Cập nhật thông tin chi tiết về Oprah Winfrey: “Chỉ Bạn Mới Có Sức Mạnh Đưa Cuộc Đời Mình Tiến Lên Phía Trước” mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
“Bạn chịu trách nhiệm với chính cuộc sống của bạn. Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ chờ ai đó tới cứu bạn, thay đổi bạn hay thậm chí là giúp bạn, thì bạn đang lãng phí thời gian của chính mình. Chỉ bạn mới có sức mạnh để đưa cuộc đời mình tiến lên phía trước”. Đó có lẽ cũng chính là cội nguồn sức mạnh để “nữ hoàng truyền thông” Oprah Winfrey vươn lên khỏi nghịch cảnh và tạo ra một cuộc đời đẹp như huyền thoại.
Xuất thân nghèo khó, tuổi thơ từng chịu nhiều cay đắng nhưng bằng nỗ lực của bản thân, Oprah Winfrey đã vươn lên trở thành một trong những ngôi sao quyền lực nhất thế giới. Bà là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử sở hữu và sản xuất chương trình talkshow của riêng mình – The Oprah Winfrey Show và sáng lập nên Harpo Productions Inc – công ty sản xuất phim và chương trình truyền hình.
Uy tín của Winfrey lại càng được củng cố thêm khi bà tham gia sản xuất bộ phim Selma, phim truyện dài đầu tiên về Martin Luther King Jr. Bà cũng đóng một vai nhỏ trong bộ phim này, đó là vai nhà hoạt động Annie Lee Cooper. Bộ phim tập trung vào chặng đường của mục sư King từ Alabama tới Selma rồi tới Montgomery năm 1965, trong một nỗ lực bảo đảm quyền bầu cử của người da đen.
Về lòng biết ơn
“Nếu bạn tập trung vào những thứ bạn có, kết cục là bạn sẽ luôn có nhiều hơn. Nếu bạn tập trung vào những thứ bạn không có, bạn sẽ không bao giờ có đủ” – Lifeclass năm 2012
“Lòng biết ơn là kho báu lớn nhất mà tôi sẽ đem theo từ trải nghiệm này” – Chương trình Oprah Winfrey Show, chương trình phát sóng cuối cùng.
Về thất bại
“Không có những thứ tương tự như thất bại. Thất bại chỉ là do cuộc sống đang cố đẩy chúng ta đi theo hướng khác” – Phát biểu trong lễ phát bằng tốt nghiệp tại Đại học Harvard năm 2013.
Về sự tôn trọng
“Tôi không quát mắng mọi người, tôi không ngược đãi mọi người. Tôi không chặn họng mọi người, vì vậy không ai trong tòa nhà này, trong khu vực lân cận này có quyền làm điều đó” – Phát biểu trong cuộc phỏng vấn với trưởng phòng biên tập Sonia Alleyne của Black Enterprise .
Về niềm đam mê
“Ai cũng có một khuynh hướng. Và công việc thực sự của bạn trong cuộc sống là tìm ra càng sớm càng tốt khuynh hướng đó, bạn thực sự là ai và bắt đầu vinh doanh nó theo cách tốt nhất có thể vì chính bản thân bạn” – Lifeclass năm 2011.
“Hãy đem cuộc sống của bạn phục vụ thế giới, và bạn sẽ thấy rằng nó cũng sẽ phục vụ bạn” – Lifeclass năm 2011.
“Bạn phải biết thứ lóe lên trong bạn để bạn có thể rọi sáng cả thế giới theo cách của bạn”. – phát biểu trong cuộc phỏng vấn với Khoa kinh doanh trường Đại học Standford.
Về trách nhiệm
“Bạn chịu trách nhiệm với chính cuộc sống của bạn. Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ chờ ai đó tới cứu bạn, thay đổi bạn hay thậm chí là giúp bạn, thì bạn đang lãng phí thời gian của chính mình. Chỉ bạn mới có sức mạnh để đưa cuộc đời mình tiến lên phía trước”. – Lifeclass năm 2011.
Về sự thừa nhận
“Tôi đã trò chuyện với gần 30 ngàn người trong chương trình này và tất cả 30 ngàn người này đều có một điểm chung: Tất cả họ đều muốn sự thừa nhận, tôi có thể nói với bạn rằng mỗi người bạn gặp sẽ đều có chung mong ước đó” – phát biểu trong buổi phát sóng cuối cùng của chương trình Oprah Winfrey Show.
(Dịch từ Inc)
Phạm Lê Phương (hoclamgiau)
Oprah Winfrey: “Chỉ Bạn Mới Có Sức Mạnh Đưa Cuộc Đời Mình Tiến Lên Phía Trước”
Xuất thân nghèo khó, tuổi thơ từng chịu nhiều cay đắng nhưng bằng nỗ lực của bản thân, Oprah Winfrey đã vươn lên trở thành một trong những ngôi sao quyền lực nhất thế giới. Bà là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử sở hữu và sản xuất chương trình talkshow của riêng mình – The Oprah Winfrey Show và sáng lập nên Harpo Productions Inc – công ty sản xuất phim và chương trình truyền hình.
Uy tín của Winfrey lại càng được củng cố thêm khi bà tham gia sản xuất bộ phim Selma, phim truyện dài đầu tiên về Martin Luther King Jr. Bà cũng đóng một vai nhỏ trong bộ phim này, đó là vai nhà hoạt động Annie Lee Cooper. Bộ phim tập trung vào chặng đường của mục sư King từ Alabama tới Selma rồi tới Montgomery năm 1965, trong một nỗ lực bảo đảm quyền bầu cử của người da đen.
Về lòng biết ơn
“Nếu bạn tập trung vào những thứ bạn có, kết cục là bạn sẽ luôn có nhiều hơn. Nếu bạn tập trung vào những thứ bạn không có, bạn sẽ không bao giờ có đủ” – Lifeclass năm 2012
“Lòng biết ơn là kho báu lớn nhất mà tôi sẽ đem theo từ trải nghiệm này” – C hương trình Oprah Winfrey Show, chương trình phát sóng cuối cùng.
Về thất bại
“Không có những thứ tương tự như thất bại. Thất bại chỉ là do cuộc sống đang cố đẩy chúng ta đi theo hướng khác” – Phát biểu trong lễ phát bằng tốt nghiệp tại Đại học Harvard năm 2013.
Về sự tôn trọng
“Tôi không quát mắng mọi người, tôi không ngược đãi mọi người. Tôi không chặn họng mọi người, vì vậy không ai trong tòa nhà này, trong khu vực lân cận này có quyền làm điều đó” – Phát biểu trong cuộc phỏng vấn với trưởng phòng biên tập Sonia Alleyne của Black Enterprise .
Về niềm đam mê
“Ai cũng có một khuynh hướng. Và công việc thực sự của bạn trong cuộc sống là tìm ra càng sớm càng tốt khuynh hướng đó, bạn thực sự là ai và bắt đầu vinh doanh nó theo cách tốt nhất có thể vì chính bản thân bạn” – Lifeclass năm 2011.
“Hãy đem cuộc sống của bạn phục vụ thế giới, và bạn sẽ thấy rằng nó cũng sẽ phục vụ bạn” – Lifeclass năm 2011.
“Bạn phải biết thứ lóe lên trong bạn để bạn có thể rọi sáng cả thế giới theo cách của bạn”. – phát biểu trong cuộc phỏng vấn với Khoa kinh doanh trường Đại học Standford.
Về trách nhiệm
“Bạn chịu trách nhiệm với chính cuộc sống của bạn. Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ chờ ai đó tới cứu bạn, thay đổi bạn hay thậm chí là giúp bạn, thì bạn đang lãng phí thời gian của chính mình. Chỉ bạn mới có sức mạnh để đưa cuộc đời mình tiến lên phía trước”. – Lifeclass năm 2011.
Về sự thừa nhận
“Tôi đã trò chuyện với gần 30 ngàn người trong chương trình này và tất cả 30 ngàn người này đều có một điểm chung: Tất cả họ đều muốn sự thừa nhận, tôi có thể nói với bạn rằng mỗi người bạn gặp sẽ đều có chung mong ước đó” – phát biểu trong buổi phát sóng cuối cùng của chương trình Oprah Winfrey Show.
Phạm Lê Phương (hoclamgiau)
“Đời Người Chỉ Sống Có Một Lần”
Niềm tự hào lớn nhất của tác giả chính là được gia nhập Hồng quân và phục vụ cho đoàn kỵ binh Kotovsky. Quân đội đã dạy ông cách bước qua bom đạn của kẻ thù và của số phận. Bởi thế mà dù bị bại liệt và mù hoàn toàn, ông vẫn để lại cho đời một tác phẩm đã đi vào lịch sử văn học thế giới: Thép đã tôi thế đấy. Có thể nói, mỗi trang viết chính là một sự trải nghiệm; đồng thời thể hiện sự nỗ lực không ngừng của Ostrovsky trong cuộc sống.
Thép đã tôi thế đấy không phải là một tác phẩm văn học “chỉ nhìn đời mà viết”, tác giả sống với nó, rồi mới viết nên nó. Nhân vật trunng tâm là chàng trai Pavel Korchagin và cũng chính là bức họa chân dung bằng ngôn từ về tác giả. Anh là một thanh niên lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn của đất nước, mang trong mình lòng yêu Tổ quốc cao cả, lí tưởng cống hiến sức trẻ cho Cách mạng, cho Đảng Cộng sản. Nhưng lý tưởng của một thanh niên Xô viết đã thành một trở ngại đối với mối tình đẹp giữa anh và Tonhia, hay những cảm xúc rung động trước Rita. Pavel từng bước trở thành một chiến sĩ cách mạng già dặn. Bại liệt, mù lòa, vôi hóa cột sống là trận thử thách cuối cùng… Cuộc đời tưởng chừng đã đặt dấu chấm hết song anh quyết không lùi bước, không ngừng tin tưởng và hy vọng, để rồi cuối cùng, anh đã tìm đến với bước ngoặt mới trong cuộc đời: Viết sách – viết về những trang hồi kí nhắc nhớ những tháng năm hào hùng và cả những trang lãng mạn về các mối tình say đắm. Nguồn cảm hứng của anh (hay chính là của Ostrovsky) chính là sức mạnh tinh thần của người chiến sĩ cách mạng, dù tàn phế, đau đớn đến cùng cực vẫn không chịu nằm đợi chết mà không chiến đấu. Đấy chính bức tranh thu gọn hình tượng con người mới trong nhân vật hào hùng Pavel.
Đến với cuốn sách “gối đầu giường” một thời của thanh niên Việt Nam nói riêng và thanh niên xã hội chủ nghĩa nói chung, chúng ta – những người trẻ hôm nay chợt thấy mình còn quá nhỏ bé. “Thép” ở đây là Pavel, là Seryoga, là Valia, là Zharky, cả một lớp thanh niên lao động trên khắp Liên Xô, lớn lên trong cách mạng, ý thức giai cấp và tuổi trẻ bừng lên trong bão táp của phong trào. “Ngọn lửa đấu tranh giai cấp gay gắt, ác liệt, bốc cháy cả vùng Ucơren này. Số người cầm súng đánh nhau mỗi ngày một đông và mỗi lần xung đột lại đẻ ra thêm những người chiến đấu mới”. Cùng lúc ấy, Pavel đã nhận ra “con đường chân chính” có thể thành “người”, từ bỏ dáng điệu “cậu cả ù ì, bụ sữa”. Lửa cách mạng đã nung nấu thế gian. Nhìn những người nô lệ đã vùng dậy đạp phăng cuộc đời cũ, chàng trai bước chân mạnh mẽ ra khỏi vòng tay bao bọc của mẹ để “đến giờ quật nhau thì không như loài gián sợ ánh sang lẩn trốn vào khe vách, biết xông ra đạp không thương tiếc”. Hàng ngàn người ào ào ập vào hàng rào théo gai, những mũi quân đầu tiên lội qua vịnh Xivát, đặt chân lên những bờ đá lổm chổm. Hàng ngàn quả đại bác rú lên ghê rợn, máy bay nhằng nhịt trên trời, rắc tung cái chết, rơi xuống tóe ra thành những mảnh nhỏ vụn vặt. Mặt đá thì bị cày nát, bị nghiền vụn, bị bắn tung tóe lên, cỏ cây xơ xác, tiêu điều, bốn bề giăng phủ bởi màn khói thuốc mù mịt. Những tảng đất đên to tướng do đại bác cày đã hết lên khỏi vùng đất như muốn che lấp cả ánh Mặt Trời kia. Nhưng tất cả vẫn không vùi dập ý chí của những “người thép”.
Giữa con đường chiến trận nguy nan, thế nhưng tiếng đàn gió vẫn rung lên, kích thích, thúc giục chiến sĩ đang nhảy trong điệu hùng mạnh, hừng hực, tới tấp như những luồng gió cuồn cuộn liên tiếp. Pavel xông pha như một chàng kỵ binh tinh nhuệ.
“Các đồng chí ơi!/ Ta đi đều bước/ Ra trận tiền, dung cảm đi lên/ Dấn thân mình mở đường tiến bước/ Tới tự do đang chờ ta …”. Thép đã tôi thế đấy đ ã truyền cho ta lòng ham sống, ham chiến đấu, hy sinh vì dân tộc. Pavel say mê đem toàn tâm, toàn ý phục vụ nhân dân, hy sinh cá nhân của mình một cách nồng nhiệt, không bao giờ do dự, không hề tính toán, tất cả vì sự nghiệp giai cấp, vì hạnh phúc nhân loại. Pavel tuy sống trong khổ cực, đớn đau nhưng lại hạnh phúc trong chính bản chất thanh niên cộng sản. Lắm lúc, bệnh tật ốm đau nhưng chí khí của thanh niên lại trỗi dậy mãnh mẽ. Nó như mũi giáo nhọn đâm thẳng vào chế độ Nga hoàng, vào chế độ phát xít, đập tan xiềng xích quái ác đã làm cho bao con người khốn khổ, lầm than. Lắm lúc, “trước mắt Pavel, một ngọn lửa xanh bừng lên, lóe sáng, như chớp lòe xoẹt mạnh bên tai nghe như tiếng sấm, mảnh đạn đỏ rực cháy sém vào đầu anh”. Nếu chúng ta không hiểu mục đích đấu tranh của Pavel, bản chất đấu tranh của Pavel thì chỉ thấy cuộc đời anh là “bể khổ”. Không! Pavel nào cảm thấy đau khổ vì những vết đạn nhỏ nhặt kia, với anh, nỗi khổ đau lớn nhất là sợ sệt và không khắc phục, chế ngự được chúng mà thực hiện công tác. Anh vui sướng vì anh luôn đấu tranh, luôn chiến thắng mọi vết thương da thịt mà “khâu” lại vết thương dai dẳng cho đất nước, cho quần chúng Liên Xô. Lý tưởng của anh đại diện cho lý tưởng của bao lính kỵ binh đương thời. Mảnh đạn ghim vào đầu gối chân, những vết khâu đau đớn, hay kể cả cái chết cũng không bao giờ làm “nhụt chí” con người, bởi lẽ họ tin và chúng ta đều tin rằng “có cái chết hóa thành bất tử”.
Anh thanh niên Hồng quân ấy cũng từng yêu như bao người. Anh say đắm Tonya. Nhưng chủ nghĩa cá nhân rẻ tiền của Tonya đã làm khoảng cách giữa họ ngày càng xa nhau. Tonya đã từng “có gan” yêu một công nhân nhưng chưa từng đủ can đảm để yêu một lý tưởng. Còn Pavel, anh là con người của Cách mạng. Nhiệm vụ của anh là sống và chiến đấu vì dân tộc, vì chủ nghĩa cộng sản. Gạt bỏ tình yêu, anh không vô cảm, anh vẫn đau nhưng anh biết rằng, khi “đất nước bị ngập trong máu lửa cần có một thời gian trì hoãn” thì tình cảm của cá nhân chỉ còn là điều “rất tiếc”, chỉ còn “muốn giữ những kỷ niệm tốt đẹp”. Nửa dùng dằng với tình yêu, nửa thiết tha với dân tộc, trong anh giờ như có hai phe đối nghịch đang chiến đấu dữ dội. Vị tướng của vô sản sẽ thắng hay thiên thần tình yêu sẽ nung chảy con tim? Ostrovsky đã khắc họa đồng thời hai tâm trạng trong một hình tượng nhân vật Pavel.
Càng đi đến những trang cuối cùng, mỗi độc giả càng cảm nhận được, lò ngàn độ nóng đã tôi rèn Pavel là cuộc đấu tranh trường kỳ gian khổ của Cách mạng tháng Mười Nga. Nó sẵn sàng thiêu đốt mọi mảnh giấy hồng vụn vặt mà cháy rực lên chẳng bao giờ lụi tàn. Người thợ vĩ đại đã tôi rèn thép ấy chính là Đảng Cộng sản, là ngọn cờ và bộ tham mưu cách mạng, cả quần chúng nhân dân. Nhiều người trong chúng ta, chắc lẽ đều nghe đến câu nói nổi tiếng của Pavel: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình để khi nhắm mắt xuối tay có thể nói rằng: Tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người”. Câu nói đến nay vẫn được rất nhiều người ưa thích. Tác phẩm kiệt xuất này là một phần hành trang ta mang theo khi bước vào đời. Có lúc ta vấp ngã, ta đau đớn, thất vọng… nhưng ta luôn nhớ “hãy biết sống cả khi cuộc đời trở nên là không thể chịu đựng. Đã có câu “cuộc sống luôn thử thách một cách khắc nghiệt những người mà nó chọn”. Tác phẩm là khúc ca tươi đẹp của cuộc sống. Pavel đã sống, sống một cách khẩn trương và gấp gáp, đầy lý tưởng, vì anh biết “đời người chỉ sống có một lần”.
Pavel không chỉ sống ở Liên Xô. Tố Hữu từng viết “Sống đẹp là gì hỡi bạn?”. Năm tháng chiến tranh đã lùi xa, thay vì bôn ba bên lưỡi gươm, chúng ta hãy đem tài trí của mình giúp non sông thay da đởi thịt. Đất nước chúng ta, một đất nước “chưa bao giờ khuất” cần những người như Pavel, như Valia – những chàng trai, cô gái rường cột nước nhà thời đại mới.
Những tác phẩm lớn luôn rọi vào bên trong chúng ta thứ ánh sáng diệu kì, làm thay đổi mắt ta nhìn, óc ta nghĩ. Pavel của Thép đã tôi thế đấy giúp chúng ta “nhìn rõ” chúng ta hơn, sống lại những kinh nghiệm đã qua, củng cố và bồi dưỡng những bài học của thực tế cách mạng hiện nay, sống mạnh mẽ hơn, hăng hái hơn, dũng cảm hơn…
Cuốn tiểu thuyết đã được dịch ra hơn 70 thứ tiếng và in ra ở hơn 80 nước, trong đó có Việt Nam. Tác phẩm đã nhiều lần được đưa lên màn ảnh vào các năm: 1942( Thép đã tôi thế đấy), 1956 ( Pavel Korchagin), 1975 ( Thép đã tôi thế đấy, 6 tập) và gần đây được sản xuất thành một bộ phim truyền hình dài 20 tập vào năm 1999 tại Trung Quốc. Cho tới thời điểm này, cuốn sách đã được tái bản 772 lần với tổng ấn lượng lên đến 74 triệu bản, trở thành một trong 28 cuốn nằm trong bộ Văn học kinh điển dành cho thiếu nhi trên thế giới. Năm 1954, lần đầu tiên ở Việt Nam, tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Xô Viết được dịch sang tiếng Việt. Thời gian ấy, trong các chiến hào Điện Biên Phủ mù mịt đạn bom, khói lửa, các chiến sĩ của chúng ta đã chuyền tay nhau bản dịch tóm lược tác phẩm này với nhan đề Luyện thành gang thép. Trong suốt 50 năm qua, tác phẩm này đã trở thành cuốn sách gối đầu của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam…
Huỳnh Thị Bảo Thy
Tổng Hợp Stt Tâm Trạng Khi Bạn Chỉ Có Một Mình Trong Màn Đêm
Cuộc sống bon chen, tấp nập nơi đô thị. Còn ta chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa dòng đời.
Giữa chốn đông đúc, con người trở nên vô cảm với xung quanh. Cuộc sống là chuỗi ngày dài và chúng ta không thể buồn phiền mãi được mà vẫn phải đứng dậy bước tiếp trên đường đời. Hãy tìm cho mình niềm vui trong cuộc sống dù là giản đơn nhất để từ đó có động lực vượt qua nỗi buồn, rũ bỏ những ưu phiền trong lòng vươn tới những gì tốt đẹp nhất trong cuộc sống này. Ngay bây giờ bạn hãy làm điều gì đó có ích với đời dù là nhỏ nhoi để vơi đi nỗi buồn tạo động lực để bạn làm những điều hay và ý nghĩa cho cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn mỹ, có đôi khi bạn gặp khó khăn, bất lực trước thực tại. Đừng nghĩ đến bỏ cuộc. Hãy mạnh mẽ bước tiếp, cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khác mở ra. Đừng buồn vì những gì bạn không có được.
Không ngừng phấn đấu, không ngừng cải thiện bản thân. Bố mẹ đã cho bạn một cuộc sống, hãy sống tốt hơn những gì bố mẹ cho bạn.
Cuộc sống có lúc vui, l úc buồn. Hãy biết dung hòa để tạo thành một bản nhạc hoàn chỉnh
Giữa cuộc sống đô thị, ai cũng hối hả, tấp nập mà quên đi thứ quý giá nhất là tình người.
2 người yêu nhau, buồn nhất là khi trái tim 1 trong 2 đã không còn hướng về người còn lại.
Anh vẫn ở đây, vẫn đợi em về.
Nhưng đợi mãi không thấy
Xung quanh anh giờ đây là nỗi sầu ê chề trong vô vọng.
Và anh nhớ em, nhớ nhiều lắm!
Đừng thất vọng
Mà phải trách bản thân bạn
Vì đã trông chờ từ họ quá nhiều
Có những điều cần phải kiên nhẫn chờ đợi.
Đủ nắng .. hoa sẽ nở
Đủ gió.. chong chóng sẽ quay
Và nếu đủ yêu thương.. hạnh phúc sẽ đong đầy.
Có khi nào bạn sống giả tạo với chính bản
thân mình:†♥†
– Buồn thật nhiều mà vờ như rất vui†♥†
…
– Tim đau thắt †♥† lại mà làm như không
có gì
– Rõ ràng là đang nhớ mà lại tỏ vẻ vô
– Đã gục ngã mà vẫn cố lừa dối bản thân
rằng… †♥†MÌNH RẤT ỔN
Học cách chịu đựng cô đơn khi không ai
che chở cho bạn.
Học cách luôn vui vẻ cho dù khổ sở cũng
phải mỉm cười mà vượt qua.
Học cách dứt khoát. Lúc nên buông thì
buông. Lúc nên ở lại thì ở lại.
Học cách quý trọng bạn bè xung quanh.
Học cách quên đi quá khứ và không sống
vì nó.
Học cách trưởng thành chín chắn làm
việc không theo cảm tính nữa.
Học cách kiên cường. 1 mình vẫn sống
thật tốt. Vui cười cho mình xem. Khóc cho
mình nghe.
♥ Có nên không khi yêu 1 người không yêu
mình ???
Có đáng không khi nhớ 1 người không nhớ
mình ???
Có ngốc nghếch quá không khi cứ đau khổ
vì một người ?
Đừng hạ thấp mình thế, đứng dậy đi bạn
nhé, 1 cánh cửa đóng lại đồng nghĩa là có
vô vàn cánh cửa khác đang mở ra để chào
đón bạn . . .
Hạnh phúc vẫn luôn ở phía trước . . . ! ! !
♥ Không có ai đủ [ NGU NGỐC ] để yêu mãi 1
người [ KHÔNG YÊU ] mình ♥
♥ Không có ai đủ [ BAO DUNG ] để chấp nhận mãi
sự [ LỪA DỐI ] của 1 người ♥
♥ Không có ai đủ [ DŨNG CẢM ] để bước bên 1
người luôn xem mình là [ CÁI BÓNG ] ♥
♥ Và….không có ai đủ [ IM LẶNG ] để không hờn giận
1 người quá [ VÔ TÌNH ] …♥
Điều khó chịu nhất trong tình yêu đó là…
….thấy người mình yêu lo lắng, quan tâm cho người khác…..mà mình vẫn cứ phải cố gượng cười…..
Lời kết: Hi vọng những stt tâm trạng đêm khuya phần nào đã nói lên suy nghĩ của bạn. Dù bạn đang gặp phải vấn đề gì, đang buồn hay đang vui, đang hạnh phúc hay đau khổ thì hãy luôn nhớ rằng mọi chuyện sẽ thay đổi. Sau màn đêm là bầu trời hửng sáng, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Bạn đang xem bài viết Oprah Winfrey: “Chỉ Bạn Mới Có Sức Mạnh Đưa Cuộc Đời Mình Tiến Lên Phía Trước” trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!