Xem Nhiều 6/2023 #️ Lỗi Tại Duyên Số ( The Fault In Our Stars ) – John Green # Top 13 Trend | Boxxyno.com

Xem Nhiều 6/2023 # Lỗi Tại Duyên Số ( The Fault In Our Stars ) – John Green # Top 13 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Lỗi Tại Duyên Số ( The Fault In Our Stars ) – John Green mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Tên truyện: The Fault In Our Stars Tên tiếng Việt: Lỗi Tại Duyên Số Tác giả: John Green ___________________________

Review:

Hazel được chuẩn đoán bị ung thư giai đoạn 4. Cô chấp nhận sống cuộc sống mà cô tự tạo ra: xem tivi, đọc sách và ngủ. Mẹ cô không muốn cô tiếp tục sống như thế nữa, và bà hy vọng cô sẽ thay đổi cách suy nghĩ cũng như lối sống hiện tại bằng cách giúp cô đăng ký tham gia vào Nhóm Hỗ Trợ các thanh thiếu niên mắc bệnh ung thư. Và điều kỳ diệu đã đến với Hazel trong một lần cô tham gia họp Nhóm: Cô gặp gỡ Augustus Waters – chàng trai đã chỉ cho cô thấy cuộc sống này còn nhiều điều hơn những gì mà cô tưởng tượng.

” The Fault In Our Stars ” là câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và cảm động giữa những con người bệnh tật tìm lại hy vọng và nỗ lực cho tới phút cuối cùng. Một cuốn sách tuyệt vời đã lấy đi nước mắt của hàng triệu độc giả.

” Cuốn sách quá tuyệt vời, thật dễ dàng cho nó 5 sao. Không cuốn sách nào khiến tôi rơi nước mắt ngoại trừ nó ” – Amber J.

” Tôi đọc nó vì tất cả mọi người đều nói về nó với tôi kiểu như: rồi bạn sẽ thích nó ngay thôi. Và tôi đã đọc cuốn sách liên tục trong 48 tiếng. Ngay cả khi đã đọc xong tôi cũng chẳng thể đặt nó xuống ” – Rhoda Baxter.

” Tôi thích cách John Green miêu tả cảm xúc của Hazel và Augustus, thật sinh động. Và cả đoạn đối mặt với cái chết nữa. Như thể tôi có mặt ở đó và trải qua cùng họ ” – Bookinnight

” Tôi thích các cuộc trò chuyện của Hazel và Augustus. Họ không có cuộc sống bình thường như lứa tuổi họ phải có như: bận rộn cho việc học, tiệc tùng với bạn bè hay chơi thể thao. Thay vào đó họ dành phần lớn thời gian để suy ngẫm về lý do để họ tiếp tục sống. Họ không có sức mạnh để thay đổi thế giới, và họ biết khi mình chết đi, sẽ chỉ có vài người sẽ vẫn còn nhớ đến họ. Đây không chỉ là một cuốn sách về ung thư. ” The Fault In Our Stars không phải là cuốn sách hay nhất từ trước đến nay, nhưng nó xứng đáng để bạn ngồi đọc nó hàng giờ liên tục. ” – Lizzy Sard

– Ung thư ( Cancer ): là tên dùng chung để mô tả một nhóm các bệnh phản ảnh những thay đổi về sinh sản, tăng trưởng và chức năng của tế bào. Các tế bào bình thường trở nên bất thường ( đột biến ) và tăng sinh một cách không kiểm soát, xâm lấn các mô ở gần ( xâm lấn cục bộ ) hay ở xa ( di căn ) qua hệ thống bạch huyết hay mạch máu. Ung thư Di Căn là nguyên nhân chính dẫn đến tử vong. Có hơn 100 loại Ung thư khác nhau. Ngoài nguyên nhân gây Ung thư do di truyền thì còn 3 nguyên nhân bên ngoài khác: + Các tác nhân sinh ung vật lý: tia cực tím, tia bức xạ Ion hoá, … + Các tác nhân sinh ung hoá học: các chất Asbestos, khói thuốc lá, Aflatoxin ( 1chất nhiễm bẩn thức ăn ), Arsenic ( 1chất nhiễm bẩn thức uống ) + Các tác nhân sinh ung sinh học: nhiễm trùng bởi một số virus, vi khuẩn hay ký sinh trùng. _____________________________

Đây là truyện Miu tự down về và dịch chứ không copy từ sách. Dịch vì quá yêu thích truyện và không hề có kinh nghiệm dịch cũng như vốn tiếng Anh hạn hẹp nên có nhiều chỗ dịch không được xuôi và nghĩa không đúng 100% bản gốc.

Miu biết truyện ” The Fault In Our Stars ” qua trào lưu ” Okay? – Okay. ” nên tò mò vào xem trailer phim chứ cũng không đọc truyện trước. Và đây là truyện đầu tiên chỉ xem trailer chuyển thể và nghe nhạc phim mà Miu (T-T) luôn. Trích một vài câu Miu thích:

” Em chẳng thể thốt ra lời rằng em thấy biết ơn Chúa thế nào khi Người đã để em được là một phần trong sự vĩnh hằng nhỏ bé của đôi ta ” – Hazel Grace

” Cô ấy nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt. Tôi đã lén vào đấy khoảng 10 phút và ngồi xuống bên cạnh cô ấy trước khi tôi kịp bắt đầu cơn ho. Đôi mắt cô ấy vẫn nhắm chặt, làn da thì tái nhợt. Nhưng đôi tay cô ấy thì vẫn thế, vẫn ấm áp với móng tay được sơn màu xanh đen đậm. Và khi đó, tôi để bản thân mình tưởng tượng về một thế giới không có chúng tôi. Và đó sẽ là một thế giới vô nghĩa như thế nào. ” – Augustus Waters

” Thế giới này không phải là một nhà máy ban phát những điều ước. ”

” có lẽ ” okay ” sẽ là ” always” của chúng ta” – Augustus Waters ( đọc chương 1.3 bạn sẽ hiểu ” always” Augustus nói là gì 🙂 )

” Nhìn này, có thể chúng tôi khác nhau, nhưng nếu cả ba chúng tôi gộp lại, thì chúng tôi có năm cái chân, bốn con mắt và hai lá phổi rưỡi còn hoạt động tốt. Hơn nữa ở đây còn tận hai ổ trứng. Vì thế nếu tôi là cậu, tôi sẽ quay lại và nhập bọn đấy. ” – Augustus Waters

” ” Một vài người không thường hiểu được ý nghĩa lời hứa mà họ vừa hứa ” tôi nói. ” Nhưng em sẽ giữ lời cho dù có chuyện gì xảy ra đúng không nào. Đó chính là cái mà chúng ta gọi là Tình Yêu. Tình Yêu giúp chúng ta giữ lời hứa cho dù có chuyện gì xảy ra “ .”

” Anh yêu em của thì hiện tại ”

Miu không chắc lắm về lịch post nhưng sẽ cố gắng 1 chương 1 tuần ( 1 chương dài ơi là dài T-T ) Ủng hộ Bảo Bảo đầu tiên của Miu nhé :3

Posted from WordPress for Android

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Lỗi Tại Duyên Số ( The Fault In Our Stars ) – Chương 1.3

Tác giả: John Green Chuyển ngữ: Miu ___________________________

Chương I (1.3):

Đó là một danh sách dài. Hàng năm có rất nhiều người chết trên thế giới. Và trong khi Patrick – với giọng đều đều – đọc danh sách tên được viết trong một tờ giấy vì có quá nhiều cái tên không thể nhớ hết được, tôi nhắm mắt lại và cố gắng cầu nguyện. Nhưng thật ra, tôi đang tưởng tượng ngày mà tên tôi sẽ được tìm thấy trên cái danh sách đó – danh sách dài chỉ kết thúc khi không còn ai nghe người ta đọc nó lên.

Khi Patrick đọc xong, chúng tôi cùng đọc một câu thần chú ngớ ngẩn: “HÃY SỐNG HẾT MÌNH CHO NGÀY HÔM NAY ” , và buổi họp kết thúc. Augustus Waters đứng dậy, ra khỏi ghế và đi về phía tôi. Dáng anh ấy đi hơi cong như nụ cười của anh vậy. Anh đến trước mặt tôi, giữ khoảng cách đủ để tôi có thể nhìn vào mắt anh mà không phải ngẩng cổ lên. ” Tên em là gì? ” anh hỏi.

” Hazel ”

” Không, tên đầy đủ của em cơ. ”

” Ừm, Hazel Grace Lancaster ”

Anh ấy định nói gì đó nhưng Isaac đã đi đến chỗ chúng tôi: ” Đợi ở đây nhé ” Augustus nói, nâng ngón tay lên và quay xang Isaac “ Nó tệ hơn những gì mà cậu kể với tớ đấy. “

” Tớ đã bảo với cậu nó rất nhàm chán mà ”

” Thế tại sao cậu lại bận tâm đến nó? ”

” Tớ không biết. Cảm thấy được giúp đỡ chẳng hạn?! “. Augustus hơi cúi xuống. Anh ấy nghĩ rằng làm thế thì tôi sẽ không nghe thấy anh nói gì. ” Cô ấy là hội viên thường xuyên à? “. Tôi không nghe thấy câu trả lời của Isaac, nhưng Augustus phản ứng lại: ” Tớ sẽ nói ㅡ. ” Anh siết lấy vai Isaac và sau đó lùi một bước rưỡi khỏi cậu ấy, ” Với Hazel về phòng khám .”

Isaac nghiêng người, chống tay vào bàn để thức ăn vặt và đôi mắt khổng lồ của cậu ấy nhìn chăm chú vào tôi: ” Được rồi Hazel, tớ đã đến phòng khám sáng nay và nói với bác sĩ chuyên khoa của tớ là tớ thà bị điếc còn hơn bị mù. Và ông ta nói với tớ:  ” Nó sẽ không đi theo chiều hướng đấy ‘ . Và tớ trả lời, kiểu như:  ” Vâng, cháu thấy được là nó sẽ không đi theo chiều hướng đấy, cháu chỉ muốn nói với bác là nếu cháu phải lựa chọn thì cháu thà bị điếc còn hơn bị mù thôi. Và cháu cũng nhận thức được là cháu sẽ không phải lựa chọn gì cả ” .Ông ấy nói ” Ừm, tin tốt là cháu sẽ không bị điếc  Isaac ạ”. Và tớ nói kiểu như: ” Cảm ơn vì bác đã giải thích với cháu rằng ung thư mắt sẽ không khiến cháu bị điếc. Cháu cảm thấy thật may mắn vì trí thông minh phi thường của mình cũng như cái cách mà bác hạ mình để làm phẫu thuật cho cháu “ “. (1)

” Ông ấy nói như thể mình là người chiến thắng ý nhỉ ” tôi nói. ” Tớ đang suy nghĩ có thể để mình bị ung thư mắt một lần và làm quen với một ông bác sĩ như thế đây ”

” Vậy thì chúc cậu may mắn nhé. Được rồi, tớ phải đi rồi. Monica đang đợi tớ bên ngoài. Tớ phải nhìn cô ấy nhiều hơn trong khi có thể ”

” Gặp lại vào ngày mai nhé? ” Augustus hỏi.

” Chắc rồi ” Isaac quay đi và chạy hai bậc một lên cầu thang.

Augustus Waters quay xang tôi: ” Theo nghĩa đen ” anh nói.

” Theo nghĩa đen? ” tôi hỏi lại.

” Theo đúng nghĩa đen thì chúng ta đang ở trong trái tim Chúa Jesus ” anh nói. ” Anh nghĩ rằng chúng ta đang ở trong tầng hầm của một nhà thờ, nhưng theo nghĩa thực thì chúng ta đang ở trong tình yêu của Chúa Trời ”

” Vậy thì một vài người nên nói với Chúa ” tôi nói. ” ý em là, sẽ thật nguy hiểm cho trái tim của Ngài khi chứa mấy đứa trẻ bị ung thư ác tính bên trong đấy ”

” Anh sẽ nói với Ngài ” Augustus nói. ” nhưng đáng tiếc là theo nghĩa đen thì anh đang mắc kẹt bên trong trái tim Ngài và Ngài sẽ không có năng lực để có thể nghe thấy anh nói gì đâu “. Tôi phì cười. Anh nghiêng đầu, và nhìn tôi chăm chú.

” Gì vậy? ” tôi hỏi.

” Không có gì .” anh trả lời.

” Thế sao anh lại nhìn em như vậy? ”

Augustus nở nụ cười ” Tại vì em rất đẹp. Anh thường thích nhìn những người đẹp, ngày trước anh đã quyết định với bản thân sẽ không phủ nhận những niềm yêu thích đơn giản trong cuộc sống “. Một khoảng im lặng khó xử sau đó. Augustus tiếp tục ” Ý anh là, một vài điều đặc biệt khiến anh nghĩ như thế, giống như anh chỉ ra rằng em trông thật hấp dẫn, tất cả những điều đó chẳng phải rồi sẽ kết thúc trong sự quên lãng sao ”

Tôi không có ý định chế giễu than thở hay tức giận mà chỉ ho nhẹ và nói: ” Em không đẹㅡ ”

” Em trông giống  Natalie Portman. Giống Natalie Portman trong phim ” V For Vendetta”. ”

” Em chưa bao giờ xem nó “tôi nói.

” Thật sao? ” anh hỏi, ” một cô gái xinh đẹp với mái tóc tém không thích quyền lực, phải lòng một anh chàng, dù cô biết rằng mình sẽ gặp rắc rối nếu yêu anh ta nhưng cô lại không thể dứt được ra khỏi tình yêu đó. Đó có phải là tự truyện của em không, hay là xa hơn những gì anh vừa nói ”

Mỗi câu anh nói đều mang giọng điệu bỡn cợt. Thành thực mà nói, anh ấy xoay tôi như chong chóng. Tôi đã không nghĩ rằng có một anh chàng có thể xoay tôi như chong chóng, ừm, bạn biết đấy, trong đời thực ( chém tùm lum.  ㅡㅅㅡ ).

~( Truyện được dịch bởi Miu và chỉ được post duy nhất ở trang WordPress: miuhomesweethome )~

Có một cô gái đi qua chỗ chúng tôi: ” Cậu thế nào rồi, Alisa? ” anh hỏi. Cô ấy mỉm cười và lầm bầm:” Chào cậu, Augustus “.

” Người viếng mộ ” anh giải thích. Đài tưởng niệm ở chỗ bệnh viện nghiên cứu lớn. ” Giờ em định đi đâu? ”

” Chỗ mà bọn trẻ con hay đi ” tôi nói, giọng nhỏ hơn tôi mong đợi. Anh nhìn tôi rồi gật đầu. Cuộc trò chuyện có vẻ sẽ kết thúc. ” Vậy ㅡ ” tôi gật đầu nhẹ và nói trong khi chúng tôi đi ra khỏi Trái Tim của Chúa Jesus Theo-Nghĩa-Đen. Tôi nghiêng giá đựng bình oxy về phía các bánh xe và bắt đầu đi. Anh đi khập khiễng theo sau tôi. ” Vậy em sẽ gặp lại anh vào buổi họp tới nhé.” tôi nói.

” Em nên xem nó ” anh nói, ” ý anh là bộ phim V for Vendetta ý”    ” Được rồi ” tôi nói, “em sẽ xem nó ”

” Không, hãy xem nó cùng anh. Tại nhà của anh ” anh nói ” Ngay bây giờ.”

Tôi dừng bước ” Em chỉ vừa mới biết anh, Augustus Waters. Biết đâu anh là kẻ giết người?! ”

Anh gật đầu ” Vừa đúng đấy Hazel Grace “. Anh đi vượt qua tôi, vai anh khiến chiếc áo phông thể thao màu xanh lá căng ra, anh thẳng lưng và bước những bước nhỏ khập khiễng nghiêng về bên phải, và khi anh bước những bước chậm rãi và tự tin , tôi nhận thức được đó là chân giả. Ung thư xương cấu tạo xương buộc bạn phải phẫu thuật cắt chi. Và nếu chúng thích bạn, chúng sẽ vẫn ở lại.

Tôi theo anh ấy đi lên cầu thang. Tôi bước chậm từng bước. Leo cầu thang không phải lĩnh vực chuyên môn của phổi tôi.

Chúng tôi ra khỏi Trái Tim Chúa Jesus và cùng đứng chờ – trong không khí của muà xuân có chút lạnh và màu nắng đậm đà của ban chiều.

  Mẹ vẫn chưa đến. Việc này không thường xuyên xảy ra, vì mẹ luôn là người chờ tôi.Tôi nhìn thoáng xung quanh và thấy một cô gái cao với làm da ngăm đen quyến rũ bị Isaac ghim chặt vào bức tường đá và hôn một cách nhiệt tình (ối giời =]] lóng bỏng nhể). Họ gần tôi tới mức tôi có thể nghe thấy những tiếng kì lạ từ đôi môi của họ, tôi còn nghe thấy Isaac nói với cô ấy: ” Luôn Luôn ” và cô ấy đáp lại: ” Luôn Luôn “.

Augustus đột nhiên đứng cạnh tôi và huýt sáo hưởng ứng :” Họ là tín đồ của PDA ” ( Public Display of Affection – những người thích thể hiện những cử chỉ thân mật ở nơi công cộng )

” “Luôn Luôn” mà họ nói là gì vậy? ” tiếng soạt soạt lại to hơn.

  ” ” Luôn Luôn ” là ám hiệu của họ: Họ sẽ Luôn Luôn yêu thương nhau dù có chuyện gì xảy ra. Theo ước lượng của anh năm ngoái họ phải gửi cho nhau bốn triệu lần từ “Luôn Luôn” .” ( Có nghĩa của ” Always ” rồi nhé :3 )

Có hai chiếc xe ra về, một chiếc chở Michael, một chiếc chở Alisa. Giờ chỉ còn tôi và Augustus đứng xem Isaac và Monica. Nếu không phải đang đứng ở nơi thờ phượng linh thiêng chắc họ đã xúc tiến rồi quá. Tay của Isaac đang để trên ngực Monica và mân mê nó, lòng bàn tay giữ nguyên trong các ngón tay chuyển động xung quanh. Tôi tự hỏi cảm giác tốt lắm hay sao?! Trông chả có vẻ gì như thế cả. Nhưng tôi sẽ bỏ qua cho Isaac bởi cậu ấy sắp mù. Xúc cảm lúc nào cũng phải được no nê dù chả bao giờ bị đói, đại loại thế.

“ Tưởng tượng làm thế vào lần lái xe cuối cùng đến bệnh viện ” tôi nói nhỏ, “ Lần cuối cùng và sau bạn sẽ không bao giờ lái xe được nữa. ” ( nguyên văn: imagine that taking that last drive to the hospital, the last time you will ever drive a car. Miu k hiểu ý câu này mà dịch ra nghe rõ vô nghĩa, nên … )

Augustus nói, ánh mắt vẫn nhìn về phía Isaac: ” Em đang giết sự rung cảm của anh đấy Hazel Grace. Anh đang quan sát các cách thể hiện tình yêu của tuổi trẻ rực rỡ. ”

” Em nghĩ cậu ấy sẽ làm bị thương ngực của cô ấy ” tôi nói.

” Đúng thế, rất khó để xác định xem cậu ấy đang cố khơi dậy niềm vui thích nơi cô ấy hay đây chỉ là một màn kiểm tra ngực “. Sau đó Augustus Waters cho tay vào túi quần và lôi ra một bao thuốc lá. Anh búng nhẹ nắp bao thuốc để mở nó ra, lấy một điếu thuốc và đặt nó giữa hai môi.

” Anh hút thật à? ” tôi hỏi, ” anh nghĩ rằng như thế trông rất ngầu sao? Ôi lạy Chúa, anh đang phá hủy mọi thứ “.

” Cái gì là “mọi thứ” cơ? ” anh quay lại hỏi. Điếu thuốc chưa châm để bên mép anh, đung đưa theo mỗi từ anh nói.

” Mọi thứ ở nơi một anh chàng không thông minh hoặc không hấp dẫn hoặc không đẹp trai trong bất kì hoàn cảnh không chấp nhận được nhìn chằm chằm vào em và chỉ ra sự sai sót trong văn học và so sánh em với một diễn viên, sau đó hỏi em có thể đến nhà anh ta xem phim của diễn viên đó không. Thật là tội lỗi và anh, ôi Chúa ơi, mặc dù anh đang BỊ UNG THƯ nhưng anh vẫn trả tiền để đổi lấy cơ hội CÓ THÊM VÀI BỆNH UNG THƯ KHÁC. Ôi Chúa ơi, để em cho anh xem không thể thở được sẽ như thế nào nhé. Hoàn toàn thất vọng. Hoàn toàn. ”

” Một tội lỗi? ” anh hỏi, điếu thuốc vẫn trên môi và siết quai hàm.

” Một tội lỗi chết người ” tôi giải thích, xoay người đi khỏi anh. Tôi bước từng bước, kiềm chế cơn giận giữ và rời khỏi Augustus Waters. Tôi thấy một chiếc ôtô bắt đầu xuống đường. Đó là ôtô của mẹ. Bà đã đến từ lâu và chờ tôi, chờ để tôi kết bạn hay đại loại thế.

Sự tức giận và sự thất vọng hoà trộn và trào lên trong tôi. Tôi không biết cảm giác này thật sự là gì, chỉ biết là nó đang ngập tràn bên trong tôi và tôi chỉ muốn vả vào mặt Augustus Waters một cái, sau đó sẽ thay phổi của mình – lá phổi thậm chí chả đủ tư cách được gọi là phổi. Tôi đứng bên anh bạn Chuck Taylor – cái xe kéo nhỏ đựng bình oxy, trên lề đường. Và ngay khi tôi kéo nó lên, một bàn tay giữ tôi lại.

Tôi giật tay lại và quay lại nhìn anh. ” Nó sẽ không giết em nếu như em không châm nó lên” anh nói khi mẹ tôi lái xe đến lề đường. ” Và anh chưa bao giờ châm nó. Đây là phép ẩn dụ, nhìn nhé: Em đặt thứ giết chết mình ngay giữa hai hàm răng, nhưng em lại không cho nó năng lượng để nó có thể giết chết em”

” Đó là phép ẩn dụ ” tôi nói, trong mơ hồ.

” Đó là phép ẩn dụ.” anh nói.

” Anh lựa chọn hành vi dựa trên sự cộng hưởng của phép ẩn dụ ” tôi nói. Mẹ đang đứng nhàn rỗi một bên.

” Đúng thế ” anh cười. Nụ cười lớn và ngốc nghếch, nụ cười thật sự. ” Anh là tín đồ tin vào phép ẩn dụ, Hazel Grace ”

Tôi quay ra chỗ xe, gõ vào cửa xe, khi nó kéo xuống, tôi nói với vào trong: ” Con sẽ đi xem phim với Augustus Waters ” tôi nói ” Mẹ ghi lại tập tiếp theo phần thi marathon Siêu Mẫu Mỹ hộ con nhé. ”

Hết Chương I

Miu đây Miu đây ^ㅂ^ . Hôm nay anh Gus có so sánh chị Màu Hạt Dẻ với diễn viên Natalie Portman nên Miu có tìm thử. Cô đẹp chết người luôn, lại giỏi nữa ( tốt nghiệp cử nhân khoa tâm lý trường Havard, giám khảo trẻ nhất Liên hoan phim Cannes, … ). Ai xem “ Black Swan ” chắc biết cô này rồi. Cô ấy đây:

Natalie Portman trong V for Vendetta:

Còn đây là chị Màu Hạt dẻ trên phim, Miu thấy cũng giống giống    ^ㅅ^ :

     – Kiểu tóc tém:

Chú thích:

(1) Miu nghĩ ý của Isa ở đây là bệnh Ung thư của cậu ấy đã bắt đầu di căn xang bên mắt còn lại và cũng sẽ di căn xang những bộ phận khác ngoài mắt. Nên không thể có chuyện không ảnh hưởng đến tai được. Nhưng có lẽ vì cậu ấy còn nhỏ nên bác sĩ giấu. Câu trả lời cuối của Isa: “Cháu cảm thấy thật may mắn vì trí thông minh phi thường của mình cũng như cái cách mà bác hạ mình để làm phẫu thuật cho cháu “ ý là cậu ấy đủ thông minh để hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Và cậu ấy chế giễu ông bác sĩ do ông ta nói về bệnh tình cho cậu ấy có vẻ hời hợt chăng?

Posted from WordPress for Android

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Những Câu Trích Dẫn Hay Trong Sách “Lỗi Của Những Vì Sao” The Fault In Our Stars

Do anh ta đọc, tôi rơi vào tình yêu như cách bạn rơi vào giấc ngủ: chậm rãi và rồi cùng một lúc.

2. My thoughts are stars I cannot fathom into constellations.

Suy nghĩ của tôi là những ngôi sao và tôi không thể đếm hết được những vì sao.

3. Sometimes, you read a book and it fills you with this weird evangelical zeal, and you become convinced that the shattered world will never be put back together unless and until all living humans read the book.

Đôi khi, bạn đọc một quyển sách và nó đong đầy trong bạn những nhiệt huyết kì lạ, và bạn trở nên chắc chắn rằng thế giới sụp đổ sẽ không bao giờ có thể trở về như cũ trừ khi và mãi đến khi tất thảy mọi người đọc cuốn sách này.

4. You don’t get to choose if you get hurt in this chúng tôi you do have some say in who hurts you. I like my choices.

Bạn không cần phải chọn nếu bạn bị tổn thương nơi thế giới này.. nhưng bạn phải nói điều gì đó với người làm tổn thương bạn. Tôi thích những sự lựa chọn của mình.

5. Some infinities are bigger than other infinities.

Một vài vô cực lớn hơn những vô cực khác.

6. Without pain, how could we know joy?’ This is an old argument in the field of thinking about suffering and its stupidity and lack of sophistication could be plumbed for centuries but suffice it to say that the existence of broccoli does not, in any way, affect the taste of chocolate.

Không có khổ đau, sao chúng ta có thể biết được niềm hạnh phúc? Đây cũng là một vấn đề tranh luận cũ kĩ trong cách suy nghĩ về việc chịu đựng và sự ngu ngốc của nó và việc thiếu tinh ranh có thể tồn tại trong nhiều thế kỉ nhưng nó đủ để nói rằng sự tồn tại của cải xanh, trong bất cứ cách nào, không ảnh hưởng đến vị của socola

7. Some tourists think Amsterdam is a city of sin, but in truth it is a city of freedom. And in freedom, most people find sin.

Một vài khách du lịch nghĩ Amsterdam là thành phố của tội lỗi, nhưng sự thật nó là thành phố của tự do. Và trong tự do, hầu hết mọi người tim đến tội lỗi.

8. I believe the universe wants to be noticed. I think the universe is inprobably biased toward the consciousness, that it rewards intelligence in part because the universe enjoys its elegance being observed. And who am I, living in the middle of history, to tell the universe that it-or my observation of it-is temporary?

Tôi tin vũ trụ muốn được chú ý. Tôi nghĩ rằng vũ trụ không hoàn toàn nghiên về ý thức, nó trao tặng trí tuệ một phần bởi vì vũ trụ thích sự tao nhã đang được tìm kiếm của trí tuệ. Và tôi là ai, sống giữa lích sử, kể về vũ trụ như thế, hoặc là sự quan sát của tôi về nó, chỉ là tạm thời?

9. Because you are beautiful. I enjoy looking at beautiful people, and I decided a while ago not to deny myself the simpler pleasures of existence.

Bởi vì bạn xinh đẹp. Tôi thích ngắm nhìn nét đẹp của mọi người, và tôi quyết định một khoảng thời gian trước đây không chối bỏ bản thân mình những thú vui đơn giản của sự tồn tại.

10. You realize that trying to keep your distance from me will not lessen my affection for you. All efforts to save me from you will fail.

Bạn nhận ra rằng cố gắng giữ khoảng cách đối với tôi sẽ không làm giảm sự ảnh hưởng của tôi đối với bạn. Tất cả những nổ lực giúp tôi tránh xa khỏi bạn đều thất bại.

Cùng Danh Mục:

Nội Dung Khác

Tuổi Trẻ Của John Lennon

Hãy nhập vào ô tìm kiếm với từ khóa “Tuổi trẻ của John Lennon” Xem trọn bộ phim để hiểu hơn về tuổi trẻ của người tôi đang muốn nhắc đến. Liệu bạn sẽ nghĩ gì về tuổi trẻ của mình khi xem hết bộ phim. Tôi không chắc là bạn sẽ đồng điệu được với tôi trong bài viết này. Vì mọi sự bao giờ cũng dừng lại ở quan điểm chủ quan của riêng tôi.

John Lennon, thành viên và cũng là người sáng lập nên ban nhạc nổi tiếng đến từ nước Anh mang tên The Beatles. Một cái tên không còn xa lạ với người yêu âm nhạc trên toàn thế giới. Bên cạnh âm nhạc, John Lennon còn là một nhà hoạt động hòa bình tích cực với những phong trào phản đối chiến tranh và yêu chuộng tự do.

John Lennon từng gây tranh cãi với câu nói “The Beatles nổi tiếng hơn cả Chúa Jesus” vào năm 1966, và chính vì quá nổi tiếng nên đã bị ám sát. Chapman, người thực hiện vụ ám sát đã khai rằng hắn muốn giết John để được nổi tiếng. John Lennon là một thần tượng, một người thành công, một người được cả thế giới trọng vọng và ngưỡng mộ, còn hắn ta không có gì nổi bật. Chapman nói “Vì John Lennon vĩ đại hơn Chúa Jesus nên hắn giết John Lennon để khiến John là của riêng hắn.”

Một cậu bé phải sống xa cha mẹ từ năm 4 tuổi. Mặc dù được chị gái của mẹ cậu nuôi dưỡng và người chồng của bà hết mực yêu thương chăm sóc, nhưng cậu vẫn không thể thoát khỏi cảnh lớn lên với vấn mắc tại sao cha mẹ lại bỏ rơi mình. Một tuổi thơ thiếu thốn tình yêu thương cha mẹ đã biến cậu thành một cậu bé mà sau này John Lennon đã phải thừa nhận:

Một phần trong tôi muốn được chấp nhận bởi mọi thành phần của xã hội chứ không phải trở thành một nhà thơ hay nhạc sĩ mất trí to mồm. Tôi không thể trở thành một gã không đúng với con người tôi. Tôi là một đứa nhóc mà mọi cha mẹ nào khác, kể cả bố của Paul ( là người cùng John Lennon sáng lập ra ban nhạc) sẽ phải nói “Tránh xa nó ra.” Họ đều biết rằng tôi chỉ là một đứa gây phiền phức, một đứa không lành tính và có thể gây ảnh hưởng xấu tới lũ trẻ như tôi vốn vậy. Tôi vốn làm mọi thứ để đập phá nhà của lũ bạn…một phần vì ghen tị mà tôi không có cái gọi là nhà… nhưng tôi đã từng có…Vậy nên tôi muốn tiêm nhiễm vài điều vào đầu óc mấy cậu nhóc khác. Tôi nói với chúng “Cha mẹ không phải là các vị thánh bởi vì tôi vốn đâu được sống với họ.”

Đối với John Lennon, tuổi trẻ có lẽ phải là việc quậy phá và sử xự như mấy thằng choai choai. Là những lần trèo lên nóc xe buýt, lén lún làm tình, là việc cậu từng bị đình chỉ học khi cho một bà già trên xe buýt xem hình khiêu dâm…

Có lẽ người lớn lúc nào cũng cho rằng tuổi trẻ như vậy là một thế hệ thoái hóa, sống không biết ngày mai, hút thuốc phê pha, rượu chè bê tha…Tôi tin rằng tuổi trẻ sẽ chấp nhận hết tất cả những từ ngữ miệt thị với một nụ cười không biện hộ. Người lớn không bao giờ hiểu rằng tuổi trẻ thật ra chỉ là những đêm đánh chén chém gió cùng bạn bè, những lần bỏ nhà đi hoang lang thang, tuổi trẻ phải úp mặt ngồi khóc thở than, muốn nhảy tõm xuống dòng sông để nó cuốn trôi mình đi… Tuổi trẻ không phải là tương lai ngày mai, không phải là tri thức lý lẽ trong những phiên tòa, tuổi trẻ không phải là những ngày cắm mặt kiệt quệ trên đống sách vở.

Thưở nhỏ, John Lennon cũng thường vẽ truyện tranh và thỉnh thoảng được đăng trên tờ báo của trường, nhưng kể cả khi Lennon đã thể hiện rõ thiên hướng nghệ thuật, nhà trường vẫn tỏ thái độ không hài lòng. “Học trò này chắc chắn theo con đường sa ngã, vô vọng, chỉ giỏi làm gã hề trong lớp, làm mất thời gian của các trò khác.”

Trước khi trở thành một ban nhạc lớn nổi tiếng mang tên The Beatles thì ban nhạc do John Lennon thành lập cũng chỉ là tập hợp những tay chơi nhạc què quặt, chỉ là những gã đã cùng cậu quậy phá trong trường. Thậm chí còn không biết đến cả nhạc cụ mình phải chơi. ”Nó là cái gì? Một cái thùng trà, có một cái cần và một sợi dây. Không sao! Cậu không cần đánh nhiều đâu.” Đó là cuộc trò chuyện trong nhà vệ sinh mà John đang muốn khởi sinh về ý tưởng thành lập ban nhạc, các bạn có thể nghe thấy khi xem phim.

Khi xem đến đoạn này, tôi nghĩ phải chăng tuổi trẻ thì không thể lén lút đuổi theo sau cuộc đời. Tuổi trẻ phải là con người tiên phong. Những bước chân tuổi trẻ mới là kẻ dẫn lối đưa ta đến con đường bất khả. Chẳng có ánh sáng nào soi lối cho tuổi trẻ, vậy nên tuổi trẻ cần phải tự phát ra thứ ánh sáng có thể chiếu sáng chính mình để kẻ thù phải khiếp sợ. Đó là tia sáng chiếu soi thấu tâm can tiếng lòng của tuổi trẻ. Tuổi trẻ phải nhớ rằng tia sáng êm dịu nhất phải là tia sáng cay đắng nhất.

Chính mẹ là người đã mang âm nhạc đến với cuộc sống của John Lennon. Bà là người đã dạy đàn cho John và tặng cậu cây đàn guitar đầu tiên. Chính mẹ đã cho John nghe thứ âm nhạc đầu tiên của Elvis khiến cậu phải thốt ra “Sao Chúa không biến con thành Elvis chứ?” Nhưng bà đã nói với cậu “Vì Chúa sẽ biến con thành John Lennon.”

Một tuổi trẻ có quá nhiều đớn đau khi phải sống xa cha mẹ. Và ngay cả khi vừa tìm lại được mẹ thì John lại phải một lần nữa gánh chịu nỗi đau rời xa bà mãi mãi vì một tai nạn ô tô. Bạn sẽ thấy rằng có khi tuổi trẻ đứng trước một cuộc đời đã bị tách xa khỏi những con người thân thuộc, tách xa khỏi xã hội trong những khoảng thời gian lâu vời vợi.

Nhưng tuổi trẻ cần biết rằng con đường nhiêu khê hiểm trở nhất, đó là con đường mà tuổi trẻ nào cũng cần bước qua. Than ôi tuổi trẻ, phải bắt đầu cuộc lữ hành cô độc của mình.

Từng bị dập tắt niềm đam mê âm nhạc vì dì của cậu không bao giờ tin rằng John có thể nổi tiếng bằng con đường âm nhạc, bà muốn cậu bé Lennon sẽ phát chán với nó khi nói rằng “Cây guitar thì rất tốt, nhưng mà John, cháu không bao giờ có thể kiếm tiền được với nó.”

Hình ảnh người dì của John chẳng còn xa lạ với tất cả tuổi trẻ. Bạn sẽ luôn bắt gặp những bậc phu huynh, những người trưởng thành dùng lý lẽ và kinh nghiệm để dạy bảo tuổi trẻ. Họ tự cho rằng mình khôn ngoan và già đời. Nhưng phải chăng tuổi trẻ chúng ta không cần đến những thứ ấy và sẽ chẳng bao giờ thèm đụng chạm đến. Vì thế tôi muốn cầu xin họ hãy mang tất cả sự hồn nhiên của tuổi trẻ trả lại hết cho chúng ta. Đừng dọa dẫm và áp đặt. Đừng làm điếc tai chúng ta bằng những kinh nghiệm người lớn đã đi qua vì chúng ta cũng tự biết cách đi qua chúng bằng chính đôi chân chứ không phải đi bằng hai lỗ tai. Kinh nghiệm là gì mà không phải là những thói quen người lớn đã bám víu vào đó như những tên hèn nhát. Có lẽ thật vô lễ nếu nói ra những lời này nhưng sự thật kinh nghiệm và sự khôn ngoan của người lớn nhiều khi chỉ là sự rách việc đối với tuổi trẻ.

Tôi muốn bạn gặp gỡ John của những năm tháng tuổi trẻ, trước khi trở thành thành viên của ban nhạc danh tiếng The Beatles. Vì tôi muốn các bạn tin rằng bất kể là một con người tầm thường hay vĩ đại, ai cũng đã từng phải trải qua một tuổi trẻ như thế.

Lặn ngụp thật sâu vào đau khổ và chạm đáy giới hạn của hố thẳm. Tuổi trẻ sẽ học được cách ngoi ngóp lên khỏi những vũng bùn lầy. Đó chính là số mệnh của bất kỳ tuổi trẻ nào. Nơi thấp nhất mới chính là chốn cao vời vợi nhất mà tuổi trẻ đã may mắn đi qua. Ẩn tích đó được ghi hằn trên những vết thương đã liền sẹo chi chít bên trên hình dáng tuổi trẻ.

Đối với tôi, bất kể kẻ nào thuộc dòng giống tuổi trẻ đều không thể tránh khỏi giây phút đó. Chỉ khi bạn bắt đầu bước đi trên con đường tuổi trẻ. Là khi đó đỉnh cao và hố thăm bắt đầu cuộn xoáy vào nhau. Đó mới chính là con đường cao nhã tạo nên giá trị cuộc đời tuổi trẻ. Đó chính là hạnh phúc và khổ đau, niềm vui nỗi buồn, đó là thiên đàng và địa ngục. Tuổi trẻ phải đi sâu vào hỏa ngục thì tuổi trẻ mới có thể mỉm cười nhìn lại tất cả cuộc đời đã đi qua. Nơi nguy hiểm tối hậu nhất mới chính là nơi ẩn náu tối thượng.

Tôi luôn tin rằng sẽ đến lúc tôi vẫy tay tạm biệt dĩ vãng của một thời tuổi trẻ nông nổi sẽ đi qua, nhưng đó là chuyện của tương lai. Còn bây giờ, hãy sống phó mặc chúng, bạn phải hiểu rằng chẳng có gì xảy ra trong cuộc đời bạn mà không thuộc về bạn. Tuổi trẻ chỉ việc bước đi, không có lầm đường lạc lối vì sau cùng tuổi trẻ sẽ tự biết cách đưa ta trở về. Rồi sẽ có ngày bản ngã riêng tư của chúng ta cùng những trưởng thành đã đi hoang trong suốt tuổi trẻ, phân tán giữa những sự việc tình cờ và ngẫu nhiên tự biết cách tìm ra cho mình một con đường.

Tôi rất yêu quý âm nhạc của The Beatles, yêu quý con người tự do của John Lennon. Nhưng có lẽ vẫn còn quá nhiều bạn trẻ Việt Nam xa lạ khi ai đó gọi tên John Lennon. Tất nhiên nếu chỉ bằng vài ba chữ hạn chế và vốn kiến thức hạn hẹp, tôi khó có thể để các bạn hiểu hết về con người này. Và thực tình tôi cũng không có ý ngồi liệt kê một bảng sơ yếu lý lịch của một con người vĩ đại mà nếu bạn muốn hiểu rõ, bạn chỉ cần ngồi trước màn hình máy tính rồi gõ cái tên đó vào google thì cả cuộc đời anh ta đã hiện ra trước mắt bạn. Bài viết chỉ là tình cảm riêng tôi, là sự đồng điệu trước tuổi trẻ của một con người tự do. John Lennon là một con người vĩ đại nhưng sự vĩ đại đó cũng chỉ được xây từ những viên gạch tầm thường.

Tôi đã học được rằng người lớn có thể chê cười tuổi trẻ của chúng ta. Bởi tuổi trẻ của họ đã chết, nhưng tuổi trẻ chúng ta chỉ vừa mới khởi sinh. Tuổi trẻ cần phải sống cùng nỗi cô đơn vô hạn, nhưng là đứng thẳng và nhìn thẳng, không phải là sự cúi đầu và vênh tai ngóng lên những kinh nghiệm từ người lớn. Tuổi trẻ kiêu hãnh vô biên, chúng ta không cần sự giúp đỡ từ những người đã chết đi xây dựng lại cuộc đời của chúng ta. Chỉ có tuổi trẻ đơn độc tạo dựng lên ngôi nhà chính mình và thổi linh hồn vào đó. Bất kể tương lai là gì thì cũng không thể dừng bước chân hôm nay, chân trời mới vẫn đang chờ đợi. Dù thế giới có lên tiếng ngăn cản thì tuổi trẻ này ta cũng chỉ cần sống một cuộc đời mà mình đã cưu mang sẵn trong tự thân.

Tôi thực sự rất cảm động khi xem xong bộ phim và hiểu hơn về cuộc đời tuổi trẻ của John Lennon. Tôi mong bài viết này sẽ là một ngọn hoa tiêu dẫn lối bạn tìm về tuổi trẻ trong bạn. Chúng ta, cả bạn, tôi hay những con người vĩ đại. Cũng chỉ đang đứng cùng một vạch xuất phát, nhưng chúng ta có thể chạy bao xa. Tất cả là tùy thuộc vào chính bản thân chúng ta. Nếu bạn vẫn đang loay hoay chưa tìm được lối ra, đừng lo sợ. Vẫn còn những tuổi trẻ khác chẳng có gì tốt đẹp hơn bạn?

Bài viết có sử dụng một số tư liệu trong Wikipedia và những chi tiết tôi đã xem được trong phim Tuổi trẻ của John Lennon.

Ni Chi / Triết Học Đường Phố

Bạn đang xem bài viết Lỗi Tại Duyên Số ( The Fault In Our Stars ) – John Green trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!