Xem Nhiều 3/2023 #️ Review: Our Times – Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi # Top 8 Trend | Boxxyno.com

Xem Nhiều 3/2023 # Review: Our Times – Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi # Top 8 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Review: Our Times – Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Chỉ còn hơn 3 tháng nữa là kỳ thi quan trọng – kỳ thi THPTQG của tôi cũng tới. Thời gian của chúng tôi trôi qua thật nhanh, thời học sinh cũng sắp hết rồi và có lẽ cũng thật đúng thời điểm để tôi xem được bộ phim này.

Hôm nay, duyên phận của tôi là phải xem bộ phim này, tất cả chỉ từ một MV nhạc trên Youtube cộng với một chút chán học. Phim rất hay, thực sự rất hay, tôi giới thiệu nhiệt tình bạn xem bộ phim này, thực sự không tiếc thời gian của bạn đâu. Thật đấy!!

Là MV này đây.

Our times cho tôi như được cảm nhận lại những xúc cảm khi đọc cuốn tiểu thuyết Thời niên thiếu không thể quay lại ấy của Đồng Hoa, có chút ngưỡng mộ, có chút ghen tị, có chút hài hước nhưng cũng có những giây phút cảm động đến rơi nước mắt, thật sự rất thân thuộc.

Không như những bộ phim “ngôn tình” bây giờ, phim theo mô típ có lẽ cũng là cổ điển nhưng lại có một sự đáng yêu không hề nhẹ. Lãng mạn nhưng không có lấy một cảnh hôn, tất cả chỉ là những lời nói, hành động nhưng đã diễn tả được rất nhiều. Tình yêu tuổi học trò có lẽ chỉ nên trong sáng như vậy thôi! Tôi đánh giá cao bộ phim hơn tất cả những bộ phim về đề tài thanh xuân vườn trường khác mà tôi đã từng xem như Hoá ra anh vẫn ở đây, Điều tuyệt vời nhất của chúng ta, bộ phim có Giang Thần và Tiểu Hy mà hiện tại tôi chẳng thể nhớ nổi tên dù mới có mấy tháng trước, và phim này với tôi cũng hay hơn cả phim Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi. Chỉ có hơn hai tiếng thôi mà bộ phim truyền tải được bao nhiêu điều, bao nhiêu cảm xúc. Phim chỉ ra những sự thật rất đáng yêu, những sự thật mà chúng ta chẳng hề biết về tình yêu tuổi học trò và cả những sự thật hài hước như này nữa.

Our times không có nữ chính xinh đẹp ngời ngời nhưng có lẽ đó lại là điểm tôi đánh giá cao ở phim này. Tôi đã từng đọc hay nghe ai đó nói rằng nếu bạn xinh thì người ta có lẽ chỉ thích bề ngoại của bạn, nhưng nếu bạn xấu thì người đó yêu bạn bởi chính con người của bạn. Vậy nên cả hai nam chính Âu Dương Phi Phàm và Từ Thái Vũ thích Lâm Chân Tâm bởi vì cô ấy  tốt bụng, dễ thương, và hết lòng vì bạn bè. Cô ấy đã đứng lên bênh vực Từ Thái Vũ không ít lần, trước mặt thầy giám thị khi Thái Vũ bị phạt chạy quanh trường do bị nghi gian lận, hay bảo vệ cậu ngay trước mặt toàn trường một cách rất thông minh. Mấy ai có thể can đảm như cô ấy, kể cả tôi. Vì vậy tôi thực sự khâm phục và ngưỡng mộ một cô gái có trái tim trong sáng như Lâm Chân Tâm.

Tôi còn thích bộ phim này ở kịch bản nữa. Mạch phim đặc biệt xuất sắc. Nếu những giây phút đầu có phần hơi vô lý thì đến cuối sẽ được giải đáp một cách hết sức thuyết phục, có những chi tiết tỗi đã tưởng rằng chỉ cho vào cho hay thôi nhưng chúng hóa ra lại đều có ý nghĩa riêng cả. Từng chi tiết được đưa vào một cách tình cờ hay cố ý đến cuối cùng đều truyền tải thông điệp mà biên kịch muốn nói đến, những ý nghĩa nhân văn giản đơn nhưng lại thường bị bỏ quên trong cuộc đời này theo những tháng ngày ta lớn lên.

Một bộ phim rất hay về tình bạn, tình yêu trong sáng mà tôi rất thích, thích đến nỗi mà ngồi kỳ công viết ra những dòng này đây, hy vọng bạn sẽ hoặc đã thưởng thức bộ phim tuyệt vời này theo cách tôi đã cảm nhận. ❤ ❤

Đoạn phim tôi thích nhất (spoil). Tất cả thật đẹp, thật trong sáng và đáng ngưỡng mộ.

Phải nói thêm nữa là nhạc phim rất hay, như chạm đến trái tim tôi vậy.

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi – Our Times

Thanh xuân luôn là hồi ức tươi đẹp nhất của cuộc đời mỗi người. Dù rằng mỗi câu chuyện trong những bộ phim thanh xuân đều không hoàn toàn giống câu chuyện của từng người xem, nó vẫn đem lại cảm giác thân thuộc lạ kỳ. Để khi nhớ đến từng tình tiết là có thể cười vui vẻ; hay đặt mình vào nhân vật nữ, trộm nghĩ nếu cuộc đời mình có thêm một soái ca học đường hay trải qua mối tình khắc cốt ghi tâm thì ắt hẳn sẽ đáng nhớ lắm. Movie thời thanh xuân lưu dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng tôi là You are the apple of my eyes, từ 2011 đến giờ chưa từng thấy chán. Và hiện tại là Our Times – Thời đại thiếu nữ của tôi. Dằn vặt, nuối tiếc, day dứt,…đều tập trung đầy đủ trong 120 phút film.

Nổi bật nhất trong dàn nhân vật chính là nam chính Vương Đại Lục vai Từ Thái Vũ. Vương Đại Lục thể hiện nhân vật này rất hoàn hảo và trọn vẹn.

“Rất lâu về sau bạn sẽ hiểu ra, người đầu tiên bạn ném bóng nước không phải là người bạn ghét nhất, mà là trong mắt bạn chỉ có người đó mà thôi.”

“Thì ra thích một người, ta sẽ không có dũng khí nói với cô ấy rằng, tối đó mình ước với sao băng, hi vọng trong ước mơ của cô ấy có tôi…”

Một Từ Thái Vũ đơn phương cô độc như thế. Một Từ Thái Vũ vốn từ đầu đến cuối trong mắt chỉ có Lâm Chân Tâm. Một Từ Thái Vũ hy sinh âm thầm cho người con gái mình thích. Một Từ Thái Vũ khiến người khác ngỡ ngàng và chua xót.

Vì Từ Thái Vũ, tôi đã xem bộ phim hai lần liên tiếp. Chắc hẳn đến đoạn Âu Dương Phi Phàm kể cho Chân Tâm sự thật, mỗi người đều chất chứa cảm xúc khác nhau. Có người như tôi, không kìm nước mắt cho những nụ cười gượng của Từ Thái Vũ. Có người tim như bị cứa đau đớn. Có người lặng lẽ lắc đầu, nuối tiếc thay cho hai người có tình nhưng lại để vuột mất nhau trong cuộc đời….. Sau khi xem hết kết cục, biết được tình cảm giấu kín ấy, tôi đã ngay lập tức xem lại từ đầu. Ở từng phân đoạn giữa Từ Thái Vũ và Lâm Chân Tâm, tôi để ý các chi tiết nhỏ nhất. Và quả thực trong mắt Từ Thái Vũ ngay ban đầu đã có sự khác biệt. Hóa ra tôi giống Lâm Chân Tâm, không hề nhận ra điều đó. Hóa ra tôi cũng đã bỏ lỡ những rung động sâu xa của cậu ấy.

Tim đập thình thịch một cách bất thường…

Bảo vệ cô gái mình thích khỏi bị xe đụng…

Lao xuống hồ bơi cứu cô gái đó, đau đớn khi nghĩ cô ấy sẽ ngạt thở…

Ánh mắt bi thương nhìn cô ấy tiến đến bên người khác…

Cố tình mua móc khóa thần tượng cô ấy nhưng lại nói dối là ngẫu nhiên…

Đau lòng nhưng vẫn dứt khoát đẩy cô ấy đến bên cạnh người cô ấy thích…

Chịu đựng bị đánh để bảo vệ cô gái đó…

Bị thương nặng vẫn cố bảo toàn tấm standee thần tượng của cô gái…

Chấn thương nặng cần phẫu thuật nhưng không cho cô ấy biết…

Đang truyền nước biển ở bệnh viện, nhưng biết cô ấy không ổn liền không nề hà trực tiếp đến nhà cô ấy…

Dù không thích, song vẫn tự nguyện theo đuổi một người khác, để cô gái mình thích có thể chiếm được trái tim người cô ấy muốn…

Nằm viện vẫn làm bài đầy đủ vì lời hứa khi xưa với cô gái…

Luôn dõi theo cô ấy từ phía xa…

Hiểu và yêu người con gái đó sâu nặng…

Từ một lá thư nguyền rủa của Lâm Chân Tâm ngốc nghếch tốt bụng, định mệnh đã buộc họ với nhau thật chặt. Còn nhớ nụ cười của Từ Thái Vũ lúc đọc bức thư. Cậu không để ý ô tô đang lao tới không phải vì shock quá, mà vì thấy người viết dễ thương quá. Điểm tôi thích nhất ở Từ Thái Vũ là cậu tìm hiểu Lâm Chân Tâm một cách rất nghiêm túc với mục đích là kết bạn. Tuy Lâm Chân Tâm lúc đó ngoại hình không bắt mắt, tóc tai bù xù, cặp kính cận to bự, tay chân lóng ngóng, cậu vẫn dành tình chân thành cảm cho cô ấy. 

“Cám ơn cậu đã xuất hiện trong tuổi thanh xuân của mình.”

Từ Thái Vũ thực ra tính cách cực kỳ tốt. Thân thiết với bạn bè, học hành giỏi (chỉ là do không muốn học nên mới bết bát thế), có thể nhìn ra được vẻ đẹp nội tâm của Lâm Chân Tâm, đặt người khác lên trước bản thân mình…Trên đời này liệu có mấy ai được như Từ Thái Vũ chứ?

“Thì ra khi nhìn cô ấy tiến đến với người cô ấy thích, tôi mới nhận ra mình đối xử với cô ấy không tốt, là để cô ấy chú ý đến mình.”

Tôi không trách Lâm Chân Tâm. Ban đầu đúng là cô ấy thích Âu Dương Phi Phàm. Vì vậy, khi thân thiết với Từ Thái Vũ hơn, cô không thể phân biệt được là bạn, hay là thứ tình cảm lớn lao nào khác. Và cũng bởi vì Từ Thái Vũ giấu cảm xúc quá kỹ, che đậy bằng đủ cách, nên Lâm Chân Tâm không thể nói ra được. Cô ấy vốn tưởng Từ Thái Vũ vẫn thích Mẫn Mẫn.

Thì ra họ cũng từng gần tình yêu đến vậy, nhưng lại không biết cách tự nắm bắt thời điểm hai trái tim cùng đập một nhịp…. 

Nhiều lần tôi còn suýt tưởng họ sẽ nhận ra chân tình trong mắt nhau. Nhưng hoàn toàn không phải. Họ không nghĩ đến, cũng không dám nghĩ đến…

Có một phân đoạn thể hiện cảm xúc của Lâm Chân Tâm khá tốt. Đó là hôm sinh nhật Lâm Chân Tâm, dưới trời mưa, cô thấy Mẫn Mẫn chờ Thái Vũ, cô hiểu rằng họ đã thực sự đến bên nhau. Cô khóc. Song cô không thể để Từ Thái Vũ nhận ra. Cô chạy nhanh dưới mưa, chỉ mong trốn vào một góc mà ôm vết thương rỉ máu. Cô ngã quỵ. Từ Thái Vũ định chạy đến đỡ, rồi bị cô ngăn lại. Tôi nghĩ trong cơn mưa lớn đó, Từ Thái Vũ có lẽ đã không nhận ra Lâm Chân Tâm đau khổ đến mức nào. Nước mắt hòa lẫn vào màn mưa, mặn chát, đắng ngắt. Cơ mà nếu cậu có hiểu, thì cũng chẳng thay đổi được gì, vì lúc đó cậu chuẩn bị sang Mỹ rồi.

Tuy nhiên, cùng sự biến mất của Từ Thái Vũ sau đó, Lâm Chân Tâm đã không còn giận cậu nữa. Nhất là khi Âu Dương Phi Phàm kể lại tất cả, và Lâm Chân Tâm mở đoạn băng Từ Thái Vũ tặng cô lúc trước. Quả thực, sự đau lòng của Lâm Chân Tâm không thể so được với những bi thương Từ Thái Vũ từng chịu đựng.

Thật may có cái kết HE cho tương lai vì tôi thực sự không chịu đựng thêm được một sự giày vò nuối tiếc như trong You are the apple of my eyes. Cả chục năm sau, khi mọi người đều có sự nghiệp riêng, Từ Thái Vũ và Lâm Chân Tâm gặp lại. Từ Thái Vũ vẫn nhớ đến những lời hứa ngày trước, và đem từng lời hứa một biến thành hiện thực.

Tôi thì mong tiếp tục nhìn thấy Vương Đại Lục thể hiện nhân vật này. Nhưng có lẽ đóng vai trưởng thành sẽ không được hợp lắm. Ngôn Thừa Húc thay thế cũng ổn, chỉ là nhìn chưa được quen. Vương Đại Lục thì hoàn toàn hợp vai lúc thiếu niên. Không phải kiểu người mỹ nam da trắng môi hồng phổ biến như bây giờ, Vương Đại Lục có nét đẹp rất cuốn hút, đặc biệt nụ cười sáng, có thể khiến người khác vui vẻ theo. Cảm giác như là vai Từ Thái Vũ được viết riêng cho Vương Đại Lục vậy. Từng ánh mắt, cử chỉ, lời nói đều rất thật, không chút giả dối. Còn Trần Kiều Ân thì khác biệt khá lớn so với một Lâm Chân Tâm trưởng thành, cũng tại nhìn mặt thời thiếu niên và mặt lúc trưởng thành chẳng có mấy điểm tương đồng, khí chất hơi khác nữa. Tuy nhiên, vì tôi thích cả Ngôn Thừa Húc và Trần Kiều Ân nên vẫn chấp nhận được điểm này.

Nhiều người so sánh bộ phim này với You are the apple of my eyes. Riêng tôi thì thấy chẳng có gì phải so sánh cả. Mỗi bộ phim là một tác phẩm xuất sắc, một bức tranh thanh xuân rung động lòng người. Điểm giống nhau họa chăng là xuất xứ Đài Loan và là thể loại thanh xuân thôi. Tính cách nhân vật khác nhau, cách phát triển và kết thúc khác. Hai bộ phim đều mang lại xúc cảm sâu lắng và ấn tượng tốt đẹp trong lòng người xem. Thế là được rồi…

“Thì ra anh là hạnh phúc mà em muốn giữ lại nhất đó. Thì ra chúng mình và tình yêu đã từng gần nhau đến vậy. Người vì em mà quyết định chống lại cả thế giới đó, người cùng em tắm mưa đó, đều là anh!”

P/S: Tôi đến với bộ phim này rất tình cờ. Đầu tiên là nghe qua trên một trang báo mạng nào đó, mơ hồ có khái niệm trong đầu. Rồi sau đó tôi bị cuốn hút bởi nam chính Vương Đại Lục trong Happy Camp. Tiếp theo đó tôi ám ảnh bài nhạc phim vô cùng xuất sắc, 小幸運/A Little Happiness của Hebe nhóm SHE. Không thể kìm lòng được mà mò bản vietsub khắp nơi. Chưa thấy có ai sub thì xem bản gốc có engsub, dù rằng engsub không thể thể hiện hết tình cảm trong lời thoại như vietsub được. Xem xong phim là chạy đi viết review ngay lập tức.

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Like

Loading…

9 Lý Do Khiến Bạn Không Thể Không Xem ‘Thời Đại Thiếu Nữ’

Kịch bản với motif không lạ nhưng ấn tượng

Lâm Chân Tâm (do nữ diễn viên Tống Vân Hoa đóng) là một cô gái vụng về, hậu đậu và suốt ngày mơ mộng đến thần tượng trong mơ Lưu Đức Hoa và thần tượng đời thường – chàng nam sinh điển trai, học giỏi lại biết chơi bóng rổ Âu Dương Phi Phàm, dù anh chàng này dành tình cảm của mình cho một cô gái xinh đẹp khác. Nhưng trớ trêu thay cô lại dính vào Từ Thái Vũ ăn chơi lêu lổng…

Dưới sự ép buộc của tên côn đồ Từ Thái Vũ – người đã thầm thích Mẫn Mẫn từ lâu – cô phải cùng hắn tham gia “liên minh chiến tuyến thất tình”, thề sẽ làm cho hai người kia phải chia tay, coi như giúp nhau theo đuổi người trong mộng. Một kẻ thất bại thấp kém làm sao có thể bên Bạch Mã Hoàng Tử? Một kẻ lưu manh tìm cách nào với tới hoa khôi? Hai con người cùng hội cùng thuyền khi thực hiện kế hoạch kia đã gây ra biết bao chuyện nực cười…

Dàn diễn viên không thể chuẩn hơn

Nữ chính Tống Vân Hoa lại một lần nữa khẳng định diễn xuất của mình sau loạt vai diễn trong Café Đợi và Yêu, Người thừa kế duy nhất… Trong Thời đại thiếu nữ, Lâm Chân Tâm là một cô gái ngoại hình bình thường, học tập bình thường, và cũng giống như bao nữ sinh khác, thích thần tượng, yêu thầm chàng hot boy ở trường. Để rồi khi Chân Tâm gặp được tình yêu đích thực, người khiến bản thân thay đổi, cô ấy như một chú sâu chờ ngày hóa bướm, rực rỡ và xinh đẹp.

Vương Đại Lục dù không có ngoại hình sáng, nhưng bằng khả năng diễn xuất của mình, cộng thêm tạo hình và mang chút khí chất ngang ngược đã khiến khán giả không thể không bị chinh phục. Vương Đại Lục chỉ sau một bộ phim đã trở thành chàng trai vàng của điện ảnh Đài Loan, sánh ngang với thành công Kha Chấn Đông giành được năm xưa với Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi.

“Tuổi thanh xuân của mỗi cô gái, đều có một anh chàng như vậy. Không biết tại sao, họ luôn là thành viên đội bóng rổ. Không biết tại sao, con gái toàn trường đều yêu thầm cậu ấy. Chỉ vì một ánh mắt của cậu ấy có thể đờ đẫn cả ngày.” Bốn dòng này, từng câu từng chữ đều là miêu tả Lý Ngọc Tỉ. Đóng vai trò là ca sĩ thần tượng đóng phim, diễn viên mới Lý Ngọc Tỉ đã thể hiện vai diễn nam thần trường học Âu Dương Phi Phàm một cách vô cùng xuất sắc. Chỉ cần nụ cười của cậu xuất hiện,bất cứ cô gái nào cũng đều giống như Lâm Chân Tâm, nguyện vì cậu mà một lần ngây ngô si tình. Hiện tại thì Lý Ngọc Tỉ, Tất Thư Tận, Trần Ngạn Doanh đang là một trong ba “tiểu sinh” mới đáng chú ý của làng nhạc Đài Loan, vừa có ngoại hình, lại có giọng hát nội lực.

Bạn còn nhớ Đạo Minh Tự của Vườn sao băng năm nào không? Có còn nhớ cái dáng vẻ ngông cuồng bất cần đời của Ngôn Thừa Húc chứ? Kiểu tóc “quả dứa” năm đó từng làm chao đảo hàng ngàn trái tim thiếu nữ, tạo nên cơn sốt F4 trên toàn châu Á ấy, bạn vẫn còn nhớ chứ?

Hay chắc hẳn bạn vẫn chưa quên “cô gái giấy nhớ” Trần Hân Di rụt rè, ngoại hình bình thường của Trần Kiều Ân trong Định mệnh anh yêu em năm nào. Vậy thì chúng ta cũng nên sẵn sàng gặp lại một Lâm Chân Tâm lúc lớn nhút nhát, không dám phản kháng ấy trong Thời đại thiếu nữ. Để rồi khi bị áp bức, chính nghị lực của cô gái ấy bùng lên, thức tỉnh con người đơn thuần, dũng cảm ước mơ, tự mình quyết định và làm chủ chính cuộc đời mình.

Những năm 90 của thế kỷ XX, thiên vương Lưu Đức Hoa là một trong những tượng đài của giới trẻ Đài Loan, Hong Kong, Trung Quốc. Đạo diễn Trần Ngọc San và nhân vật nữ chính Lâm Chân Tâm cũng không ngoại lệ. Nhiều người nói rằng Trần Ngọc San dùng danh tiếng của Lưu Đức Hoa để làm chiêu trò. Khi được hỏi về điều này, Lưu Đức Hoa thẳng thắn:”Khi tôi quyết định đầu tư vào bộ film, tôi đã xem qua toàn bộ kế hoạch, tôi cảm thấy rất thích nên mới quyết định tham gia đầu tư và đồng ý xuất hiện với vai trò khách mời trong phim. Thành công của bộ phim không phụ thuộc vào tôi”. Nhưng khán giả ai ai cũng không thể phủ nhận, bất cứ cảnh quay nào của Hoa Tử trong phim cũng đều khiến họ hoặc là cười nắc nẻ, hoặc là cảm động nhớ về thời thanh xuân. Điều thú vị là không chỉ Lâm Chân Tâm trong phim mà cả hai cô gái Trần Kiều Ân và Tống Vân Hoa ngoài đời cũng luôn miệng tự nhận mình là “Bà Lưu”.

Có thể rất nhiều khán giả quyết định đến rạp xem Thời đại thiếu nữ là bởi vì dàn khách mời hot Ngôn Thừa Húc, Trần Kiều Ân, Lưu Đức Hoa… nhưng chắc chắn rằng, bạn sẽ bị cả dàn diễn viên trẻ Tống Vân Hoa, Vương Đại Lục, Lý Ngọc Tỉ thuyết phục bằng chính tài năng của họ.

Những câu trích dẫn đầy ý nghĩa trong phim

“-Tại sao cậu lại đến?

-Bởi vì cậu nói con gái nói không sao nghĩa là có sao. Không có chuyện gì chính là có chuyện.”

“Nhiều năm sau đó chúng tôi mới biết, người đầu tiên bạn ném bóng nước vào người, không phải bạn ghét người đó. Mà là trong mắt bạn chỉ có người đó!”

“Thì ra thích một người, ta sẽ không có dũng khí nói với cô ấy rằng, tối đó mình ước với sao băng, Hi vọng trong ước mơ của cô ấy có tôi…”

“Thì ra khi nhìn cô ấy tiến đến với người cô ấy thích, tôi mới nhận ra mình đối xử với cô ấy không tốt, là để cô ấy chú ý đến mình.”

“Cám ơn cậu đã xuất hiện trong tuổi thanh xuân của mình.”

“Nói cậu nghe, con gái khó hiểu lắm luôn. Chúng tôi nói không có việc gì, tức là có việc. Chúng tôi nói không sao, nghĩa là có sao đấy. Khi một cô gái nói [Tớ không muốn để ý đến cậu nữa] không phải là ghét cậu, mà cô ấy để ý cậu! Cực kỳ, cực kỳ để ý! “

Bài học triết lý tình yêu sâu sắc

Có phải là tất cả các chàng trai nào đều chẳng thể làm ngơ trước một nàng hoa khôi của trường hay không? Câu trả lời chính là “Không!” Bộ phim Thời đại thiếu nữ đã chứng minh rằng dù có thể tất cả mọi người đều yêu thích một cô hoa khôi trường học vì vẻ ngoài xinh đẹp của nàng nhưng tình yêu đích thực chỉ tới khi một chàng trai thực sự cảm mến một cô gái vì chính con người thật của cô ấy. Và các cô gái, luôn mơ mộng về một anh chàng “soái ca” hoàn hảo sẽ có lúc tỉnh mộng,nhận ra rằng người ở ngay bên cạnh mình mới chính là người mà chúng ta nên trân trọng nhất. Người đẹp nhất, hoàn hảo nhất chưa chắc đã là tình yêu đích thực!

Bộ phim làm sống dậy ký ức xưa cũ của tuổi thanh xuân

Bạn có còn nhớ những cuốn lưu bút không? Cả những cuộn băng cát-sét nữa ? Hay bạn có còn nhớ bài hát Vong Tình Thủy ngày xưa của Lưu Đức Hoa? Những bộ phim của Châu Tinh Trì ? Hãy xem phim đi rồi bạn sẽ được thấy lại nhiều vật dụng “cổ xưa” như thế cũng như được đắm chìm trong những giai điệu của các ca khúc đã từng khiến bao người say mê một thời. Trong phim có một câu nói, chắc hẳn sẽ khiến mỗi người chúng ta đều phải suy nghĩ “Vào cái thời đại không có điện thoại và internet đó, mất liên lạc là chuyện rất dễ xảy ra”. Chúng ta của hiện tại, có phải là có thể gặp nhau trên thế giới ảo quá nhiều mà quên mất việc trân trọng người bên cạnh hay không?

Đội ngũ sản xuất danh tiếng

Bộ phim điện ảnh mới Thời đại thiếu nữ do chế tác phim truyền hình thần tượng nổi tiếng với các phim Fated To Love You, Lan Lăng Vương Trần Ngọc San cùng với giám chế trăm triệu, giành giải thưởng Kim Mã. Bên cạnh đó, Lưu Đức Hoa ngoài đóng vai trò là khách mời đặc biệt, còn trực tiếp trở thành nhà đầu tư của bộ phim.

Nhạc phim ý nghĩa

“Cậu nói xem anh ấy có phải cũng đang nói về mình?

Như nói về một người bạn tốt hay trái tim cũng loạn nhịp”

Tất cả về anh ấy là bản nhạc phim do Popu Lady trình bày. Với giọng hát dễ thương, lời bài hát có phần tinh nghịch, năm vị tiểu sư muội kế vị S.H.E giãi bày nỗi nhớ nhung của cô gái với chàng trai mà mình thầm yêu. “Cậu nói xem mình là một trong số họ hay chính là người đó”. Chắc hẳn các cô gái cũng đã từng hơn một lần có những mối quan hệ quá mức tình bạn nhưng dưới mức tình yêu như vậy?

Bản OST còn lại, do “mảnh ghép” thành công nhất S.H.E – Hebe trình bày. Có thể nói danh xưng Nữ hoàng nhạc phim mà Hebe có được là một phần nhờ Hạnh phúc nhỏ nhoi mang lại. “Thì ra anh là hạnh phúc mà em muốn giữ lại nhất đó. Thì ra chúng mình và tình yêu đã từng gần nhau đến vậy. Người vì em mà quyết định chống lại cả thế giới đó, người cùng em tắm mưa đó, đều là anh!” Với giọng hát thiết tha, mang chút ghen tị, Hebe đã thành công trong việc truyền tải tâm trạng người con gái người mình yêu ở bên người khác, có chút đớn đau, dằn vặt và cũng không kém phần nuối tiếc. Thì ra họ cũng từng gần tình yêu đến vậy, nhưng lại không biết cách tự nắm bắt thời điểm hai trái tim cùng đập một nhịp….

Review Sách: Thép Đã Tôi Thế Đấy

Nhắc đến cuốn sách Thép đã tôi thế đấy của tác giả Nikolai A.Ostrovsky, chắc hẳn ai cũng đã từng đọc và nghe tới cuốn sách này. Cuốn sách đã truyền tải rất nhiều thông điệp tinh thần yêu nước, là bản thi ca hào hùng của con người Liên Xô, nó đã đem lại rất nhiều bài học quý giá qua bao thế hệ độc giả của mình.

Thép đã tôi thế đấy thật sự là một cuốn sách mang tính sử thi oai lệ, hào hùng của tác giả là nhà văn Liên Xô – Nikolai A.Ostrovsky, ông là một chiến sĩ cách mạng tháng Mười, đã mang chủ nghĩa lý tưởng quang vinh đến gần với người đọc và đã truyền cảm hứng và động lực cho rất nhiều người ở trong thời kỳ lúc bấy giờ. Thời điểm tác giả viết sách là lúc ông đang nằm trên giường bệnh, khi đó ông đang trong tình trạng mù, bại liệt cơ thể và sức khỏe thì đang yếu dần…

Nội dung của cuốn sách nói về nhân vật chính có tên là Pavel Korchagin, đây là một cậu thiếu niên đang tuổi mới lớn có tính cách vô cùng lì lợm và bướng bỉnh. Khi lớn lên vào giai đoạn cuộc cách mạng đang bùng nổ , Pavel đã là một cậu thanh niên trưởng thành và trở thành một chiến sĩ cách mạng cộng sản đầy bản lĩnh, kiên cường và không chịu khất phục trước bất kì hoàn cảnh nào.

Trong tác phẩm thép đã tôi thế đấy của mình, tác giả đã xây dựng hình ảnh nhân vật Pavel luôn cống hiến hết sức trẻ của mình chỉ để phục vụ cho những lý tưởng cách mạng để góp phần vào công cuộc đổi mới và xây dựng đất nước Liên Xô giàu mạnh hơn. Tất nhiên, chàng chiến sĩ trẻ Pavel đã phải nếm trải rất nhiều những khó khăn, nhiệm vụ nguy hiểm, cam go và phải chịu đựng muôn vàn những đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng chàng thanh niên trẻ này vẫn luôn tiến lên phía trước và không bao giờ chịu khuất phục trước mọi những khó khăn và nhiệm vụ đã và đang làm.

Cuốn tiểu thuyết Thép đã tôi thế đấy kinh điển này đã bộc lộ rõ tâm tư của chính tác giả Nikolai A.Ostrovsky muốn tôn vinh lên những phẩm chất đáng quý như lòng yêu quê hương đất nước, ưa chuộng hòa bình và lên án các cuộc chiến tranh, thông qua các nhân vật xuất hiện và trải dài trong cuốn truyện này. Chính họ luôn mong muốn có người đốt lò để tô luyện bản thân cứng cáp và trưởng thành hơn như một thanh thép, giống chính tên gọi của cuốn sách – thép đã tôi thế đấy.

Mặc dù rằng, để tạo nên những thanh thép đã được tôi nên như vậy, cũng đồng nghĩa với việc phải đánh đổi, hy sinh những sự mất mát của bản thân mình. Cũng như nhân vật Pavel, anh cũng đã phải chấp nhận từ bỏ tình yêu sâu đậm với cô bạn gái đáng yêu của mình, tên Tonya, dù cô được sinh ra trong một gia đình thuộc tầng lớp tư sản. Vì nhiều lý do khác nhau, Pavel cũng đành phải nói lời chia tay với Tonya để đi theo tiếng gọi của lý tưởng cách mạng:

“Anh trước hết là người của Đảng – sau đó mới là người của em và những người thân khác. Em có gan yêu một công nhân, nhưng lại không có gan yêu một lý tưởng”.

Trong suốt quá trình đấu tranh của mình, cũng có những lúc gặp sự thất bại và nhận lấy sự cay đắng và cũng có lúc trong những giây phút bế tắc và tuyệt vọng, Pavel đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều, anh đã từng có ý định muốn từ bỏ tất cả và chấp nhận sự thất bại, nhưng thật may mắn, đến cuối cùng thì anh vẫn vượt lên được mọi rào cản, từ số phận, tình yêu, cuộc sống cho đến bệnh tật của bản thân mình, để thay đổi và làm mới chính mình, mở ra một trang sách mới của cuộc đời mình đó là làm nhà sáng tác văn học.

Trong cuốn sách Thép đã tôi thế đấy này, có một câu nói rất nổi tiếng đã trở thành phương châm sống của rất nhiều thế hệ:

“Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người… “.

Chính câu nói này đã truyền động lực cho rất nhiều thế hệ thanh niên ở khắp mọi nơi, trong đó có cả thế hệ trẻ của người Việt Nam ta. Cuốn tác phẩm Thép đã tôi thế đấy đã đem lại những bài học, giá trị đạo đức rất quý giá mà cho đến bây giờ, chúng vẫn không hề bị lỗi thời và luôn trường tồn cùng với thời gian để mỗi thế hệ độc giả đều nhớ và nhắc đến đây chính là một trong những tác phẩm văn học rất kinh điển của thế giới mà ai cũng nên đọc qua dù chỉ một lần.

Trong cuốn sách Thép đã tôi thế đấy này, nhân vật Pavel chính là hình mẫu mà tác giả muốn hướng đến trong giai đoạn “đất nước lớn lên, những con người cũng lớn lên”. Cùng với tính cách kiên định, sau khi đã được tô luyện, đun nóng, giúp cho chất thép của Pavel trở nên cứng cáp để tiếp tục sống và chinh chiến đối mặt với những cuộc chiến đang xảy ra bên ngoài thực tiễn và bên sâu trong tâm hồn của mình.

Cuốn sách Thép đã tôi thế đấy đã truyền tải thông điệp rất rõ ràng của tác giả với mong muốn đặt trọn niềm tin, sự hy vọng vào cuộc cách mạng, sẵn sàng cống hiến và cháy hết mình cho công cuộc bảo vệ quê hương, tổ quốc và đồng bào của mình. Đây có lẽ cũng là lý tưởng vĩ đại được nhiều tầng lớp nhân dân Việt Nam tiếp thu và đón nhận, đó chính là động lực mạnh mẽ để giúp nước Việt Nam ta sẵn sàng chiến đấu và anh dũng hết mình vì hai chữ thiêng liêng là tổ quốc, đất nước của chủ nghĩa xã hội trong suốt thời kỳ cuộc Cách mạng tháng Mười đã thành công vang dội.

Hơn nữa, cuốn sách Thép đã tôi thế đấy này chính là nguồn sức mạnh vô cùng to lớn, là niềm tin và hy vọng cho nhiều tầng lớp nhân dân lao động bị áp bức, bóc lột, đàn áp, để giúp họ dám mạnh mẽ và kiên cường đứng dậy, chống lại tầng lớp thống trị tàn ác, để đổi lấy sự bình yên, hạnh phúc và tự chủ cho chính bản thân của họ.

Bạn đang xem bài viết Review: Our Times – Thời Đại Thiếu Nữ Của Tôi trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!