đãng ấy, tình cảm đã bắt đầu bén rễ nảy mầm
Đường mòn rợp bóng, bình thản mà thổ lộ tâm tình, có đúng hay không chỉ cần một cái ngoéo tay là có thể nhất ngôn vi định
Tuyết bay ngày ấy, ta gặp lại, có thể hay không đã muốn vứt bỏ tất cả, chỉ cần tham luyến khoảnh khắc ấm áp đó mà thôi.
– Thích cậu, chỉ là chuyện của tôi, dù cho đó là một thứ tội ác, cũng nên để tôi một mình gánh chịu. Trên vai cậu còn rất nhiều áp lực, tôi không đành lòng lôi cậu xuống nước như vậy.
YÊU THƯƠNG TỰA KHÔNG KHÍ
– Rất nhiều người đều quan tâm tôi leo được đến nơi cao hay không cao, tôi lại hy vọng có người quan tâm tôi đi có mệt không.
Người như vậy không cần nhiều lắm, chỉ một là tốt rồi.
– Diệp Kình Huy, vĩnh viễn em cũng sẽ không biết, yêu một người như em thì tốt với em thôi vẫn chưa đủ, người đó còn phải tàn nhẫn với chính bản thân.
– Kỳ thực hắn đã sớm nói qua, nếu loại đi những toan tính cùng dối trá, bọn họ nhất định là đối tác tốt nhất của nhau.
– Thật ra tôi thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là lúc nhận ra thì đã quá muộn. Thế nên tình chưa bắt đầu đã phải kết thúc.
CUỘC BÁO THÙ CÔNG BẰNG
– Hai người trong cuộc đã không để ý, những người khác có tư cách gì ngăn cản.
Y SINH THẾ GIA
– Đối với tôi mà nói, trên thế giới này, anh là điều chân thật duy nhất.
– Nói dối đáng là gì ?
Lừa gạt thì làm sao ?
Thân bại danh liệt thì thế nào ?
Ludwig…Anh mới chính là thượng đế của em
Kinh thánh với em mà nói, bất quá chỉ là một quyển sách thật dày.
MY LORD, MY GOD 2
– Hay là tôi cầu xin em đem tôi trở thành không khí, bởi vì là không khí mặc dù không nhìn thấy nhưng ít ra em muốn sống sót cũng phải có tôi.
– Tiểu Ngôn….em có từng nhận thức được một chuyện, người kia hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt của em, trong tích tắc hắn bắt được em, có một loại cảm giác ‘người này’ chính là hết thảy của em.
NHẬP HÍ
– Cho dù cuối cùng suốt đời không thể chiếm được tình yêu của anh, em cũng không hề hối hận vì anh mà làm hết thảy.
Chỉ là, nếu có kiếp sau, hy vọng hai người sẽ không gặp lại nhau.
Bởi vì….con đường này đã được định trước là không có kết quả, em đã không còn sức lực để đi tiếp nữa rồi.
TRÙNG SINH CHI HUYNH ĐỆ TÌNH THÂM
– Tình yêu giống như trò chơi bóng chuyền, anh ném qua đây, tôi bắt lấy, hai người cùng phối hợp mới có thể duy trì. Một khi một trong hai người đó dừng lại, cuộc chơi này nhất định phải kết thúc.
– Chờ có một ngày, anh vì một người khổ sở đến gần như tan nát, anh sẽ biết, yêu một người là cảm giác gì.
VÔ TẪN CHI THÀNH
– Nếu gặp nhau là khởi đầu bi kịch…
Vậy thì kiếp trước, kết cục đau thương này đã được ấn định
Tình này, nếu có thể hoài niệm….
Thì chỉ có ngươi, chính là số mệnh cả đời không đổi – của ta…
– Chỉ cần y ở bên bồi bạn, ta có thể đi đến cùng trời cuối đất….này thì biển người mênh mông, này là hồng trần mờ mịt, lại có thể cùng y tương ngộ, tương giao tri kỷ, đó chẳng phải duy phận trời ban sao…
– Ái tình, một khi trở nên sâu nặng, khắc cốt ghi tâm, thì trọn vẹn khối tình cảm ấy, không có bất cứ thứ gì xâm hại đến được nữa, cho dù vứt xuống biển sâu, cũng không thể đánh tan, cho dù đá lở, cũng không thể đè bẹp.
– Định mệnh đã quyết, nước mắt của cả cuộc đời Tiếu Khuynh Vũ, chỉ vì một Phương Quân Càn mà rơi.
– Dấu thế gian bách mị thiên hồng, dẫu thiên hạ trăm phương nghìn lối, cũng chỉ duy nhất huynh…là mọi tình cảm của ta.
– Cho dù sinh sinh tử tử, bao phen luân luân hồi hồi, thì tình này vĩnh viễn,…thượng cùng Bích Lạc hạ Hoàng Tuyền.
– Khuynh Vũ…kỳ thực, ta nguyện…tận lực khuynh đảo cả thế gian thiên hạ, để đổi lấy một nụ cười tận lòng của huynh.
– Yêu nhau, không hẳn là chung hưởng những khi vinh quang phồn thịnh, mà là, giữa tuyệt cảnh nương tựa vào nhau, trong lúc hoạn nạn nâng nhau đứng dậy.
– “Trong cõi hồng trần mà thiếu vắng ngươi, Tiếu Khuynh Vũ tịch liêu biết bao nhiêu.”
– Cho dù biết rằng, mối tình này sẽ không được thiên hạ chúc phúc
Cho dù biết rằng, hỉ đường này chỉ có mình ta và ngươi
Cho dù biết rằng, đây là bất luân chi luyến
Nhưng mà, ta yêu ngươi.
– ” Văn Hỏa, ngươi nói thử xem, trên thế gian này cái gì là quý giá nhất ?”
” Mất rồi lại được – được rồi lại mất – Giữa được và mất, mới thấy những gì đang có trước mắt mới chính là trân quý nhất trên đời.”
KHUYNH TẪN THIÊN HẠ – LOẠN THẾ PHỒN HOA
– Xã hội dân chủ cũng được, thế giới có biến thành bình địa cũng không sao, em chỉ hy vọng anh có thể bên cạnh em mơ màng đọc sách mà thôi.
– ” Anh trong lòng của em, còn không bằng một nửa em trong trái tim anh…”
– Có đôi khi, bất hạnh giống như cánh chim sải rộng trên trời cao, dù rằng xa xôi, nhưng vẫn để lại cái bóng vô cùng rõ ràng và chân thật.MÃI MỘT TÌNH YÊU
– Chúng ta chỉ là người bình thường, không có gì vĩ đại, cũng chỉ là đi một con đường ít người qua lại, nhưng sinh mệnh con đường của chúng ta đã không còn như trước, đã quy về một mối.
ĐÔNG TÂY
– Ở sai lầm thời gian gặp gỡ đúng người, là một hồi đau lòng
Ở đúng thời gian gặp gỡ sai lầm người, là một tiếng thở dài tức tưởi
Ở đúng thời gian gặp gỡ đúng người, là cả đời hạnh phúc
Ở sai lầm thời gian gặp gỡ sai lầm người, là một đoạn hoang vắng.
– Buông tha cho một người thật yêu ngươi, cũng không thống khổ
Buông tha cho một người ngươi thật yêu, mới là thống khổ
Yêu say đắm một người không yêu ngươi, lại càng thống khổ.
PHONG THẢ ĐÌNH TRÚ
– “Nếu em muốn có con, sau này em sẽ giúp em làm thụ tinh ống nghiệm. Còn nếu không, em khỏi cần lo lắng, anh đời này không cần con cháu, sẽ đoạn tử tuyệt tôn với em.”
CÂU DẪN NGƯƠI KHÔNG THƯƠNG LƯỢNG
– Giả sử tình yêu là chiến tranh giữa họ, kỳ phùng địch thủ giằng co đánh giá một hồi nhất định sẽ có kẻ thua, vậy có thể làm tù nhân của người kia thì cuộc đời này cũng không còn điều gì hối tiếc.
TÙ BINH
– Em thật sự rất muốn được chân chính yêu một lần…Tình yêu đẹp và rực rỡ như cây anh đào vậy….
SƠ LUYẾN ANH THÌ
– Lục Duy Thành sửng sốt hai giây, ôm lấy vợ của mình, nở nụ cười. Công cũng tốt, thụ cũng tốt, nam cũng tốt, nữ cũng tốt, chỉ cần yêu là được.
– “Hoa, tôi không quan tâm họ nói gì về tôi, trên thế gian này, tôi chỉ quan tâm đến cái nhìn của duy nhất một người là cậu, chỉ riêng mình cậu.”
AI LÀ AI ĐÍCH THƯƠNG
– Người này là của ta, vô luận tình yêu của ta dành cho hắn vẫn còn bị tổn thương, nhưng chỉ có ta mới có thể làm chủ.
– Nếu như không thể có được, thì hủy diệt đi !
– Yêu ta đi, tuy thân thể của ta đã tàn khuyết không toàn vẹn nữa, nhưng ta có thể đem một trái tim hoàn chỉnh cho ngươi.
Ngươi có biết không ? Ta luôn là một kẻ bần cùng, chỉ có duy nhất một trái tim là tài phú.
TÀN TRO
– Nếu nước mắt của tớ có thể đổi lại sự dịu dàng của cậu, khóc mù tớ cũng chấp nhận.
– ” Tớ thích cậu.”
” Ừ, tớ cũng thích cậu.”
Cậu dám nói, thì dám trả lời; Cậu dám trả giá, thì tớ dám đáp lại; Cậu cho tớ mười phần, tớ cho cậu toàn bộ….
– Cậu có bao nhiêu khát vọng với tớ, tớ cũng có từng ấy khát vọng với cậu ! Biết rõ thứ kia bắn vào người nhiều hơn nữa cũng sẽ không trở thành một sinh mệnh mới kéo dài tình yêu của hai người, nhưng cậu vẫn muốn thêm nữa, muốn khắp người từ trên xuống dưới đều thấm đẫm hương vị của cậu, đắp lên ấn kí của cậu, trở thành sở hữu của cậu.
YÊU TÔI XIN HÃY NÓI
– Nếu phải cô độc trên thế gian này thì ta nguyện đi cùng ngươi, dù cho có là núi đao biển lửa thì đối với ta vẫn là cõi niết bàn. Ta không tin thần phật, sao vượt khỏi hồng trần ? Thứ duy nhất khiến ta vướng bận, khiến cho ta đau đến tột cùng chỉ có thể là ngươi…
ĐẠP TUYẾT TẦM MAI
– Con người bởi vì quá nặng tình, cho nên mới càng tuyệt tình. Dồn tất thảy tình cảm cho một người, vốn sẽ không có đường lui.
MƯA PARIS
– “Không được nghĩ người khác, ngươi chỉ có thể nghĩ trẫm, từ nay về sau ngươi là của một mình trẫm. Ngươi nghĩ đến ai trẫm sẽ lăng trì kẻ đó.”
NIẾT BÀN CHI KHUYNH PHÚC
– Vĩnh viễn là gì ?
Là khi hắn ôm người này, khoảnh khắc hiện tại chính là vĩnh viễn, chính là có được cả thế giới.
VU SẮC MỸ TÚY
– Có một trần tinh ( ngôi sao bám bụi) nhỏ bé đem lòng yêu một hằng tinh rực rỡ như ngọc.
Nó đương nhiên không sai. Chỉ là, sẽ rất khổ sở.
– Này, chờ đến ngày bạn lâm vào tình cảnh giống tôi, rơi vào chuyện tình ái mà bản thân ngay từ đầu đã biết rõ là vô vọng, nhớ đi tìm tôi, chúng ta cùng hát một bản tình ca buồn. Nhớ đấy, người anh em.
– Cười đi, cười đi, ngửa đầu mà cười to đi.
Chỉ có như vậy, mới có thể mang dòng chất lỏng sắp rơi ra nuốt lại ở trong lòng, thiêu cháy cả cõi lòng.
Đáng thương, có phải không ?
Giây phút một người muốn khóc mà phải cười, là đáng thương nhất trên cả thế gian.
– Cà phê uống một mình thật đắng.
Giường nằm một mình thật trống trải.
Phòng ở một mình thật trống trải.
Cảm giác chỉ có một mình, thật chênh vênh.
– Anh nghĩ…mình đã có đủ chứng cứ xác thực chứng minh chúng ta là hai báu vật quý giá nhất của nhau rồi, em ạ…
– Tuy rằng chúng ta chỉ có thể có được hôn lễ đơn giản mà bí mật như thế này, nhưng tình cảm của anh và em là vô cùng quang minh chính đại.
Cho đến giờ anh vẫn luôn tin tưởng vững chắc điều này.
15P, 7H, 6SM
– Phương Cẩn xuất hiện, quấy rầy cuộc sống đầy nguyên tắc của hắn, phá vỡ kế hoạch nhân sinh của hắn, theo lý thuyết hắn hẳn là nên tức giận, nhưng hắn lại không như thế ; Không chỉ không có, còn gần như sủng nịch mà dung túng, để cho tiểu tử kia ở bên cạnh mình, thậm chí đối với mình muốn làm gì thì làm.
– Khải Hoa, em sao có thể bỏ tôi lại mà đi một mình vậy chứ. Chẳng lẽ tình nùng mật ý giữa hai ta ở trong mắt em chẳng đáng giá tí nào sao ? Ngày xưa nhiệt tình, hôm nay lãnh đạm. Sự lạnh lùng của em khiến lòng tôi giá lạnh tổn thương.
ÁI VÔ CẤM KỊ