Xem Nhiều 3/2023 #️ Chap 51: Vẫn Là Anh Ấy # Top 9 Trend | Boxxyno.com

Xem Nhiều 3/2023 # Chap 51: Vẫn Là Anh Ấy # Top 9 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Chap 51: Vẫn Là Anh Ấy mới nhất trên website Boxxyno.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

[Lời kể của Captain] Tôi tới phim trường Uprince với tâm trạng không thể tốt hơn. Tôi tự nhủ sẽ nỗ lực hết mình cho vai diễn này. Tôi rất phấn khích bởi một vai diễn mới, những bạn bè mới, kinh nghiệm mới đang chờ đón tôi. Một năm qua đã thay đổi tôi rất nhiều, nhất là cách cư xử với những người xung quanh. Sau chuyện xảy ra với White, tôi cảm thấy mình tốt hơn. Không phải tốt hơn vì anh ấy không ở bên tôi, mà là vì tôi đã có được nhiều bài học quý giá. Và bài học quý giá nhất, có lẽ đó là việc sống hết mình. Bởi chúng ta không thể biết được tương lai ngày mai sẽ ra sao, vậy thì hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng. Nếu tôi biết tôi và White phải chia ly sớm như vậy, thì tôi đã tỏ tình với anh ấy từ rất rất lâu rồi (haha, nói thế chứ chắc tôi không dám đâu). Tôi muốn dành cho anh ấy nhiều hơn nữa. Và vì thế từ giờ tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội nào, trong bất kì hoàn cảnh nào, đến với mình nữa, và sẽ thật sự trân trọng nó. – “Captain! Rất vui được gặp cậu!” Đạo diễn Uprince tay bắt mặt mừng khi thấy tôi. Tôi chào anh ấy bằng nụ cười tươi rói. – “Chào anh! Em cũng rất vui. Cảm ơn anh đã dành cho em vai diễn này.” Tôi thể hiện lòng chân thành. – “Vâng ạ.” Tôi ngồi xuống và nhìn quanh. White vẫn chưa đến. Đúng là luôn lề mề. Tôi thầm cười trong lòng rồi lướt lại kịch bản một lần nữa. Tuy phần của White sẽ được phát sóng trước, nhưng họ ghi hình phần của tôi trước để phù hợp với lịch quay và kịch bản. Cảnh quay đầu tiên chính là một phân cảnh giữa chúng tôi. Họ dặn chúng tôi là hãy cứ coi như đang đóng Pun và No bởi họ muốn chúng tôi trong bộ phim này thật sự thân thiết. Lúc đó tôi đã nghĩ vai này chẳng dễ nhằn. Nhưng tôi không nghĩ quá nhiều bởi tôi không muốn điều đó ảnh hưởng đến việc diễn xuất. Mười phút sau, đạo diễn đi đến phía tôi và vỗ vào vai tôi, trong lúc tôi vẫn đang tập trung đọc kịch bản. – “Cậu ấy đến rồi kìa. Người bạn diễn mà tôi nói”, rồi hất mặt về phía bên trái. Tôi chăm chú nhìn theo hướng đó. Dáng dấp thanh cao, điệu bộ có chút lãng tử, mái tóc xoăn nhẹ rất vừa vặn với khuôn mặt. Chính là anh ấy, White Nawat. Không thể phủ nhận rằng trông anh ấy rất hấp dẫn, nhìn anh ấy còn có thể khiến bạn vui vẻ. Anh ấy cũng vừa thấy tôi. Trông anh ấy có vẻ hồi hộp. Tôi cũng vậy, nhưng không phải như các bạn nghĩ đâu. Chỉ là vì tôi hào hứng cho công việc sắp tới cùng anh ấy. Tôi đứng lên để chào anh ấy. Từ khoảng cách khá xa, anh ấy đưa tay lên vẫy chào tôi, một cách ngại ngùng. Tôi biết anh ấy đang lo lắng vì không biết tôi đang nghĩ gì, vui mừng hay tức giận. Và thế là, tôi quyết định chạy tới và dành cho anh ấy một cái ôm của tình đồng chí. Tôi chỉ muốn anh ấy biết rằng tôi không còn giận anh ấy nữa. – “Chào P! Anh có khỏe không?” [Lời kể của White] Tôi bỗng bất động khi Captain ôm tôi. Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Không biết cậu ấy có nghe thấy nhịp đập điên cuồng của nó không. Ôi tôi đã nhớ cậu ấy biết bao. Thậm chí đôi mắt tôi đã rơm rớm. Bình tĩnh nào White, bình tĩnh nào…Tôi tự kiềm chế mình, rồi hít một hơi dài và đáp lại cái ôm của cậu ấy. – “Anh vẫn tốt. Còn em?” Sau câu hỏi đó, cậu ấy nhanh chóng rời khỏi vòng tay tôi, khiến tôi đầy nuối tiếc. – “Nhìn em là anh biết mà”, rồi cậu ấy khoe ra hàm răng trắng tinh thật đáng yêu. Phải rồi, cậu ấy vẫn tốt, vậy là đủ. Nét tươi vui rạng rỡ trên khuôn mặt cậu ấy khiến tôi bớt căng thẳng phần nào. Dường như cậu ấy không còn giận. Dường như chúng tôi đã trở lại là bạn tốt của nhau. Tốt quá rồi phải không? Nhưng vì sao trong tôi lại cảm thấy hụt hẫng? – “Hai người đã xong màn “tỏ tình” chưa? Chúng ta làm việc thôi!” Giọng nói của đạo diễn khiến tôi đứt dòng cảm xúc và chúng tôi bắt đầu bước vào quay những cảnh đầu tiên. “Không phải như vậy, Captain. Hãy nắm tay cậu ấy chứ không phải gạt ra như vậy. Lại nào.” “White, ghé sát vào người Cap hơn. Sao cậu lại ngại ngùng vậy? Lại nào.” “White! Tập trung vào, nhìn thẳng vào mắt Captain, đừng hờ hững như vậy. Lại nào.” Những thước phim đầu tiên không suôn sẻ như tôi hi vọng. Cả tôi và Captain đều có chút gượng gạo khi diễn cũng nhau. Tôi nghĩ phần lớn là do tôi. Tôi quá căng thẳng. Tôi không dám nhìn lâu vào đôi mắt cậu ấy. Tôi không dám chạm vào cậu ấy thật sự. Còn tim tôi thì cứ đập không thể kiểm soát được. Tôi cảm thấy thất vọng về bản thân mình quá. Tôi ngồi xuống dưới tán cây và tập trung đọc lại kịch bản. Nhưng thực ra tôi chẳng tập trung được chút nào. Sự thật là mọi dây thần kinh của tôi đang tập trung vào cái người kia. Tôi biết vì sao mình căng thẳng. Bởi tôi đã nhớ cậu ấy đến điên dại, có cậu ấy ngay trước mặt thế này mà lại phải kiềm chế cảm xúc của mình thật sự không dễ chút nào. – “Này P, uống nước đi!” Một chai nước mát lạnh xuất hiện trước mắt tôi, tôi ngước nhìn lên và thấy người đang cầm nó, Captain. Tôi nhận lấy chai nước và uống ngay, tôi cũng khát và cổ họng thì khô cứng. Cậu ấy ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi chẳng biết nói gì. Sự căng thẳng lại bắt đầu tăng trở lại. White! Sao mày lại kém cỏi vậy? Chỉ cần nói chuyện với cậu ấy bình thường thôi mà! Tôi không ngừng tự chửi rủa mình. – “White? Anh có chuyện gì sao?” Nhận ra tâm trạng không tốt của tôi từ lúc đầu, cậu ấy hỏi thăm. Tôi muốn nói với cậu ấy rất nhiều, nhưng giờ thì đầu óc tôi trống rỗng. – “À, không có gì đâu Captain. Anh nghĩ chỉ là anh chưa quen với kịch bản thôi.”, tôi tìm một lý do khá hợp lý. Bỗng có một cánh tay khoác qua vai tôi, khiến tôi rùng mình. Vẫn bộ mặt vui vẻ, cậu ấy nhìn tôi và nở nụ cười mà người ta gọi là “hoa hậu thân thiện”. – “White, anh biết đấy. Em không còn nghĩ về chuyện đó nữa đâu.” Giọng nói chân thành khiến tôi phải quay lại và nhìn vào mắt Captain. Lần đầu tiên tôi có thể nhìn thẳng vào đôi mắt ấy sau mấy tháng cách xa. Thật đẹp và dịu dàng. Tôi muốn ngắm chúng thật lâu. “Anh đừng có nghĩ vớ vẩn nữa, chẳng phải khó lắm mới được diễn chung với em sao, hehe”. Câu nói khiến tôi bật cười, cảm thấy đã thoải mái hơn. – “Nhưng anh sợ mình không làm tốt, bởi phải diễn với người nổi tiếng và xuất sắc như em đó.” Tôi không thể nhịn trêu cậu ấy một chút. Cậu ấy cười vô cùng sảng khoái, mũi nở ra đến gấp mấy lần. Điều đó khiến tôi cũng cười ngoác đến cả mang tai. Rồi cậu ấy siết chặt vai tôi. – “Có em ở đây rồi mà.” Rồi cậu ấy nhìn vào đôi mắt tôi. Tim tôi như nở ngàn đoá hoa. “Chúng ta đã đóng phim với nhau rất lâu, em chắc chắn anh sẽ làm tốt.” Cậu ấy nói thêm, như thể sợ khoảnh khắc ban nãy sẽ làm cả hai ngượng ngùng. “Có em ở đây rồi mà”, câu nói ấy không ngừng lặp lại trong tâm trí tôi, cứ như tưới cho tâm hồn tôi một nguồn nước mát lạnh, khiến tôi chẳng còn bận tâm về điều gì đang diễn ra xung quanh mình nữa. – “Cảm ơn em, Capt. Anh sẽ cố gắng!” Hình như cuộc hội thoại ngắn ngủi giữa chúng tôi đã giúp tôi rất nhiều. Tôi đã không còn căng thẳng nữa, việc quay phim diễn ra vô cùng suôn sẻ. [Lời kể của Captain] Tôi thật sự hài lòng với buổi ghi hình sáng nay. Chúng tôi đều làm tốt sau vài trục trặc ban đầu. Không biết vì sao nhưng nhìn thấy White vui vẻ và thoải mái khiến tôi rất vui. Nụ cười của anh ấy rất đẹp, chẳng phải sẽ rất đáng tiếc nếu anh ấy buồn sao? Mải suy nghĩ khiến tôi hoảng hốt nhận ra bụng mình đang réo đói. Khổ thân em, ráng chờ chút đi. Chúng tôi đang đợi chị Pau trong đoàn phim đi mua cơm. Lúc chị Pau mang cơm về đôi mắt tôi đã sáng như sao. Mọi người nhao đến lấy phần cơm của mình. Còn tôi thì đợi cho mọi người lấy trước, bởi dù sao cũng có phần thì sao phải vội. Nhưng rồi, một điều khó chấp nhận đã xảy ra. Khi tôi bước đến cũng là lúc hộp cơm cuối cùng đã biến mất. – “Ôi!! Tôi mua thiếu một suất rồi. Thật sự xin lỗi cậu Captain. Giờ phải làm sao đây?” – “Không sao đâu chị Pau. Captain sẽ ăn chung với em.” Một giọng nói từ xa vang lên, khiến tất cả chúng tôi quay mặt về hướng đó. White đang cầm hộp cơm trên tay vô cùng phấn khích. Mặt tôi bắt đầu nóng lên. Mẹ kiếp, vì sao tôi lại đỏ mặt? Vì sao? Vì sao? – “Hai cậu ăn một phần sao đủ?” chị Pau hỏi. – “Chị đừng lo, Captain đã ăn rất nhiều trước khi đến đây rồi!”, anh ấy cười ma mãnh. Đồ chết tiệt, anh đang hủy hoại hình ảnh của em trước tất cả đoàn làm phim đấy. Sau đó chị Pau gật đầu rồi ngồi xuống ăn cùng mọi người, trong khi tôi đi đến ngồi cùng White. Chỉ là ăn cơm cùng anh ấy, sao lại căng thẳng nhỉ? – “Em ăn đi Capt”. White nói và đưa hộp cơm cho tôi. – “Anh sẽ ăn cùng em chứ?” – “Anh có mang ít đồ ăn rồi, anh để ở xe. Em cứ ăn cơm đi, thời tiết này sẽ dễ mệt đó.” Nói rồi anh ấy đứng ngay dậy và đi khỏi, để lại tôi vẫn còn chưa hết ngơ ngác. Ơ thế hóa ra là anh ấy nhường hộp cơm cho tôi ư? Anh ấy có đúng là mang theo đồ ăn không? Hay là sẽ nhịn đói? Không biết phải làm gì hơn, tôi quyết định không thắc mắc nữa và ăn cơm bởi nếu cứ suy nghĩ thì sẽ không kịp giờ quay phim. E hèm, hộp cơm này thật sự ngon. Tôi rất vui bởi White quan tâm đến tôi như vậy. Anh ấy vẫn chăm sóc tôi như chăm sóc cho một cậu em trai. Hơn nữa, anh ấy thể hiện điều đó một cách tự nhiên và chân thành. Chẳng phải anh ấy là người bạn tốt nhất của tôi sao? – “Cười gì vậy, Capt? Tôi thấy hộp cơm đó cũng giống của mọi người mà sao cậu cười hoài vậy? Hay là…vì ai đó đã nhường nó cho cậu?”, giọng đạo diễn khiến tôi thảng thốt quay lại thực tại. Tôi đã cười từ lúc nãy sao? Trời ạ, xấu hổ chết mất. – “Không ạ. Chắc em vui vì hôm nay chúng ta đã làm việc tốt.” Mọi người đều bĩu môi như thể không một ai tin những gì tôi vừa nói. Tôi chỉ nói sự thật thôi mà!. Mà họ không tin cũng chẳng sao. Đó không phải điều tôi quan tâm. Điều tôi quan tâm là hộp cơm này rất ngon. Tôi không thể nào không nghĩ về điều đó. Niềm vui thứ hai mà tôi nhận ra trong ngày hôm nay, là tôi và White vẫn là bạn tốt. Vượt qua mọi trở ngại, mối quan hệ của chúng tôi vẫn luôn khăng khít. Tôi đã luôn sợ ngày gặp lại anh ấy, nhưng những gì chúng tôi có hôm nay đã khẳng định rằng không có gì thay đổi được tình cảm (bạn bè) chúng tôi dành cho nhau. Các bạn không biết đâu. Khác với những thước ghi hình thất bại ban đầu, sau khi trò chuyện cùng tôi, anh ấy trở nên rất tươi sáng. Anh ấy thật sự nhập tâm vào nhân vật. Anh ấy còn vô cùng tận hưởng khi trêu đùa tôi. Anh ấy còn chủ động góp ý mỗi khi chúng tôi không hiểu ý nhau. Tôi không khỏi cảm thấy bất ngờ và vui sướng vì điều đó. Sau tất cả, anh ấy vẫn là anh ấy, White mà tôi đã biết.

Partager :

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Những Status Tâm Trạng… Em Vẫn Ổn, Chỉ Là Không Có Anh Mà Thôi

Không có anh …. Là những ngày chúng ta chẳng còn là gì của nhau nữa, và em nhận ra, yêu và hết yêu đâu phải chuyện quá khó khăn.

Không có anh …. Là những ngày không còn ràng buộc nhau vào một mối quan hệ dùng dằng, và em thấy mình bình yên hơn ngày cũ, không khóc, không nhớ, không thương.

Chúng ta thường quan niệm rằng nhớ thì dễ chứ quên thì chẳng quên được. Vậy mà thực ra để nhớ hết mọi thứ về một người đã dễ, thì quên cũng chỉ là việc đơn giản. Quên nhanh thôi, nếu bản thân thực sự muốn được yên ổn!

Không có anh, em chẳng cần phải vội vàng buông dở công việc để nghe điện thoại, để trả lời tin nhắn, để thông báo với anh em đang làm gì khi ấy. Em ung dung hơn hết thảy, việc của mình, mình làm, việc của anh, sẽ có người khác quan tâm. Lúc yêu thì coi nhau là tất cả, coi cuộc sống của nhau hòa chung làm một, còn khi đã chẳng tồn tại chút tình cảm nào giữa mối quan hệ đứt gãy này, thì chúng ta nên trở thành – người – dưng.

Không có anh, em thản nhiên ngồi đọc từng inbox trên facebook, thản nhiên theo đuổi đam mê của chính mình, thản nhiên ăn những món mình yêu thích. Hóa ra bản thân đã bỏ lỡ nhiều thứ đến vậy, chỉ vì một người không xứng đáng. Em là em, là chính mình, là tự do với cuộc sống không cần phải cố gắng vì anh, cố gắng vì thứ tình yêu vốn đã không công bằng.

Không có anh, em chỉ cần quan tâm chính mình, chỉ cần mang niềm vui đến cho chính mình. Yêu hay không yêu, có đôi hay FA giờ đâu phải là vấn đề đáng để các cô gái như em phải bận tâm. Con gái không nhất thiết phải quá nặng tình với một người đã trở thành xa lạ. Miễn là bản thân hạnh phúc, có tiền, có sắc, có niềm vui thì sẽ không bị bất kỳ ai làm tổn thương nữa.

Không có anh, em thấy cuộc sống của mình yên ổn: không hờn dỗi, không tổn thương, không tha thứ, không nhớ nhung. Anh đã mang hết tất thảy mà bước ra khỏi cuộc đời em, đồng thời khiến em hiểu rằng, là một cô gái thì càng cần phải thực tế với chính tình yêu của mình. Vấp ngã không phải để trở nên yếu đuối, ngu ngốc, mà là để trưởng thành, để mạnh mẽ, để độc lập.

Những ngày không anh, chắc chắn sẽ có lúc em cảm thấy cô đơn đấy, có những khi nhìn vào một thứ gì đó mà hình bóng anh chợt hiện ra đấy. Em sẽ phải thay đổi những thói quen mà em đã làm cả năm trời, hay chỉ đơn giản là tập dần quên đi anh. Nhưng anh đừng lo, em sẽ làm được, và làm xuất sắc nữa cơ. Vì trước khi anh đến vớicuộc sống của em, em cũng vẫn chỉ có một mình mà. Thực ra là em không chỉ có một mình đâu, em còn có gia đình, có bạn bè nữa. Họ sẽ luôn bên em, yêu thương em vô điều kiện, chia sẻ cùng em mọi thứ, đem cho em tiếng cười, hạnh phúc.

Không có anh, em chẳng buồn thương mà ủ rũ khép mình trong bức tường của sự đơn độc. Mọi thứ thay đổi theo cách của nó, và em đổi thay theo cách của riêng em.Có phải anh nghĩ rằng đối với em, anh là tất cả?

Có phải anh cho rằng chỉ cần anh rời xa em là em sẽ rơi vào hố sâu tuyệt vọng, là em sẽ chẳng thể tự mình lo nổi cho chính mình?

Có phải anh đang tưởng tượng ra việc rời bỏ anh, em sẽ bi lụy bỏ mặc và hành hạ bản thân mình không? Không có anh thì đã sao? Em vẫn là em thôi.

Không có anh, ừ đấy, đôi lần nhớ, mà nhiều lần quên. Không phải tự em bắt mình quên, mà là em tìm thấy niềm vui ở những điều bình dị nhất, ở những nốt thăng – trầm của một bản nhạc cũ kỹ gầy hao.

Con người ai cũng có lý trí. Điều quan trọng là giữ nó như thế nào để không bị phần cảm xúc chi phối, lấn át. Anh rời xa em rồi, đến khi nào quay lại, anh sẽ thấy em hạnh phúc hơn trước kia, mạnh mẽ hơn trước kia. Đứa con gái chỉ biết dựa vào anh, đứa con gái yếu lòng nhiều lần hay suy nghĩ ấy đã thuộc về quá khứ rồi anh ạ.

Yêu là sống cho nhau nhưng chia tay rồi thì sẽ lo cho tự thân mình trước. Em phũ anh nhỉ? Nhưng nếu em cứ cố đau khổ vì anh thì sao? Thì anh cũng chẳng sao, còn em lại phí mất tuổi trẻ về thứ không còn đáng để bận tâm. Anh có thêm một người nhớ mình, nhưng em lại bỏ qua cơ hội để được sống tốt hơn.

Thế nên anh ạ, em vẫn rất ổn đấy thôi.

Lời kết: Có những chuyện, chỉ tương lai mới nói được. Còn bây giờ, không anh em rất ổn, anh à!

Status Yêu Thương Dành Người Ấy Không Yêu Em, Em Vẫn Hạnh Phúc Vì Em Xứng Đáng Với Điều Đó

Những lúc giật mình nhận ra, rằng người ta không còn quan tâm đến cảm xúc của em nữa, rằng những ngọt ngào đã trôi về dĩ vãng, những hứa hẹn đã chẳng còn ấm tay. Khi ấy người ta đã chẳng còn yêu em nữa rồi!

Người ta sẽ bớt bao dung em hơn, sự chở che lại biến thành hời hợt. Người ta cho rằng đấy là trách nhiệm sau khi tình đã vơi đã cạn, người ta sẽ chẳng ôm em thủ thỉ, càng chẳng vỗ về lúc em mỏi mệt đâu.

Có biết bao nhiêu cử chỉ, hành động chứng tỏ người ta yêu nhau. Và cũng có bấy nhiêu hành động, cử chỉ chứng tỏ người ta đã chẳng thiết tha gì nhau nữa. Ngoài chấp nhận ra thì còn làm gì khác được đâu em?

Có phải khi người ấy bỏ em ra đi, em thấy như mình đã mất đi tất cả, chẳng còn gì nữa, điều duy nhất em cảm nhận được là nỗi đau dường như bất tận, đau đến mức mọi cảm xúc như chai lì, chết lặng, thứ còn lại chỉ là những giọt nước mắt vô thức rơi mỗi khi em nghĩ về?

Status ý nghĩa viết cho những cô gái đang yêu Yêu đúng người, cưới đúng chồng

Em ngốc lắm. Đừng nghĩ rằng em có thể quen dần với nỗi đau, cơn đau sau sẽ qua nhanh và dễ dàng hơn cơn đau trước đó, chẳng phải vậy đâu em, đừng tự dối lòng mình như thế, bởi vết thương nào cũng nhói và nỗi đau nào cũng rất dài..

Anh biết có một cô gái cứ dại khờ chạy theo một bóng người đã nhạt màu, ngu ngốc níu kéo một bàn tay đã buông ra chẳng cần nắm tay cô ấy nữa, vẫn cứ kiên nhẫn với niềm tin mong manh rằng người ấy vẫn còn yêu. Để rồi nước mắt chảy dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ, chờ đợi một người đã lãng quên mình.

Chẳng sự níu kéo nào có tác dụng với một trái tim đã nguội sạch cảm tình, cũng chẳng có sự nỗ lực nào hàn gắn được hai mảnh vỡ đã rời khỏi nhau. Em có tìm thấy vết nứt nào không? Thực ra đôi khi người ta hết yêu nhau chẳng vì lý do nào cụ thể.

Chúng ta đủ tự tin để nắm tay người đó đi qua nắng mưa của cuộc đời suốt một thời gian dài, chúng ta cũng đã tận lực và nỗ lực để ủ cho tình ấm. Vậy nên dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì em cũng đừng hối hận về kết quả không do chúng ta.

Tình cảm của con người chính là thứ chẳng cầm nắm được, em có muốn giữ nó cũng sẽ càng tiến ra xa em hơn. Nước mắt rơi sẽ càng làm em trở nên khổ sở và yếu đuối, vậy tại sao em không mạnh mẽ để đương đầu?

Chẳng sao cả nếu người ta không còn yêu em! Em vẫn sẽ sống tốt với những gì em đang có. Không phải một người nào đó rời xa là em sẽ ngừng thở, trái đất sẽ ngừng quay, vạn vật sẽ biến mất.

Em có thể khóc vì không đành lòng, không cam tâm. Em có thể khóc vì lòng kiêu hãnh của một người con gái không muốn là người bị bỏ rơi. Nhưng đừng khóc vì tin rằng nước mắt em rơi có thể mang người ấy quay trở về bên em.

Status chia tay Tạm biệt anh giấc mộng thanh xuân tươi đẹp nhất

Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?

Đừng nghĩ rằng mình không xứng đáng, không giữ nổi yêu thương. Anh tin sẽ có người kiên nhẫn ở bên em, đi cùng em đến cuối con đường. Bởi vì cô gái như em là người biết trân trọng hạnh phúc hơn bất kì cô gái nào khác.

Yêu thương không dễ gì vứt bỏ, mỉm cười dù trong lòng đau nhói chẳng phải điều dễ dàng. Nhưng cô gái à, em phải tin là tình yêu luôn đến với những người xứng đáng. Mà chắc chắn, là em xứng đáng.

Nếu được, hãy yêu bản thân mình nhiều hơn. Yêu thêm trái tim sau quãng thời gian dài mỏi mệt, yêu thêm tấm lòng bị ai đó chối từ, và yêu thêm cá tính của mình sau khi nó biết mạnh mẽ chuyện đổ vỡ, hợp tan.

Chỉ cần em biết yêu thương em, chẳng chuyện gì là em không làm được. Em vẫn sẽ hạnh phúc nếu người ta chẳng còn yêu em, bằng những thú vui em tự tạo cho riêng mình.

Bắt đầu một con đường mới tuy không phải dễ dàng, nhưng trái tim dũng cảm lắm, thay vì chìm đắm trong khổ đau, hãy cho nó một cơ hội khác để mở lòng.

Sẽ có lúc em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Em sẽ cười bản thân rằng mình đã từng ngốc nghếch như thế đấy. Anh biết em yêu thương người ấy quá nhiều, tình yêu thật tâm và chân thành nơi em là thứ anh ta đã có, vậy mà người đó vẫn nhẫn tâm bỏ em ở lại mà ra đi đấy thôi? Dù cho em có khóc cạn nước mắt, có đau đớn thế nào đi chăng nữa cũng thể thay đổi một trái tim không còn dịu dàng ấm áp dành riêng cho em.

Có phải em cũng đã nghĩ về một hạnh phúc giản đơn như cái cách người ta nói về hạnh phúc giống nhau vậy. Em đã từng rất hạnh phúc khi có người ấy ở bên đúng không?.. Để rồi mỗi khi nghĩ về em lại cảm thấy mình lạc lõng, mệt mỏi và hụt hẫng biết chừng nào.

Thế giới ngoài kia chẳng dành cho em.. Hồi ức đau đớn thì đáng buồn còn hạnh phúc thì đáng sợ. Em đừng đợi vì người ấy chưa chắc đã trở về, và em vẫn phải yêu thương bản thân mình trước.

Nhưng anh tin rằng, người thật sự yêu em người ấy sẽ biết chấp nhận từng nỗi ám ảnh quá khứ nơi em. Biết vuốt ve, che chở từng viết thương mà em đang chịu đựng. Biết lúc nào em cần khóc, cần gục ngã, và cần được đỡ đứng dậy.

Hãy yêu một người lặng lẽ đến bên em, yêu sự hoàn hảo người ta thấy được nơi em, cho em tất cả rồi vội vàng ra đi mang đi hết khi thấy những khuyết điểm xấu xí mà chính tâm hồn em đang đục ngầu đi theo năm tháng..

Lời kết: Khi người ta không yêu em nữa rồi, em vẫn còn có thể hạnh phúc, hạnh phúc vì chính em! Vì em xứng đáng với những điều tốt đẹp ấy…..

Status Tâm Trạng Nếu Anh Yêu Em Như Lời Anh Vẫn Nói Hay

Có lẽ em nên buông tay để anh tự do đi về bên người ấy. Bởi người ta vẫn nói tình yêu là hạnh phúc thuộc về 2 người nhưng nếu có sự xuất hiện của người thứ 3 thì nó không còn là hạnh phúc nữa rồi. Mà sẽ là chuỗi những ngày tháng đau buồn và thất vọng.

Những lúc em tự hỏi lòng mình rằng ” Anh Liệu có yêu em như lời anh vẫn nói không??” và ” nếu yêu em tại sao anh còn….. cô ấy “. Nhưng rồi em nhận ra anh yêu em nhưng tình yêu đó không đủ lớn để trong tim anh chỉ có mình em và tình yêu ấy được chia sẻ cho người gái khác.

Trong tình yêu em tuyệt đối không giằng co, lôi khéo, càng không bao giờ dùng thủ đoạn để tranh giành tình cảm với bất cứ ai. Bởi con người em luôn có một suy nghĩ tình yêu là đến từ hai phía và nó chỉ hoàn thiện, trọn vẹn thì được vun đắp từ cả hai người.

Từ khi anh quyết định qua lại với cô ấy mà anh vẫn ngọt ngào lời nói quan tâm lừa dối em, thì em thà rằng anh cứ rứt khoát rõ ràng giữa hai ta mà không lừa dối em đến phút cuối cùng thì có lẽ em đã không phải đau như lúc này.

Đáng sợ nhất trong tình yêu không phải hết yêu rồi dẫn đến chia tay nhau mà là một người còn yêu và một người cạn yêu đã có tình yêu mới nhưng vẫn có líu kéo và thương hại người còn lại.

Em buông tay không phải vì em yếu đuối nhu nhược hay em sợ em lưỡng lự mà vì em không muốn bản thân mình trở thành một người cứ líu giữ mãi những kỉ niệm đã qua và một tình yêu hết thời hạn.

Nếu không buông em chỉ tự làm khổ bản thân em và em cảm thấy mình như một người cầm tay vào cây xương rồng đầy gai vậy buông thì tiếc mà nắm thì càng nắm càng đau và em tin nếu anh yêu em thì anh sẽ không bao giờ đề em phải tranh giành anh với người con gái khác hay bất cứ ai. Vậy nên em buông tay để anh tự do chọn lựa.

Kể từ khi anh quyết định để cố ấy đứng giữa 2 ta thì tình yêu của mình đã không còn nữa rồi. Em sẽ để nó trối dần theo năm tháng sau này

Trong quá khứ em cần anh, hiện tại không có anh em vẫn sống tốt. Khi yêu anh em dại khờ, ngu ngốc bao nhiều thì hiện tại em nhận ra bản thân đã đánh mất nhiều thứ khi yêu anh.

Sau này em sẽ sống vì bản thân em mà không phải vì một cuộc tình đã ra đi mãi mãi. Trước em yêu anh như thế nào thì hiện tại và tương lai em sẽ yêu bản thân em gấp bội.

Anh đã từng giữ một vị trí quan trọng trong con tim của em nhưng hiện tại đã không con nữa rồi. Vị trí đó em sẽ để nó yên.

Lời kết: Rất cám ơn anh vì đã cho em biết cuộc đời này không phải màu hồng như em vẫn tưởng và giúp em trưởng thành.

Theo stthay.net

Bạn đang xem bài viết Chap 51: Vẫn Là Anh Ấy trên website Boxxyno.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!