Cập nhật thông tin chi tiết về Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
“Vấp ngã ư? Chẳng vấn đề
Dù thế nào ta vẫn có thể đứng lên
Lúc vấp ngã, hãy nhìn lên bầu trời cao xanh kia
Có thấy nó đang mỉm cười với bạn không?
Bạn đang còn sống.”
Đây là trích dẫn nằm ở cuối cuốn sách “Một lít nước mắt” nổi tiếng mà rất nhiều người đã từng đọc hoặc đã từng xem phiên bản điện ảnh hay ít nhất từng một lần nghe nói tới. Đây cũng là một trong số những trích dẫn từ sách ưa thích nhất của mình. Lí do mình đưa nó lên đầu bài viết này thì sẽ nói đến ở phần sau.
Có một thời gian, mình hay lượn lờ lên các trang web chia sẻ ảnh như instagram hoặc weheartit và thấy rất nhiều bức ảnh chụp một cuốn sách màu blue rất đẹp và nổi bật. Nếu không thì cũng là ảnh hai đám mây trên nền trắng- xanh với dòng chữ “okay?” “okay”. Mình khá tò mò vì đây có vẻ như là một cuốn sách đang gây bão. Chừng hai tháng sau đã thấy sách được NXB Trẻ mua bản quyền dịch và xuất bản ở Việt Nam, đủ thấy “cuốn sách màu xanh” này vô cùng hot. Sách còn có Vietnam fanpage, ngoài cung cấp những thông tin thú vị về sách và phim thì các bạn ấy còn dịch và chỉ ra các lỗi sai (vô số) trong bản dịch của Nhà xuất bản Trẻ (nếu ai đọc ebook thì có thể đọc bản của các bạn ấy). Biết trước là có nhiều lỗi sai nhưng mình vẫn mua bản Tiếng Việt vì điều kiện kinh tế không cho phép mua bản gốc 😦 Ngoài ra còn vì một lí do khá “hèn hạ” là tuy khả năng Tiếng Anh không tệ nhưng mình vẫn rất sợ đọc sách nguyên bản, nhất là những cuốn sách kinh điển ra đời từ cách đây mấy trăm năm hay những cuốn đề tài phức tạp một chút, nhiều thuật ngữ lạ. Đọc sách là một cách học tiếng rất tốt, tuy nhiên mình thích học bằng cách xem phim phụ đề hơn 🙂
Và đây là cuốn sách của ngày hôm nay, The Fault in Our Stars của tác giả John Green. Vì sách quá đẹp nên ngoài ảnh tự chụp mình còn đi lượm lặt thêm một số bức ảnh được chia sẻ trên các trang mạng xã hội.
Mọi thứ đúng là như vậy với Hazel, cô bé 16 tuổi và căn bệnh ung thư tuyến giáp đã di căn tới phổi. Sự sống của cô còn kéo dài được là nhờ một thứ thuốc có tên là Phalanxifor (do tác giả tưởng tượng ra). Khi thấy Hazel gần như không ra khỏi nhà (cùng với giá thép gắn bình oxy!) mà chỉ nằm bẹp trên giường xem chương trình Siêu mẫu Mĩ, mẹ đã bắt cô phải tham dự vào Hội tương trợ- một hội dành cho những bệnh nhi ung thư chia sẻ về căn bệnh của mình và quá trình đấu tranh với bệnh tật (hay quá trình chờ chết!). Trong một buổi họp mặt tưởng chừng chán ngắt như mọi khi, Hazel đã gặp Augustus Waters- một anh chàng bảnh trai với đôi mắt xanh biếc cứ nhìn cô chằm chặp. Augustus (thường được gọi là Gus) mắc căn bệnh ung thư xương ác tính, bạn gái trước của anh- người trông giống hệt Hazel, cũng đã qua đời vì bệnh ung thư. Anh chàng này có một thói quen kỳ lạ là ngậm điếu thuốc vào mồm nhưng không hút và gọi đó là một phép ẩn dụ: “ta có thể đặt cái thứ giết người này giữa hai hàm răng mà không cho nó sức mạnh để giết ai”. Thuốc lá huỷ hoại cơ thể ta vì ta đã cho nó một cơ hội để làm thế.
Lần đầu tiên gặp nhau, Gus có ấn tượng với Hazel, không chỉ vì trông cô giống hệt bạn gái cũ đã mất, mà còn vì câu trả lời của cô khi được hỏi về “nỗi sợ hãi bị chìm vào quên lãng”(mình cũng rất thích câu trả lời đó, một trong những đoạn yêu thích nhất của mình trong truyện, câu nói khá dài, mình chỉ trích 1 đoạn): “Sẽ đến một thời điểm mà tất cả chúng ta đều chết hết… không còn người nào sống và nhớ xem ai đã từng hiện diện trên cõi đời này hay nhớ xem loài người chúng ta đã từng làm được những gì. Sẽ không còn ai sống để mà nhớ đến Aristotle hay Cleopatra, huống chi là nhớ đến bạn… Và nếu cái việc không thể tránh khỏi như bị lãng quên khiến bạn lo lắng thì tôi khuyên bạn chân thành là hãy quên nó đi”
Tóm lại là, sau lần gặp đầu tiên đó, Gus và Hazel liên lạc với nhau. Hazel kể cho Gus nghe về cuốn sách yêu thích nhất của cô, cuốn “Nỗi đau tận cùng” của tác giả Peter Van Houten (báo trước để các bạn đỡ mất công tìm kiếm, sách này cũng chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của tác giả thôi, dù là nó “như thật”đến nỗi hầu như ai đọc được một nửa cũng đổ xô lên Google tìm :D). Cuốn sách có nhân vật chính là một cô bé bệnh nhi ung thư tên Anna, khá giống Hazel, nhưng kết truyện lại là một cái kết mở gần như là bỏ lửng (cảm giác đó đúng là khó chịu). Mong muốn lớn nhất của Hazel trước khi chết chỉ là được biết cái kết đầy đủ của truyện, và cách duy nhất để thực hiện điều đó là liên lạc trực tiếp với ông tác giả để hỏi cho ra nhẽ. Tuy nhiên điều này không mấy dễ dàng.
Gus và Hazel yêu nhau, hẳn nhiên, vì đây vẫn là một cuốn tiểu thuyết cơ mà. Chỉ có điều đặc biệt là cả nam chính lẫn nữ chính đều chẳng còn nhiều thời gian để sống. Và khoảng thời gian còn lại của họ thì luôn bị trói buộc bởi những thiết bị y tế, những liệu trình hóa trị, những giọt nước mắt của bố mẹ và những ánh nhìn thương cảm từ những người xung quanh. Giữa Gus và Hazel có một thông điệp được “mã hóa” rất đặc biệt, không phải “i love you” mà là “okay?” “okay”. Gus biết về ước mơ của Hazel nên đã dùng Điều ước duy nhất của mình (trong truyện có một tổ chức tên là The Genies chuyên tặng một điều ước cho những trẻ em mặc bệnh hiểm nghèo, ở ngoài đời tổ chức này có tên là Make a Wish) để đổi lấy một chuyến đi đến Amsterdam cho Hazel- nơi cô có thể gặp gỡ nhà văn Van Houte và hỏi ông về cái kết của cuốn sách cô yêu thích.
Mình sẽ không kể tiếp mà muốn để dành cho các bạn đọc và cảm nhận truyện theo cách riêng của mình. Quay lại với lời mở đầu, chắc nhiều người cũng nhận ra điểm chung giữa TFIOS và “Một lít nước mắt”. Mỗi khi gặp khó khăn, tự cảm thấy bản thân sao mà kém may mắn, mình lại nhớ đến câu trích dẫn ấy để lấy lại tinh thần vì trong khi mình đang buồn bực vì những chuyện không đâu thì vẫn có những người mà ước mơ duy nhất của họ chỉ đơn giản là được sống, được mạnh khỏe hoặc ít nhất cũng không trở thành nỗi đau và gánh nặng cho cha mẹ.
Câu quote nổi tiếng trong truyện: “Thế giới này không phải là công xưởng sản xuất điều ước”
Truyện đã được chuyển thể thành phim (again, với một tốc độ chóng mặt), mình thì chưa được xem phim nhưng có vẻ bản phim cũng thành công không kém gì sách gốc. Gus và Hazel thì không giống lắm với những tưởng tượng của mình nhưng cũng được. Xem phim giống như là đọc lại sách một lần nữa, nhưng là dưới một góc độ khác và thường sẽ mang lại những cảm xúc và những nhìn nhận khác. Chờ xem phim thôi 😉
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
Review Phim Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao
Khi lỗi thuộc về những vì sao là bộ phim đầy cảm xúc, mạnh mẽ và chân thành về tình yêu, sự mất mát và đấu tranh trước cái chết của những con người đứng trên ranh giới của sự sống và cái chết. Bộ phim là câu chuyện được viết một cách đẹp đẽ và xứng đáng với tất cả những lời khen ngợi, là dấu ấn không thể phai nhòa trong lòng người xem.
Bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên được xuất bản vào năm 2012 của nhà văn John Green
Ngày phát hành: 2 tháng 6, 2014
Đạo diễn: Josh Boone
Quốc gia: Hoa Kì
Doanh thu: 302.7 triệu đô-la Mỹ
Thể loại: Tình cảm lãng mạn
Bộ phim đã giành được nhiều giải thưởng to lớn như Giải Điện ảnh và Truyền hình của MTV cho Nụ hôn đẹp nhất, Giải Sự lựa chọn của Giới trẻ cho Điện ảnh: Cảnh khóa môi, Giải Sự lựa chọn của Giới trẻ cho Ngôi sao điện ảnh đột phá được yêu thích nhất,…
Hazel mang căn bệnh ung thư tuyến giáp lúc cô mới 16 tuổi – độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời với biết bao niềm hi vọng về một tương lai phía trước. Tuy nhiên, cô lại sớm nghĩ về cái chết và đặt dấu chấm hết cho một cuộc đời buồn chán và tẻ nhạt của mình. Hazel không muốn kết bạn, không muốn đón nhận những cơ hội, không muốn ra ngoài bởi cô chẳng thể cảm thấy gì nhiều hơn một ống thở oxy qua mũi và một bình hô hấp nặng nề. May mắn thay, cô có một người mẹ luôn hết mực yêu thương, thấu hiểu và tôn trọng mọi quyết định của cô. Trong một lần tham gia vào Hội Tương Trợ – nơi gặp gỡ và giúp đỡ những bệnh nhân ung thư, cô đã gặp Augustus Waters – một chàng trai mắc chứng bệnh ung thư xương với một bên chân giả và luôn sợ rằng một ngày nào đó mình sẽ bị chìm vào quên lãng. Họ có chung niềm đam mê đọc sách và bàn luận về chúng, đặc biệt là cuốn “Nỗi đau tột cùng” mà Hazel rất yêu thích và nhanh chóng trở thành bạn bè của nhau.
Augustus Waters là một người đầy ấm áp, lạc quan và tràn đầy sức sống, cậu không muốn căn bệnh cướp đi niềm yêu và vẻ đẹp cuộc sống của mình. Những màu sắc tươi trẻ đó trong con người của cậu đã vẽ nên một cuộc sống rực rỡ hơn cho cô nàng Hazel. Họ cùng nhau ăn uống, cùng nhau ngắm sao, cùng nhau đến Amsterdam để gặp Van Houten-tác giả của cuốn sách mà Hazel yêu thích. Những giây phút êm đềm họ ở bên nhau và những câu nói hài hước của Gus là điều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất, chúng như ánh mặt trời mang đến tia hi vọng và ấm áp trong cuộc sống không mấy màu sắc của hai nhân vật, mang đến những cảm xúc mới mẻ, hân hoan trong mỗi người họ.
Đó có lẽ là một cái kết không trọn vẹn cho tình yêu giữa hai người trẻ bất hạnh nhưng lại khiến chúng ta cảm nhận rõ ràng và sâu sắc hơn về nỗi đau mà họ phải chịu đựng. Đồng thời khiến chúng ta thán phục trước sự dũng cảm, lạc quan của họ khi đối mặt với những nỗi đau ấy.
3. Những câu nói hay trong phim
Những suy nghĩ của tôi là các vì sao, và tôi không thể nào đo được chiều sâu của chòm sao này.
Có những điểm vô cực lớn hơn những điểm vô cực khác.
“My thoughts are stars I cannot fathom into constellations”
“Some infinities are bigger than other infinities”
Một số người không hiểu những lời hứa họ hứa hẹn.
Tất nhiên. Bạn phải giữ lời hứa cho dù có chuyện gì xảy ra. Đó chính là tình yêu. Tình yêu là phải biết giữ lời hứa bằng bất cứ giá nào chăng nữa.
“Some people don’t understand the promises they’re making when they make them”
“Một số khách du lịch nghĩ Amsterdam là một thành phố của tội lỗi, nhưng sự thật nó là một thành phố tự do. Và trong tự do, hầu hết mọi người thấy tội lỗi. “
“The world is not the wish-granting factory.”
Em có nhận ra rằng việc em giữ khoảng cách với anh không thể làm giảm đi tình cảm của anh dành cho em. Tất cả mọi nỗ lực của em rồi sẽ thất bại thôi.
“Some tourists think that Amsterdam is a city of sin, but in truth it is a city of freedom. And here, most people can find sin.”
Bởi vì em rất đẹp. Anh thích nhìn người đẹp, và cách đây không lâu anh đã quyết rằng sẽ không chối bỏ bản thân mình với những thú vui đơn giản của sự tồn tại.
Nhưng anh tin vào tình yêu đích thực, em có biết không? Anh luôn tin rằng con người phải có tình yêu đích thực của cuộc đời mình, và tình yêu đó sẽ tồn tại mãi mãi miễn là ta còn tồn tại trên cõi đời này.
Em có sự lựa chọn trong thế giới này. Anh tin ai đó có thể kể những câu chuyện buồn, và chúng ta có thể kể những câu chuyện vui.
“But I believe in the true love, you know? Everybody should have true love, and it should last at least as long as your life does.”
Anh yêu em, và anh biết tình yêu chỉ là một tiếng hét vào khoảng không, và sự lãng quên là không thể tránh khỏi, và rằng tất cả chúng ta phải chịu số phận, đến một ngày, khi tất cả những việc ta đã làm trở thành cát bụi, anh biết mặt trời sẽ nuốt chửng trái đất, dù có thế nào thì anh vẫn sẽ yêu em.
The fault in our stars là bộ phim mà mình yêu thích nhất từ trước đến nay. Phim mang đến sự đồng cảm, hy vọng và đôi chút ấm áp nhưng cũng để lại nhiều đau thương, tiếc nuối cho một tình yêu nhẹ nhàng và đẹp đẽ. Dù không được trọn vẹn nhưng tình yêu của họ dành cho nhau là mãi mãi. Và sau tất cả, lỗi thuộc về những vì sao.
17 views
“You have a choice in this world, I believe, about how to tell sad stories, and we made the funny choice.”
“I’m in love with you, and I know that love is just a shout into the void, and that oblivion is inevitable, and that we’re all doomed and to the day, when all our labor has been returned to dust, and I know the sun will swallow the earth, but I am in love with you forever.”
Những Câu Trích Dẫn Hay Trong Sách “Lỗi Của Những Vì Sao” The Fault In Our Stars
Bạn nhận ra rằng cố gắng giữ khoảng cách đối với tôi sẽ không làm giảm sự ảnh hưởng của tôi đối với bạn. Tất cả những nổ lực giúp tôi tránh xa khỏi bạn đều thất bại. 1. As he read, I fell in love the way you fall asleep: slowly, and then all at once.
Do anh ta đọc, tôi rơi vào tình yêu như cách bạn rơi vào giấc ngủ: chậm rãi và rồi cùng một lúc.
2. My thoughts are stars I cannot fathom into constellations.
Suy nghĩ của tôi là những ngôi sao và tôi không thể đếm hết được những vì sao.
3. Sometimes, you read a book and it fills you with this weird evangelical zeal, and you become convinced that the shattered world will never be put back together unless and until all living humans read the book.
Đôi khi, bạn đọc một quyển sách và nó đong đầy trong bạn những nhiệt huyết kì lạ, và bạn trở nên chắc chắn rằng thế giới sụp đổ sẽ không bao giờ có thể trở về như cũ trừ khi và mãi đến khi tất thảy mọi người đọc cuốn sách này.
4. You don’t get to choose if you get hurt in this world…but you do have some say in who hurts you. I like my choices.
Bạn không cần phải chọn nếu bạn bị tổn thương nơi thế giới này.. nhưng bạn phải nói điều gì đó với người làm tổn thương bạn. Tôi thích những sự lựa chọn của mình.
5. Some infinities are bigger than other infinities.
Một vài vô cực lớn hơn những vô cực khác.
6. Without pain, how could we know joy?’ This is an old argument in the field of thinking about suffering and its stupidity and lack of sophistication could be plumbed for centuries but suffice it to say that the existence of broccoli does not, in any way, affect the taste of chocolate.
Không có khổ đau, sao chúng ta có thể biết được niềm hạnh phúc? Đây cũng là một vấn đề tranh luận cũ kĩ trong cách suy nghĩ về việc chịu đựng và sự ngu ngốc của nó và việc thiếu tinh ranh có thể tồn tại trong nhiều thế kỉ nhưng nó đủ để nói rằng sự tồn tại của cải xanh, trong bất cứ cách nào, không ảnh hưởng đến vị của socola
7. Some tourists think Amsterdam is a city of sin, but in truth it is a city of freedom. And in freedom, most people find sin.
Một vài khách du lịch nghĩ Amsterdam là thành phố của tội lỗi, nhưng sự thật nó là thành phố của tự do. Và trong tự do, hầu hết mọi người tim đến tội lỗi.
8. I believe the universe wants to be noticed. I think the universe is inprobably biased toward the consciousness, that it rewards intelligence in part because the universe enjoys its elegance being observed. And who am I, living in the middle of history, to tell the universe that it-or my observation of it-is temporary?
Tôi tin vũ trụ muốn được chú ý. Tôi nghĩ rằng vũ trụ không hoàn toàn nghiên về ý thức, nó trao tặng trí tuệ một phần bởi vì vũ trụ thích sự tao nhã đang được tìm kiếm của trí tuệ. Và tôi là ai, sống giữa lích sử, kể về vũ trụ như thế, hoặc là sự quan sát của tôi về nó, chỉ là tạm thời?
9. Because you are beautiful. I enjoy looking at beautiful people, and I decided a while ago not to deny myself the simpler pleasures of existence.
Bởi vì bạn xinh đẹp. Tôi thích ngắm nhìn nét đẹp của mọi người, và tôi quyết định một khoảng thời gian trước đây không chối bỏ bản thân mình những thú vui đơn giản của sự tồn tại.
10. You realize that trying to keep your distance from me will not lessen my affection for you. All efforts to save me from you will fail.
Bạn nhận ra rằng cố gắng giữ khoảng cách đối với tôi sẽ không làm giảm sự ảnh hưởng của tôi đối với bạn. Tất cả những nổ lực giúp tôi tránh xa khỏi bạn đều thất bại.
Cùng Danh Mục:
Nội Dung Khác
“Vì Sao Đưa Anh Tới”
Câu chuyện về một chàng trai 400 tuổi người ngoài hành tinh yêu nữ diễn viên Trái đất đã kết thúc hành trình 21 tập phim vào ngày 27/2 với mức rating kỷ lục 28,1%. Phim đã vượt mức rating 20% chỉ sau 4 tập phát sóng và hoàn toàn bỏ xa “người tiền nhiệm” “Những người thừa kế” trên đài SBS.
Vừa qua, “Vì sao đưa anh tới” còn chính thức trở thành bộ phim truyền hình Hàn được khán giả yêu thích nhất, với lượng phiếu bầu vượt mặt “Infinity Challenge” – show truyền hình đình đám của đài MBC từng giữ vị trí này trong suốt 11 tháng qua. Trước “Vì sao đưa anh tới”, mới chỉ có drama “My Daughter Seoyoung” làm được việc này vào năm ngoái.
400 năm của Do Min Joon đã trải qua như thế cho tới một ngày, tại Hàn Quốc thời điểm hiện tại, định mệnh khiến anh gặp gỡ Chun Song Yi (Jun Ji Hyun đóng) – một nữ minh tinh xinh đẹp nhưng cũng nhiều tai tiếng. Chun Song Yi chính là cô bé mà Min Joon đã cứu sống trong một tai nạn 12 năm trước. Nhưng đặc biệt hơn, lý do mà Min Joon cứu Song Yi là bởi cô có ngoại hình giống hệt với cô gái duy nhất mà Min Joon đã đem lòng yêu từ thời đại Joseon 400 năm trước.
Câu chuyện tình yêu của Min Joon và Song Yi bắt đầu, từ một cặp đôi “oan gia” hay cãi vã trong khoảng nửa đầu phim cho tới một cặp đôi phải đau đớn trước thời khắc chia ly nửa cuối phim.
Khai thác một đề tài đã cũ nhưng “Vì sao đưa anh tới” vẫn hút khách bởi một biên kịch chắc tay, sức nặng diễn xuất của những ngôi sao thực lực và hơn thế nữa là khả năng khai thác các chi tiết. Ngay từ đầu, dự án phim này đã gây chú ý bởi sự góp mặt của “cô nàng ngổ ngáo” Jun Ji Hyun. Sau nhiều năm chinh chiến trên màn ảnh rộng, người đẹp này bất ngờ tái ngộ màn ảnh nhỏ với vai diễn nữ minh tinh tính tình “quái gở” Chun Song Yi. Khoảng thời gian 14 năm vắng bóng của Jun Ji Hyun đã thu hút một sự tò mò lớn của khán giả vào lần tái xuất này của cô.
Và sự thật thì Jun Ji Hyun đã có một lựa chọn đúng đắn khi nhận vai diễn lần này. Đã lâu rồi màn ảnh Hàn mới có một hình tượng “ra chất” như Chun Song Yi sau hàng loạt những hình tượng công tử nhà giàu, nàng Lọ Lem biết phấn đấu hay những kẻ thứ ba hoặc tốt bụng hoặc xấu tính thái quá… Chun Song Yi, với tính tình cổ quái và những hành động “không giống ai” của mình là người mang lại tiếng cười lớn nhất cho khán giả. Ngay cả khi bộ phim rơi vào bi kịch và những tình huống mệt mỏi, nhân vật nữ minh tinh này cũng là người níu khán giả ở lại với bộ phim để chờ xem cô nàng sẽ có những hành động gì tiếp theo.
Bên cạnh Jun Ji Hyun là n – tài tử được tung hô là ngôi sao tài năng nhất thế hệ mình trên màn ảnh Hàn thời điểm hiện tại. Khác với nhân vật của Jun Ji Hyun, hình tượng Do Min Joon do Kim Soo Hyun thể hiện có một độ “đằm” nhất định, và nếu như ở Chun Song Yi tập trung toàn bộ yếu tố cường điệu để tạo tiếng cười thì Do Min Joon là “mồi câu” các fan nữ bởi hình tượng đẹp trai, lạnh lùng, sở hữu năng lực siêu nhiên và trí tuệ phi phàm. Bản thân hình ảnh Do Min Joon cũng mang đến tính giải trí cao khi biên kịch khai thác yếu tố “cổ hủ” trong con người anh để tạo mâu thuẫn với đời sống hiện tại, và càng về sau, khi tình tính của Do Min Joon biến chuyển bởi tình yêu, tính giải trí càng được đẩy lên bằng chính những mâu thuẫn nội tại trong Do Min Joon.
Nếu như yếu tố đề tài không nhiều mới lạ thì biên kịch của “Vì sao đưa anh tới” lại biết lôi kéo sự chú ý của khán giả vào yếu tố chi tiết. Phim sử dụng nhiều tình tiết sáng tạo, làm bật lên tiếng cười rất tự nhiên và duyên dáng. Ngoài ra, rất nhiều đoạn “parody” (nhại) các bộ phim khác hay các câu chuyện thực tế của showbiz Hàn cũng được đưa vào tác phẩm gây thích thú cho khán giả.
Tuy nhiên, cũng giống như hạn chế của nhiều bộ phim truyền hình Hàn khác, những tập cuối của “Vì sao đưa anh tới” thể hiện một vài nét “đuối sức” của biên kịch, bằng chứng là ngoại trừ tập cuối thu hút sự chú ý, hai tập 19, 20 của bộ phim bắt đầu có dấu hiệu xuống rating khá rõ. Yếu tố hài hước và cường điệu khai thác nhiều lần cũng trở nên nhàm chán bên cạnh tình tiết phim bắt đầu rườm rà. Thực tế việc gia tăng thêm tập 21 là hoàn toàn không cần thiết và nó chỉ có ý nghĩa với các fan cuồng yêu mến cặp đôi Min Joon – Song Yi mà thôi.
Bài: Hoàng Hải Anh
Ảnh: Hancinema
Thực hiện: depweb
Bạn đang xem bài viết Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!